Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 462

Lục Châu liên tục rút hai mươi lần, toàn bộ đều không trúng. Hắn bất đắc dĩ phải từ bỏ việc rút thưởng.
Rất lâu rồi Lục Châu chẳng rút thưởng được gì ra hồn, tất cả đều là Thẻ Nghịch Chuyển.
Lục Châu nhìn xuống cột thẻ đạo cụ. Hắn cắn răng mua hai tấm thẻ Một Kích Chí Mạng, tiêu hao hết 6.000 điểm công đức.
Còn những thứ khác thì thôi đi, chẳng thơm bằng thẻ Một Kích Chí Mạng. Hiện tại thẻ Một Kích Chí Mạng vẫn là át chủ bài thật sự của hắn.
Ngay khi Lục Châu đang tiếp tục suy tư xem nên làm gì tiếp theo, Chiêu Nguyệt chợt xuất hiện bên ngoài Đông Các.
“Sư phụ, Giang Ái Kiếm gửi phi thư tới.”
“Đọc đi.”
Chiêu Nguyệt mở phi thư ra đọc nhỏ: “Lão tiền bối, ta có hai việc cần nói rõ.”
“Thứ nhất, ngài bảo ta điều tra hoàng cung, hiện tại đã có một ít manh mối. Trong cung đúng là có người đang nghiên cứu phương pháp tấn thăng cửu diệp, nhưng chuyện này diễn ra rất bí mật, ta chưa thể xâm nhập vào. Trước mắt ta chỉ biết Thần Đô có một thế lực Ám bộ khổng lồ chuyên làm những chuyện này, tính cảnh giác của bọn họ cực cao. Lão tiền bối người tung ra chiêu công bố phương pháp trảm kim liên cho toàn thiên hạ biết, chắc hẳn đã khiến bọn họ hết sức tức giận.”
“Thứ hai, đám danh môn chính đạo trong thiên hạ đang khởi động lại kế hoạch liên minh đồ ma, ngài nên cẩn thận thì hơn.”
“Cuối cùng, quân cờ Lý Cẩm Y xuất hiện tại Lương Châu Thành có làm lão tiền bối ngài hài lòng không? Ha ha ha…”
Đọc thư xong, thần sắc Chiêu Nguyệt không được tự nhiên, nàng nói: “Sư phụ, phong thư của Giang Ái Kiếm khiến đồ nhi nhớ lại một chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Khi đồ nhi còn ở hoàng cung có nghe người ta nói, đương kim Hoàng thượng chưa từng thượng triều. Hoàng tổ mẫu bị bệnh nặng đồ nhi cũng chưa từng thấy Hoàng thượng đến thăm. Sau này nghe Lý công công nói Hoàng thượng rất bận rộn, có đại sự bên người. Loại đại sự nào có thể quan trọng hơn Lương Châu Thành, quan trọng hơn Hoàng tổ mẫu cơ chứ?”
Chiêu Nguyệt không thể lý giải, nói ra nghi hoặc trong lòng bấy lâu.
Lục Châu nhàn nhạt nói: “Thật sự đối với hắn thì có chuyện khác quan trọng hơn.”
Trên đời này luôn có những người xem trọng một chuyện gì đó, trong mắt hắn chỉ có thứ đó, thậm chí không tiếc hy sinh những người bên cạnh.
Chiêu Nguyệt nghe vậy, trong lòng run lên. Nàng nhớ lại những tháng ngày ở trong cung cùng Hoàng tổ mẫu… trong cung cấm, ngoại trừ lễ nghi quy củ thì chỉ còn lại một mảnh lạnh tanh.
Hoàng cung lớn như vậy mà một chút tình cảm cũng không có sao?
Mười ngày sau.
Lý luận trảm kim liên để bước vào cửu diệp đã truyền bá khắp tu hành giới.
Trải qua một quãng thời gian tranh cãi không ngừng, phe nhóm không tin vào lý luận này ngày càng đông.
Bọn họ cho rằng trảm kim liên là một âm mưu hoang đường. Căn cứ của bọn họ là trong mười ngày qua đã có mười tu hành giả chết đi sau khi trảm kim liên, không một người nào còn sống sót.
Phái hành động thì lại kiên trì cho rằng những người này tử vong là do bọn họ đều là người sắp chết, sau khi trảm kim liên lại bị thương nặng nên tử vong đến rất nhanh, không có giá trị tham khảo.
Hai bên tranh cãi không ngừng. Mặc kệ bọn họ có tin tưởng hay không, phương pháp trảm kim liên đã truyền khắp tu hành giới.
Thậm chí có rất nhiều tu hành giả dựa trên việc trảm kim liên để đưa ra những lý luận càng cấp tiến hơn, chẳng hạn như “trước khi khai diệp phải trảm kim liên”, “phương pháp biến kim liên thành pháp khí”…
Trong Huân Hoa Mộ, một mảnh đen kịt.
Ngu Thượng Nhung đã quên mất mình ở trong giếng cạn này bao lâu.
Tay hắn khẽ nhấc. Pháp thân cỡ nhỏ lại xuất hiện trong lòng bàn tay. Ngu Thượng Nhung cảm thấy nguyên khí trong cơ thể đã đầy đủ, chuẩn bị xung kích lên nhị diệp.
“Khai diệp.”
Trên pháp thân xuất hiện một vòng sáng chạy từ trên xuống. Khác với lần trước, vòng sáng không hạ xuống lòng bàn chân.
Ngu Thượng Nhung đã hoàn toàn nghĩ thông suốt điểm mấu chốt. Nếu đã không có kim liên vẫn có thể khai diệp vậy thì dứt khoát không cần đến kim liên nữa!
Theo sự rung động của nguyên khí, vòng sáng năng lượng càng ngày càng rực rỡ. Toàn bộ pháp thân sáng rực lên rọi khắp giếng cạn.
Dù nhìn từ góc độ nào thì Kiếm Ma Ngu Thượng Nhung vẫn là đại cường giả kiếm đạo, là thiên tài khó gặp trên thế gian.
Từ Kiếm Nô Vọng Hải Triều của Mạc Bắc đến đệ nhất Kiếm Vương ở Thanh Châu, hay Kiếm Hoàng Việt Tranh Vanh của Lâu Lan… đều phải chết dưới tay hắn.
Tu hành giả yêu thích kiếm đạo có rất nhiều, người dùng kiếm làm vũ khí nhiều vô số kể, nhưng đạt tới thực lực như Ngu Thượng Nhung thì chẳng có mấy ai.
Đối với mỗi lần tiến giai, Ngu Thượng Nhung đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Hắn có thể cảm giác được năng lượng pháp thân đang bành trướng.
Ngày càng dâng cao!
Vòng sáng năng lượng không ngừng tăng lên, âm thanh cộng hưởng cũng trở nên mãnh liệt.
Ông.
Ông ông.
Tâm cảnh Ngu Thượng Nhung lúc này bình tĩnh hơn lúc khai diệp lần đầu tiên nhiều.
Ngu Thượng Nhung gần như có thể khẳng định, không có kim liên vẫn có thể khai mở bát diệp… đó chỉ là vấn đề thời gian.
Oanh.
Một tiếng động lớn vang lên, pháp thân bành trướng ra tứ phía. Nhị diệp tương đương với pháp thân có độ cao khoảng hai trượng.
Khi pháp thân bành trướng, giếng cạn nhỏ bé này không thể chứa được thể tích của nó. Cũng may pháp thân là do năng lượng ngưng kết mà thành, có tạo thành lực phá hoại hay không đều do Ngu Thượng Nhung lựa chọn.
Oanh!
Năng lượng phát tiết ra tứ phía, va phải vách tường rồi khôi phục lại như cũ.
Ngu Thượng Nhung nâng tay lên, nguyên khí bao bọc lấy bàn tay hắn, ngưng khí thành cương.
Cương khí lóng lánh kim quang lần nữa chiếu sáng xung quanh. Ngu Thượng Nhung đưa mắt nhìn Huân Hoa Thảo.
Đáng tiếc, Huân Hoa Thảo quanh năm đều ở dưới giếng cạn, làm sao có thể sống sót? Toàn bộ Huân Hoa Thảo đều đã chết khô từ lâu.
Người Quân Tử Quốc đoản mệnh chưa từng từ bỏ truy cầu trường thọ. Trước đây cũng thế mà hiện tại cũng vậy…
Từng có một đoạn thời gian Ngu Thượng Nhung rất coi thường truy cầu này. Sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình của nhân sinh, lúc còn sống chưa chắc đã vui mà khi chết đi thì nhất định được an nghỉ. Mãi đến sau này hắn mới hiểu ra, “còn sống” mới là giá trị sinh tồn của con người.
Ngu Thượng Nhung lại gọi ra pháp thân Bách Kiếp Động Minh.
Ông!
Pháp thân cỡ nhỏ lại lơ lửng trước mặt hắn, dưới chân không hề có kim liên. Quanh pháp thân có hai mảnh liên diệp không ngừng xoay tròn, chứng minh tu vi Ngu Thượng Nhung đã thành công bước vào Nguyên Thần cảnh nhị diệp.
Ngu Thượng Nhung mỉm cười. “Xem như thuận lợi.”
Khi khai diệp lần đầu tiên, trong lòng hắn rất thấp thỏm như đang đánh bạc. Nhưng khai nhị diệp đã khẳng định phương pháp trảm kim liên là khả thi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận