Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 530

“Ngài nghỉ ngơi sớm đi.” Tiểu nhị run rẩy cả người, vội vàng rời khỏi phòng.
Lục Châu xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ. Không có Tư Vô Nhai, quả nhiên U Minh Giáo yếu đi rất nhiều. Ngay cả Kinh Châu Thành cũng không hạ được.
Trời chạng vạng tối, trong phân đà U Minh Giáo.
Lá cờ lớn cắm giữa doanh địa tung bay theo gió. Vu Chính Hải ngồi trên đại điện, nhắm mắt tu hành. Một đoàn khí vụ quanh quẩn trước mặt hắn, lúc ẩn lúc hiện.
Đột nhiên, Vu Chính Hải đánh ra một chưởng, Bích Ngọc Đao lao vụt ra chém một vòng rồi quay trở lại bàn tay hắn.
Vu Chính Hải mở bừng mắt, trên trán chảy đầy mồ hôi.
Phù… Vu Chính Hải thở phào. “ Thì ra chỉ là một giấc mộng. Sư phụ… người đừng bức ta…”
Hắn nâng tay lên lau đi mồ hôi trên mặt. Đúng lúc này Hoa Trọng Dương từ bên ngoài đi vào, vẻ mặt hưng phấn nói: “Giáo chủ.”
“Có chuyện gì?”
“Thất tiên sinh trở về rồi!”
Vu Chính Hải nghe vậy lập tức đứng lên, trong mắt toé lửa: “Mau mau mau… người đâu rồi?”
Vừa dứt lời, Tư Vô Nhai chậm rãi bước vào đại điện.
Tư Vô Nhai mặc một thân trường bào trông như một nho sinh ưu nhã, tay cầm Khổng Tước Linh, vẻ mặt thong dong, tinh thần phấn chấn, hai mắt có thần.
Đi đến giữa điện, Tư Vô Nhai chắp tay nói: “Đại sư huynh, lại gặp mặt.”
Vu Chính Hải hưng phấn bước xuống bậc thang, đi tới trước mặt Tư Vô Nhai… trong lúc nhất thời nói không nên lời.
Vẻ đồi phế uể oải gần đây hoàn toàn biến mất chỉ trong chớp mắt. Vu Chính Hải đặt hai tay lên vai Tư Vô Nhai, khẽ vỗ vỗ, kích động nói:
“Đệ đệ ngoan… Vi huynh nhớ đệ muốn chết!”
Tư Vô Nhai cùng Hoa Trọng Dương mặt đầy vẻ hoang mang, nghi hoặc.
Tuy nói biểu hiện của Vu Chính Hải quá mức kích động nhưng bọn hắn cũng có thể hiểu được. Quãng thời gian này Hoa Trọng Dương không ít lần phải nghe Vu Chính Hải càm ràm dông dài mỗi ngày.
Lúc nào mở miệng cũng là “Chuyện này nếu là thất sư đệ làm thì sẽ tốt biết bao nhiêu” hoặc là “Phải chi có thất sư đệ ở đây”. Tứ đại hộ pháp nghe hắn ca cẩm đến hoa mắt nhức đầu.
Nay Tư Vô Nhai trở về, bọn hắn đương nhiên rất vui mừng!
Tư Vô Nhai nhẫn nhịn cơn đau từ hai vai truyền đến, nhẹ giọng nói: “Đại sư huynh, đừng vui mừng quá sớm.”
“Hả?”
“Sư phụ lệnh cho đệ đến đây.”
Vu Chính Hải lui về sau một bước, nhướng mày nói: “Sư phụ?”
“Sư phụ đã vào cửu diệp.” Tư Vô Nhai nói.
Vu Chính Hải khoát tay. “Nếu đệ muốn khuyên ta dừng lại thì thôi đi!”
“Đệ không có ý đó.”
“Vậy thì đệ có ý gì?” Ngữ khí Vu Chính Hải trở nên nghiêm túc. “Sư phụ già cả nên hồ đồ, đệ cũng hồ đồ theo người? Vi huynh muốn đối phó hoàng thất Đại Viêm, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ đến chuyện đối phó Ma Thiên Các!”
“Đệ hiểu chứ.” Tư Vô Nhai nhàn nhạt đáp.
“Hiểu rõ sao còn muốn giúp sư phụ?” Vu Chính Hải chất vấn.
Lời này vừa nói ra, cả đại điện trở nên im ắng. Tư Vô Nhai không nói gì, chỉ nhìn Vu Chính Hải không chớp mắt, chờ đợi hắn bình tĩnh lại.
Lát sau, Vu Chính Hải rốt cuộc cũng bình ổn lại hơi thở. Lúc này Tư Vô Nhai mới nói:
“Sư phụ không hề hồ đồ.”
Vu Chính Hải lộ vẻ nghi hoặc.
“Có lẽ… huynh đệ chúng ta đều sai cả rồi.” Tư Vô Nhai nói tiếp. “Sư phụ lệnh cho đệ đến đây bắt huynh trở về Ma Thiên Các. Nhưng sư phụ cũng biết rõ, dựa vào tu vi của đệ chắc chắn không làm gì được đại sư huynh… Thế thì vì sao sư phụ phải làm như vậy?”
Vu Chính Hải khẽ nói: “Sư phụ cũng muốn đối phó Đại Viêm?”
Tư Vô Nhai không trả lời câu hỏi của hắn mà nói: “Sư phụ bảo đệ tự mình xem xét rồi quyết định… Đệ nghĩ đệ đã ra quyết định từ lâu.”
Vu Chính Hải ngây ra, rõ ràng nghe không hiểu Tư Vô Nhai đang nói gì.
Tư Vô Nhai lắc đầu rồi đổi đề tài: “Sao đại sư huynh không nhân dịp này, nhanh chóng trảm kim liên để tấn thăng lên cửu diệp?”
Vu Chính Hải khinh thường đáp:
“Trảm kim liên nghĩa là phải trùng tu, vi huynh muốn thừa dịp tất cả mọi người đều trảm kim liên để giành lấy thiên hạ này!”
Tư Vô Nhai gật đầu: “Vậy thì… phải ra tay càng nhanh càng tốt.”
Nghe được lời này trong lòng Vu Chính Hải khẽ động, sau đó cực kỳ vui mừng khoát tay ra lệnh. “Hoa Trọng Dương, mau mang địa đồ tới đây!”
“Thuộc hạ tuân mệnh!”
Không bao lâu sau, Hoa Trọng Dương mang địa đồ đến trải rộng trên bàn, đồng thời kể rõ nội tình Kinh Châu Thành cho Tư Vô Nhai nghe.
Vu Chính Hải chỉ tay vào bốn phía quanh Kinh Châu Thành, nói:
“Trấn thủ Kinh Châu Thành là Văn Thư, một trong bát đại thống lĩnh của Thần Đô. Kẻ này xuất thân Nho môn, am hiểu về đại trận, đây chính là lý do khiến vi huynh phải đau đầu mấy bữa nay…”
Hoa Trọng Dương đứng một bên cũng chắp tay nói: “Nếu không phải vì trận pháp này thì Giáo chủ đã sớm tóm được Văn Thư, Kinh Châu Thành cũng đã bị phá.”
“Hiền đệ, có thượng sách nào không? Bên cạnh Văn Thư có người của đệ không?” Vu Chính Hải tha thiết nhìn Tư Vô Nhai như thể đang nhìn một vị mỹ nhân xinh đẹp động lòng người.
Tư Vô Nhai nội tâm run rẩy, xưng hô của Vu Chính Hải không ngừng thay đổi khiến hắn cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: “Bát đại thống lĩnh không phải người bình thường, muốn cắm tai mắt bên cạnh hắn không đơn giản. Huống hồ gì chiêu này đã dùng một lần ở Lương Châu Thành, không thể tiếp tục dùng nữa.”
Vu Chính Hải có vẻ mất mát.
Tư Vô Nhai lại nói: “Nhưng… đệ lại có một biện pháp khác.”
“Hiền đệ, mau mau nói!” Vu Chính Hải mở miệng là gọi hiền đệ, không thèm đoái hoài gì đến hình tượng của mình.
“Địa thế Kinh Châu hiểm yếu, xung quanh vùng núi rừng bao bọc Kinh Châu bị rất nhiều hung thú chiếm cứ, chúng ta có thể dẫn dụ hung thú ra để tiêu hao trận pháp.”
Vu Chính Hải nhíu mày nói: “Vi huynh không phải vua của muông thú, làm sao mà hiệu lệnh bọn chúng được?”
Tư Vô Nhai lại nói: “Trùng hợp là… ba ngày sau trên tế thiên đài ở phía bắc Kinh Châu có cử hành một buổi tế sống.”
“Tế sống?”
“Dùng người sống để tế trời là hành vi ngu muội mà thôi, chuyện này không quan trọng. Quan trọng là người bị tế sống lần này trời sinh hiểu được thú ngữ, tinh thông âm luật.”
Hoa Trọng Dương hai mắt toả sáng, khom người nói:
“Lời này của thất tiên sinh ta cũng có biết một chút. Trước đây khi mới đến Kinh Châu Thành nghe ngóng ta đã nghe được chuyện này, nhưng lúc đó không có để ở trong lòng.”
Vu Chính Hải gật đầu. “Hiền đệ có ý là, chúng ta đến bắt người này, để kẻ đó làm việc cho chúng ta?”
“Đúng vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận