Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1734: Vậy ngày mai đồ nhi mới làm tiếp

“Sư phụ?”
Tiểu Diên Nhi quay đầu, trong mắt tràn ngập nghi hoặc nhìn sư phụ.
Lục Châu đi vào trong phòng, nhìn xuống Mệnh Cung trên liên toạ.
Tiểu Hỏa Phượng đột nhiên quay đầu, há mồm phun ra một đoàn hoả diễm về phía Lục Châu.
Lục Châu phất tay áo. Vù!
Tiểu Hỏa Phượng bị thổi bay, đâm sầm vào bức bình phong rồi trượt dài xuống đất. Nó kêu lên mấy tiếng “éc éc” tỏ vẻ rất ấm ức.
Lục Châu không thèm để ý tới nó mà nghiêm túc nhìn Tiểu Diên Nhi: “Đừng động.”
“Sư phụ, đồ nhi không sao.”
“Bảo ngươi đừng động thì đừng có động.”
“…Vâng.”
Lục Châu đánh ra một chưởng, lam liên mang theo lực lượng Thiên Tướng rơi vào Mệnh Cung.
Lục Châu kiểm tra Mệnh Cung của nàng, sau đó kinh ngạc phát hiện độ cứng rắn của Mệnh Cung nằm ngoài dự liệu của hắn.
Mỗi lần thông qua Mệnh Quan sẽ khiến Mệnh Cung trở nên rắn chắc hơn, nhưng vì sao Mệnh Cung của Tiểu Diên Nhi lại rắn chắc đến mức này?
Nói cách khác, cho dù nàng không thông qua Mệnh Quan thì đã có năng lực Mệnh Quan như bao người khác rồi.
“Sư phụ, đồ nhi… bị làm sao á?” Tiểu Diên Nhi thấy biểu tình ngưng trọng của sư phụ, còn tưởng là mình bị bệnh nan y gì rồi.
Lục Châu không đáp lời, vươn tay bắt mạch trên cổ tay nàng.
Nguyên khí tiến vào đan điền khí hải, vách tường khí hải cũng rắn chắc như tường đồng vách sắt.
“Kỳ quái! Kỳ quái!!”
Mỗi khi đề thăng một cảnh giới, vách tường khí hải sẽ mở rộng ra, đồng thời trở nên rắn chắc hơn trước. Muốn đột phá thì càng về sau lại càng khó.
Tiểu Diên Nhi thì hay rồi, vách tường khí hải của nàng trực tiếp tiến vào tiêu chuẩn của tám Mệnh Cách!
“Ngươi khai Mệnh Cách thứ tám lúc nào?” Lục Châu trịnh trọng hỏi.
Tiểu Diên Nhi nghiêng đầu nhớ lại rồi đáp: “Khoảng… nửa canh giờ trước thì phải.”
Biểu tình trên mặt Lục Châu có hơi mất tự nhiên, hắn lại hỏi: “Khai Mệnh Cách thứ bảy lúc nào?”
Tiểu Diên Nhi lại suy nghĩ rồi nói: “Hình như là hai canh giờ trước.”
Còn có thiên lý hay không?!
Còn có vương pháp hay không?!
Lục Châu lại bắt mạch cho nàng lần nữa, lần này lực lượng Thiên Tướng từ đan điền khí hải chạy tới phần bụng Tiểu Diên Nhi.
“Hạt giống?”
Lục Châu phát hiện hắn không thể bức hạt giống của Tiểu Diên Nhi ra.
“Sư phụ, đồ nhi thật sự không sao mà. Đồ nhi cảm thấy mình còn có thể tiếp tục khai Mệnh Cách…” Tiểu Diên Nhi cười nói.
Hải Loa đứng bên cửa nói vọng vào: “Sư phụ người xem đi, cửu sư tỷ lại phát bệnh!”
Lục Châu lấy Thái Hư Kính ra, lực lượng Thiên Tướng truyền vào kính rồi rọi vào người Tiểu Diên Nhi.
Hắn nhìn thấy trong kỳ kinh bát mạch, đan điền khí hải và hàng ngàn hàng vạn kinh mạch của Tiểu Diên Nhi đều có khí tức hạt giống Thái Hư!
Thấy cảnh này, Hải Loa há to miệng, bàn tay nhỏ vội bịt chặt miệng lại để không hô lên.
“Hạt giống Thái Hư đã hoàn toàn dung hợp với ngươi rồi.”
Lục Châu xoay người, rọi Thái Hư Kính vào bụng Hải Loa đứng bên cửa. Trong bụng nàng xuất hiện một đoàn thanh quang.
Hạt giống Thái Hư của Hải Loa còn đang trong giai đoạn tiêu hoá, chưa hoàn toàn dung hợp. Dạng này rất dễ bị người khác cướp đi.
Tiểu Diên Nhi cái hiểu cái không, lo lắng hỏi: “Vậy… vậy đồ nhi còn tu hành được không?”
“Không chỉ có thể… mà từ nay về sau tốc độ tu hành của ngươi sẽ nhanh hơn bất kỳ kẻ nào.” Lục Châu nói.
Việc này khiến hắn nhớ lại lúc trước khi mình vừa khai Mệnh Cách, cũng một ngày khai hai Mệnh Cách. Tiểu Diên Nhi có hạt giống Thái Hư, một ngày khai ba Mệnh Cách cũng là bình thường hợp lý.
Nhưng đúng lúc này, Tiểu Diên Nhi lại nói: “Vậy đồ nhi tiếp tục khai Mệnh Cách nha.”
Nàng nâng tay, định nhấn viên Mệnh Cách Chi Tâm vào trong Mệnh Cung.
Lục Châu nhíu mày vung tay áo. Vù!
Viên Mệnh Cách Chi Tâm không khảm vào Mệnh Cung mà bị cương khí vờn quanh, trôi lơ lửng.
“Làm càn.”
“Sư phụ…” Tiểu Diên Nhi chu môi lẩm bẩm, nàng tủi thân vô cùng, không hiểu mình đã làm gì sai.
Lục Châu kiểm tra tình trạng tu hành của Tiểu Diên Nhi xong, ôn tồn giải thích: “Một lần đề thăng ba Mệnh Cách là rất nguy hiểm. Mệnh Cung của ngươi tuy rắn chắc nhưng cũng không thể vội vã như thế.”
Tiểu Diên Nhi hỏi: “Sư phụ, tác dụng của Mệnh Quan có phải là để giảm bớt thống khổ, để càng về sau càng dễ khai Mệnh Cách hay không?”
“Đúng vậy.”
“Nhưng mà đồ nhi không hề đau.” Tiểu Diên Nhi nói.
Thật là tức chết người. Lục Châu không khỏi nhớ tới hồi còn đi học, hắn dùng toàn lực học hành mới miễn cưỡng đủ điểm lên lớp, mà một số con giời suốt ngày ăn rồi chơi nhưng kiểm tra toàn đứng đầu lớp.
Đó hẳn là thiên phú của mỗi người rồi.
Cho dù Tiểu Diên Nhi không có hạt giống Thái Hư, thiên phú của nàng cũng đủ để nàng tiến bộ thật nhanh. Có thêm hạt giống, nàng như cá gặp nước, mặt nào cũng mạnh hơn người khác.
“Không đau sao?”
Tay Lục Châu đặt lên Mệnh Cung của nàng, bắt đầu kiểm tra áp lực chịu đựng. Hắn gia tăng áp lực đến lần thứ ba, sắc mặt Tiểu Diên Nhi mới hơi biến.
Lục Châu thu tay lại, nói: “Dựa theo cường độ trước mắt, ngươi vẫn có thể khai thêm một Mệnh Cách nữa, nhưng vi sư đề nghị ngươi chờ thêm một chút.”
“Vâng.” Tiểu Diên Nhi nhu thuận gật đầu, “Đồ nhi nghe lời sư phụ.”
Lục Châu lấy ra một viên Mệnh Cách Chi Tâm đưa cho nàng: “Đây là Mệnh Cách Chi Tâm của Cửu Trảo Hắc Ly.”
Tiểu Diên Nhi cầm lấy, viên Mệnh Cách Chi Tâm như hắc sắc minh châu toả ra quang mang như ẩn như hiện.
“Tạ ơn sư phụ.” Nàng vui vẻ vô cùng.
“Chăm chỉ tu luyện, đừng nóng lòng khai Mệnh Cách.” Lục Châu nói.
“Vâng… Vậy ngày mai đồ nhi mới khai tiếp.”
Lục Châu đứng dậy rời đi. Hải Loa đứng ngoài cửa mờ mịt nói: “Sư phụ…”
“Ngươi cũng tu luyện cho tốt, đừng lo thiếu Mệnh Cách Chi Tâm.” Lục Châu căn dặn.
“Vâng.”
Trở về Đông Các.
Lục Châu quyết định phải lần nữa đi vào bí ẩn chi địa. Ma Thiên Các hiện tại phơi ra ở ngoài sáng, quá dễ gây chú ý.
Cái chết của Tư Vô Nhai đã gõ lên một hồi chuông cảnh tỉnh hắn. Nếu Vu Chính Hải không có đặc tính của tộc Vô Khải thì e là cũng đã bị giết rồi.
Bí ẩn chi địa rộng lớn vô biên mới càng thích hợp để đám người Ma Thiên Các hành tẩu, tích lũy tài nguyên, đề thăng tu vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận