Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1279

Ninh Vạn Khoảnh hiếu kỳ hỏi: “Trong đạo tu hành, con đường này rất khó có thể làm được. Con người tu hành dựa vào liên toạ, lấy liên toạ làm gốc, khai Mệnh Cung, ngưng tụ Mệnh Cách. Khi liên toạ khai thập diệp thì đã không còn chỗ để khai thập nhất diệp nữa, muốn mở rộng liên toạ và Mệnh Cung thì phải không ngừng khai Mệnh Cách, Mệnh Cách có thêm sinh cơ sẽ thúc đẩy liên toạ tăng trưởng.”
Lục Châu lạnh nhạt nói:
“Nếu liên diệp bị liên toạ giới hạn, vậy thì chém rụng liên toạ là được.”
Lam Hi Hoà lộ vẻ kinh ngạc, hàng chân mày cau lại, lâm vào trầm tư.
Lát sau, nàng thở dài, lắc đầu nói: “Chưa từng nghe nói đến việc này, cho dù làm được thì phương pháp này cũng đã quá muộn đối với ta.”
Chém đứt liên toạ có nghĩa là nàng phải từ bỏ mười ba Mệnh Cách.
Không có mười ba Mệnh Cách, tu vi nàng sẽ bị hạ thấp, mà thọ mệnh cũng sẽ bị hao tổn rất nhiều… Nàng đã sống đến mấy ngàn năm, nếu không còn Mệnh Cách, nàng sẽ chết ngay lập tức.
Cho dù còn sống được thì bắt một cường giả mười ba Mệnh Cách làm lại tất cả từ tu vi thập diệp cũng là việc gần như không có khả năng thực hiện.
Lục Châu nói: “Ngươi không biết cũng không có gì lạ. Lão phu có một đồ đệ tên là Ngu Thượng Nhung, hắn là người đầu tiên thử nghiệm phương pháp trảm kim liên.”
Lam Hi Hoà mở to mắt nhìn Lục Châu: “Vậy hắn có thành công không?”
Lục Châu vuốt râu nói: “Muốn biết có thành công hay không, ngươi có thể hỏi Ninh Vạn Khoảnh.”
Ninh Vạn Khoảnh lập tức nhớ lại cảnh tượng Ngu Thượng Nhung phối hợp với pháp thân, thi triển kiếm cương đầy trời để ngăn cản mình.
Đó mà là thập diệp? Đánh chết hắn cũng không tin!
Nay nghe được Lục các chủ nói, hình như Ngu Thượng Nhung không phải là thập diệp đơn thuần… Rốt cuộc tâm lý Ninh Vạn Khoảnh cũng cân bằng trở lại.
Ninh Vạn Khoảnh nói:
“Ta đã giao thủ với Ngu Thượng Nhung, bởi vì không có thị giác nên không nhìn ra pháp thân hắn có gì đặc biệt, nhưng ta có thể khẳng định thực lực của hắn ít nhất là bốn Mệnh Cách trở lên.”
Nhan Chân Lạc cũng lên tiếng:
“Chuyện này thật là thú vị. Nhị trưởng lão Hắc Tháp Đoạn Tây Hoa từng phái một thuộc hạ tâm phúc năm Mệnh Cách đến kim liên giới. Khi rời khỏi Hắc Tháp, ta nghe bằng hữu nói mệnh thạch của tên thuộc hạ đó đã tắt. Đừng nói với ta là hắn bị hung thú giết.”
Tư Vô Nhai nói: “Việc này đơn giản thôi.”
Hắn đã liên lạc với Ngu Thượng Nhung, đương nhiên biết Ngu Thượng Nhung bây giờ đã an toàn.
Tư Vô Nhai lấy ra một tấm phù chỉ, trải trận bố ra rồi thiêu đốt. Tất cả mọi người đều dồn mắt nhìn về phía hắn.
Rốt cuộc hình ảnh của Ngu Thượng Nhung cũng xuất hiện.
“Nhị sư huynh.” Tư Vô Nhai cất tiếng chào hỏi.
“Thất sư đệ, tìm ta có việc gì?” Ngu Thượng Nhung nói.
“Huynh giết thuộc hạ của Đoạn Tây Hoa phải không?” Tư Vô Nhai hỏi ngay vào điểm chính.
“Tô Hành?” Ngu Thượng Nhung lắc đầu nói, “Hắn bị hải thú trong Hắc Thuỷ Huyền Động ăn thịt, không phải do ta giết.”
“Hắn là năm Mệnh Cách lại bị ăn thịt dễ dàng như vậy?”
“Chỉ là năm Mệnh Cách thôi mà… Cho dù không rơi vào miệng của hải thú thì cũng sẽ chết dưới kiếm của ta.” Ngu Thượng Nhung thản nhiên đáp.
Khụ khụ. Tư Vô Nhai ho khan một tiếng.
Hắn rất muốn nhắc nhở nhị sư huynh, nơi này đang có nhiều đại lão nhìn huynh, trang bức như vậy không thích hợp đâu nha.
“Sư phụ đến Bạch Tháp làm khách, người muốn biết tình trạng tu hành của huynh thế nào rồi.” Tư Vô Nhai nói.
“Sư phụ cũng đang ở đó?”
Ngu Thượng Nhung lập tức thu liễm thái độ, trở nên cực kỳ khiêm tốn, “Con đường tu hành trảm liên mịt mờ như đi trong hắc ám, tất cả đều phải tự nỗ lực tìm tòi. Việc tu hành của ta tiến bộ rất chậm, còn cần sư phụ chỉ điểm thêm nhiều.”
Lúc cần trang bức sao huynh không trang?
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: “Huynh không có việc gì thì tốt rồi, đệ phải báo cáo lại với sư phụ.”
“Thay ta hỏi thăm sư phụ nhé.”
Hình ảnh biến mất.
Tư Vô Nhai không hỏi chuyện liên quan đến thập nhất diệp, chỉ cần xác nhận nhị sư huynh còn sống và bình yên vô sự trở về là đủ.
Thập nhất diệp là đòn sát thủ, sao có thể dễ dàng tiết lộ cho người khác.
Lam Hi Hoà kinh ngạc nói: “Thập diệp mà có thể giết năm Mệnh Cách…”
Ninh Vạn Khoảnh gật đầu: “Việc này là thật. Hôm đó hắn giao thủ với đại trưởng lão mà không rơi vào thế hạ phong. Thực lực chân chính của hắn rất có thể đã vượt qua năm Mệnh Cách.”
Lam Hi Hoà tin vào phán đoán của Ninh Vạn Khoảnh. Ninh Vạn Khoảnh là lực lượng trung kiên nhất của Bạch Tháp, là thuộc hạ trung thành đắc lực nhất của Lam Hi Hoà, hắn sẽ không lừa gạt chủ tử của mình.
Lam Hi Hoà lâm vào trầm tư, không biết đang nghĩ chuyện gì.
Trầm mặc một lúc, Lục Châu mới nói: “Trảm liên đúng là hơi trễ đối với ngươi.”
Lam Hi Hoà không đáp.
Lục Châu nhìn sắc trời rồi đứng lên. “Lam Hi Hoà, vì sao ngươi lại tin chắc rằng lão phu đến từ Thái Hư? Ngươi dựa vào đâu?”
Lam Hi Hoà tỉnh táo lại, nhìn Lục Châu rồi nói:
“Nghe nói những người sống trong Thái Hư đều có thể nắm giữ lực lượng bản nguyên. Chỉ có người nắm giữ lực lượng bản nguyên mới tiến vào được Thái Hư.”
Lục Châu hỏi: “Ngươi đã nắm giữ được lực lượng bản nguyên?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận