Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1452

“Không thể nào… không có khả năng…” Trung niên nam tử sợ hãi lùi ra sau.
Lục Châu cũng rất buồn rầu. Sao lại giống đến thế nhỉ?
Hắn đến đây muốn khiêm tốn điều tra, không ngờ hình ảnh Lục Thiên Thông lại đột nhiên xuất hiện.
Kỳ thật ở chỗ này không có ai là đồ đần. Mặc kệ đối phương có phải Lục chân nhân thật không, nhưng đi được tới điểm cuối khi trận pháp đã biến cường thì chắc chắn không phải kẻ yếu, nịnh nọt mấy câu sẽ không sai.
“Có thể gặp tiền bối ở chỗ này là vinh hạnh của chúng ta!”
“Thật vinh hạnh!”
Đúng lúc này, đường vân khắc hoạ thành chân dung bỗng quay trở về trên cột đá.
Ting.
Tựa như có cơ quan nào đó vừa được khai thông, cột đá nở rộ quang hoa, trên bầu trời xuất hiện một cơn lốc xoáy. Từng đạo ấn phù trên cột đá đột nhiên xạ kích về phía đám tu hành giả.
Lục Thiên Sơn vội vàng gọi ra Tinh Bàn ngăn ở phía trước đám người.
Ầm!
Toàn bộ tu hành giả bị lực chấn động thổi bay ra sau. Lục Thiên Sơn cũng không thoát khỏi, hai cánh tay tê rần nhìn quang mang trước mắt.
“Đây là Cửu Khúc Toàn Trận?”
Trung niên nam tử cũng gọi ra Tinh Bàn che chắn nhưng cương ấn trực tiếp đánh lui hắn cùng Tinh Bàn văng ra khỏi Thanh Phong Cốc.
Đám người đứng bên ngoài hoang mang nhìn về phía cột đá và Lục Châu.
Lục Châu không gọi ra pháp thân. Khi một đạo cương ấn bay về phía hắn, hắn vung tay đánh trả lại một chưởng.
Cột đá lập tức phóng ra vô số cương ấn ập về phía Lục Châu!
“Cẩn thận!” Đám người kinh hô.
Lục Châu thản nhiên lui lại, liên tục vung ra mười đạo chưởng ấn nở rộ quang mang như pháo hoa, đánh bay toàn bộ cương khí.
“Chỉ là Cửu Khúc Toàn Trận, không làm gì được lão phu.”
Không cho cột đá quỷ dị có thêm cơ hội, Lục Châu nâng tay đánh ra một chưởng ẩn chứa Thái Huyền chi lực.
Ầm!
Chưởng ấn đánh vào cột đá không tạo ra thương tổn nào. Lục Châu vừa định thu tay lại, chợt phát hiện có một lực hút đang hút chặt tay hắn vào cột đá.
Hả?
Lục Châu thầm mặc niệm thần thông Thiên thư, lam pháp thân trong đan điền khí hải xoay tròn.
“Trận pháp này… đang lựa chọn mục tiêu?”
Vừa rồi cột đá phóng thích một cương ấn đến mỗi mục tiêu, chỉ riêng Lục Châu là gặp phải rất nhiều cương ấn.
“Pháp thân.” Lục Châu gọi ra lam pháp thân Cửu Chuyển Âm Dương.
Dưới tác dụng của Thẻ Ẩn Tàng, pháp thân biến thành hắc sắc.
“Ta hoa mắt sao? Là Cửu Chuyển Âm Dương?”
“Đừng đoán linh tinh, tiền bối rõ ràng cố ý áp chế tu vi.”
Đám người gật gù, có đạo lý.
Ầm! Một đạo cương ấn rơi vào pháp thân Cửu Chuyển Âm Dương.
Đúng như Lục Châu dự liệu, cột đá không phóng thích cương ấn nữa mà càng lúc càng rung động kịch liệt. Toàn bộ Thanh Phong Cốc đều chấn động như gặp địa chấn.
Dưới mặt đất xuất hiện đạo văn không ngừng sáng lên, những vòng sáng kia đều vây quanh cột đá, bắn ra lam quang sâu thẳm.
Trên cột đá, bốn chữ triện lớn lúc này đã hoá thành Cửu Khúc Huyễn Trận.
“Cửu Khúc Huyễn Trận?” Mí mắt Lục Thiên Sơn giật liên hồi.
“Truyền thuyết nói rằng, ba mươi ngàn năm trước Lục chân nhân lưu lại nơi này hai trận pháp: Cửu Khúc Toàn Trận và Cửu Khúc Huyễn Trận. Nhưng hậu nhân chỉ tìm thấy Cửu Khúc Toàn Trận… Hoá ra Toàn Trận và Huyễn Trận vốn là một thể, chẳng trách trước đó trận pháp lại phát sinh biến hoá.” Trung niên nam tử nói.
Có tu hành giả trẻ tuổi nghi hoặc hỏi: “Vì sao đột nhiên nó lại hiện ra? Nhiều người từng đến đây như vậy, tại sao lần này nó lại xuất hiện?”
Lục Thiên Sơn không nói gì, chỉ có trung niên nam tử hạ giọng đáp:
“Chân nhân trở về!”
Mặc kệ ngươi tin hay không, chân dung Lục chân nhân vừa rồi giống hệt vị tiền bối đó.
“Đây… thật sự là Lục chân nhân?!”
Đám tu hành giả vội vàng quỳ bái, trong mắt lộ vẻ kính sợ. Lục chân nhân quát tháo phong vân, đại nhân vật làm rung chuyển toàn bộ hắc liên giới đã trở về!
Rốt cuộc mười đạo quang trụ cũng biến mất, toàn bộ mặt đất đột nhiên biến thành trong suốt.
“Huyễn tượng! Không ngờ lại là huyễn tượng!”
Đám người kinh hãi lùi về sau. Thì ra mặt đất mà bọn hắn vẫn thường giẫm lên lại không phải là mặt đất thật sự! Đến khi mặt đất trong suốt hoàn toàn biến mất, để lộ một khe núi sương mù mờ mịt, bọn hắn mới hiểu tất cả chỉ là huyễn tượng che mắt.
Trận pháp này mạnh đến cỡ nào mới có thể lừa gạt toàn bộ tu hành giới suốt bấy nhiêu năm?
Lục Châu quay đầu nhìn về phía đám người. Bọn hắn đồng thời quỳ xuống hô vang: “Bái kiến Lục chân nhân!”
Lục Châu nhíu mày nói: “Lão phu không phải Lục chân nhân.”
“Ách…”
Lúc này Lục Châu bỗng gọi ra kim sắc pháp thân. Toà pháp thân cao tám mươi trượng toả kim quang chói mắt đột ngột xuất hiện, xuyên thẳng vào tầng mây.
Đám người nhìn toà pháp thân có hình dạng của một lão nhân tiên phong đạo cốt, trường bào rủ xuống. Tướng mạo pháp thân chính là bộ dạng chân thật của tu hành giả.
“Thì ra là thủ đoạn dịch dung!” Đám người tán thưởng không thôi.
Thấy Lục Châu cố gắng phủ nhận thân phận, Lục Thiên Sơn lập tức phụ hoạ: “Đây là chủ nhân Ma Thiên Các!”
“Chủ nhân Ma Thiên Các?”
“Người tạo ra sự kiện tập thể Hắc Tháp hạ thấp?”
“Là Lục lão tiền bối đã chém giết hai đại trưởng lão Hắc Tháp Bạch Tháp trong Triệu Văn Quốc?”
“Chính là người đã chiến Lục Ngô, trảm Hắc Hoàng trong trận chiến ở Kiếm Bắc quan?!”
Đám người lại vội vàng quỳ xuống hô vang: “Bái kiến Lục tiền bối!”
Lục Châu câm nín.
Lục Châu cố chứng minh mình không phải Lục Thiên Thông, một là muốn tin tức ngộ nhận này không bị truyền đi, khiến cân bằng giả hoặc người thanh liên giới chú ý, hai là hắn muốn làm việc khiêm tốn, nhưng xem ra tình hình trước mắt lại phản tác dụng.
Bên dưới vách núi truyền tới động tĩnh. Lục Châu bèn nói: “Nơi này nguy hiểm, các ngươi hãy nhanh chóng rời đi.”
Đám người vội vàng đứng lên.
“Có Lục tiền bối giá lâm, chúng ta đều yên tâm.”
“Lục tiền bối, nếu có việc gì cần xin cứ phân phó, chúng ta đi trước, nhưng sẽ không rời đi quá xa!”
Đám tu hành giả nhao nhao khom người rồi bay lướt về sau. Chỉ còn lại một mình Lục Thiên Sơn đứng đó.
Lục Thiên Sơn cố nén tâm tình kích động, bay về phía Lục Châu, khom người nói:
“Bái kiến Lục chân nhân!”
“Hửm?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận