Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 953

“Ba trăm năm trước, Vân Sơn và Cửu Trọng Điện chém giết suốt bảy ngày bảy đêm, tử thương mấy ngàn người. Sau trận chiến đó, Vân Sơn và Cửu Trọng Điện vẫn ôm mối thù này cho đến ngày nay... Lục tiền bối, ngài cảm thấy ta có nên đề phòng Tư Không lão tặc hay không?!"
Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt thâm thuý của Lục Châu.
Lục Châu lạnh nhạt mở miệng: "Thì liên quan gì đến lão phu?"
Tâm tình Nhiếp Thanh Vân chìm vào đáy cốc.
Lục Châu chắp tay sau lưng, đạm mạc nói: "Đừng nói Cửu Trọng Điện đã liên minh với lão phu, cho dù không phải, chỉ riêng việc suốt đoạn đường này Tư Không Bắc Thần vẫn luôn bảo hộ đám đồ nhi của lão phu thì sao lão phu có thể tha cho ngươi?"
"Lục tiền bối!!" Nhiếp Thanh Vân cúi thấp người cầu xin.
"Lão phu sẽ không ỷ lớn hiếp nhỏ, nếu ngươi có thể tiếp một chưởng của lão phu, lão phu sẽ bỏ qua cho ngươi."
Nhiếp Thanh Vân chậm rãi đứng thẳng người dậy, trong đầu không ngừng nhớ lại cảnh tượng một chưởng đập chết Trần Thiên Đô. Hắn do dự một lúc, sau đó dứt khoát ôm quyền, cắn răng nói: “Được.”
Lục Châu khẽ vuốt cằm, âm thầm mở giao diện Hệ thống lên mua bổ sung một tấm thẻ Lôi Cương. Tay phải nâng lên, thẻ Lôi Cương vỡ vụn, một đạo kình lôi bổ xuống đầu Nhiếp Thanh Vân.
Nhiếp Thanh Vân hoảng hốt nâng hai tay lên đón đỡ, từng đạo hồng cương xuất hiện bao bọc toàn thân hắn, nguyên khí bộc phát biến thành hộ thuẫn kiên cố ngăn trên đầu. Tất cả mọi người đều không chớp mắt nhìn cao thủ thập diệp đang toàn lực ứng phó tia Lôi Cương.
Ầm!
Lôi Cương đâm xuyên qua từng tầng phòng ngự của Nhiếp Thanh Vân, tiếng lôi điện xẹt xẹt vang lên, toàn bộ đạo ấn bị đánh tan. Nhiếp Thanh Vân chỉ cảm thấy đó là một loại lực lượng khiến hắn không cách nào chống cự, lồng ngực như bị đấm mạnh vào, hắn rên lên một tiếng đau đớn, cả người trượt về phía sau.
"Tông chủ!"
"Tông chủ!"
Hai tên trưởng lão cấp tốc bay tới đón lấy Nhiếp Thanh Vân. Các đệ tử Vân Sơn sợ hãi lui lại như lâm đại địch. Nhiếp Thanh Vân hộc máu, đầu đầy mồ hôi.
Chỉ khi chân chính đối mặt với lão giả này, Nhiếp Thanh Vân mới nhận ra lực lượng của đối phương cường đại đến mức nào, ngay cả thập diệp như hắn cũng không có chút lực hoàn thủ. Hắn đột nhiên nhận ra Diệp Chân kỳ thật vô cùng ương ngạnh và cứng cỏi mới có thể đối đầu với người này lâu như vậy.
Lục Châu vuốt râu, thẻ Lôi Cương vừa rồi chỉ kích hoạt đả thương Nhiếp Thanh Vân.
Nhiếp Thanh Vân ho khan kịch liệt, sau đó nghiêng mình hành lễ với Lục Châu: "Đa tạ Lục tiền bối thủ hạ lưu tình."
"Nếu còn lần sau, tất lấy mạng ngươi."
Sắc mặt Nhiếp Thanh Vân trắng bệch, vội vàng gật đầu.
Tấm thẻ này Lục Châu vốn chỉ định dùng để uy hiếp đám người Vân Sơn. Dù sao trên Vân Sơn đài, Nhiếp Thanh Vân cũng đã trợ giúp Lục Châu, lưu hắn lại sẽ hữu dụng hơn là giết chết.
Lục Châu lại dời mắt nhìn sang đám người Phi Tinh Trai và Thiên Vũ Viện.
"Ngươi muốn làm gì?" Một tên đệ tử Phi Tinh Trai bối rối hỏi.
Lục Châu phất tay áo hạ lệnh: "Đệ tử Phi Tinh Trai, toàn bộ giết chết."
Vừa dứt lời, tu hành giả Thiên Vũ Viện lập tức bay sang một bên, rõ ràng muốn đoạn tuyệt quan hệ với Phi Tinh Trai. Các đệ tử Phi Tinh Trai triệt để tuyệt vọng.
Diêu Thanh Tuyền cười vang: "Ta đã sớm thấy đám người Phi Tinh Trai này không vừa mắt. Lục tiền bối, giao cho ta và Triệu Giang Hà là được!"
Lục Châu lắc đầu đáp: "Hai đồ đệ của lão phu ra tay là đủ, các ngươi không cần nhúng tay vào."
Diêu Thanh Tuyền rất cảm động. Lão tiền bối làm việc khiến người người thán phục, ngay cả loại chuyện thu thập tàn cuộc cũng phân phó đồ đệ mình làm, không phiền đến minh hữu. Chỉ riêng thái độ này cũng đủ khiến Cửu Trọng Điện bọn họ vui lòng phục tùng.
Lục Châu nhìn sang đám người Thiên Vũ Viện. Đúng lúc này Tư Không Bắc Thần bỗng lên tiếng nhắc nhở: "Tu hành giả triều đình đến rồi."
Từ chân trời đằng xa có cả vạn tu hành giả đông như kiến cỏ đang ùn ùn kéo tới. Đám người Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai lập tức lộ vẻ mừng rỡ điên cuồng!
Lục Châu âm thầm tính toán… Hiện giờ hắn chỉ còn mỗi Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong, các loại phương thức tác chiến khác đều đã dùng hết, trừ phi bây giờ mua thêm thẻ đạo cụ. Nhưng điểm công đức tích luỹ rất khó khăn nha…
Khi Lục Châu còn đang suy nghĩ đối sách, Tư Không Bắc Thần đã lên tiếng: “Để ta chặn bọn hắn lại.” Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà lập tức bay theo hắn tiến lên nghênh đón.
Không bao lâu sau, đội ngũ của triều đình đã đến cách mọi người chưa tới trăm mét. Người dẫn đầu là một tu hành giả mặc khôi giáp đỏ, những người còn lại mặc khôi giáp đen.
Đội ngũ rốt cuộc cũng dừng lại, người thủ lĩnh cao giọng nói: “Ta là Phó thống lĩnh ngự lâm quân Lộ Chiến, phụng mệnh triều đình đến bắt dị tộc… Dị tộc đâu? Mau ra đây chịu trói.”
Tư Không Bắc Thần không nói chuyện, chỉ lặng lẽ gọi ra pháp thân. Toà pháp thân cao hai mươi trượng đột ngột xuất hiện sừng sững giữa trời, hồng liên thập diệp xoay tròn toả ra hồng quang rực rỡ.
Lộ Chiến vừa thể hiện xong đột nhiên nhìn thấy toà pháp thân cao ngất, không khỏi nhướng mày. “Thập diệp?”
Diêu Thanh Tuyền nói: “Nhìn thấy Tư Không điện chủ còn không mau hành lễ?”
Lộ Chiến nghe vậy lập tức biến sắc nói: “Tư Không tiền bối của Cửu Trọng Điện?”
Tư Không Bắc Thần thu hồi pháp thân rồi đáp: “Hành lễ thì miễn đi. Trở về nói với đại thống lĩnh Hạ Hầu Sinh của các ngươi, nơi này không có dị tộc nào cả.”
“Không có?” Ánh mắt Lộ Chiến đảo qua đám người.
Một tên tu hành giả Phi Tinh Trai vội vàng lên tiếng: “Lộ phó thống lĩnh, mau mau cứu ta…”
Lộ Chiến nở nụ cười nói: “Hình như ta nghe thấy tiếng kêu cứu.”
“Ngươi nghe lầm.” Diêu Thanh Tuyền đáp gọn lỏn.
“Thiên hạ này đều là đất của vua, bên kia hình như là người của Phi Tinh Trai. Phi Tinh Trai đã làm việc cho triều đình nhiều năm, sao ta có thể thấy chết không cứu. Tư Không tiền bối, mời ngài nhường đường, nếu không ta không thể bàn giao với triều đình được.”
Đám người Phi Tinh Trai nghe vậy lập tức cuồng hỉ hô lên: “Lộ phó thống lĩnh, đám người này chính là dị tộc, trưởng lão Diệp Chân và Trai chủ đều bị bọn hắn giết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận