Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1368

Cùng lúc đó, Giang Đông đạo, Sơn Bắc đạo, Kiếm Nam đạo và Giang Bắc đạo đã loạn chiến, khí thế hừng hực.
Từ ban đầu công lược thành trì nhân loại đều là hung thú cấp thấp cấp trung, phòng ngự vẫn ổn. Nhưng khi số lượng càng lúc càng gia tăng, thi thể bên ngoài tường thành ngày càng nhiều, đám hung thú kia giẫm lên thi thể đồng loại, tiến hành công thành.
Kiếm Bắc quan.
Dưới hai toà sơn phong.
Một thân ảnh khôi ngô tay cầm trường thương đứng giữ ải, trước mặt hắn là một đại quân Ly Lực trùng trùng điệp điệp, đông như kiến cỏ.
“Không ngờ là nhiều như vậy.”
Đoan Mộc Sinh vốn cho rằng chỉ có mấy trăm con, hung thú như vậy tuỳ tiện chém giết cũng không sao.
Nhưng sự thật đã chứng minh, hắn đánh giá thấp Ly Lực rất nhiều.
Năm ngón tay nắm chặt Bá Vương Thương, Đoan Mộc Sinh hít sâu một hơi nói: “Tới đi.”
Cộc cộc cộc cộc…
Đàn Ly Lực tản ra tử sắc khí thể lao tới.
Bang!
Trường thương rung động.
"Liệu Nguyên Bách Kích."
"Điệp Lãng Thiên Trọng."
Trong khoảnh khắc, mấy chục con Ly Lực bị thương cương đánh giết.
Từng đàn Ly Lực ào lên như sóng biển, hết đợt này đến đợt khác, tre già măng mọc.
Đoan Mộc Sinh bình tĩnh ứng phó: “Đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu.”
Không đến một khắc đồng hồ, xung quanh Đoan Mộc Sinh đã chồng chất từng đống thi thể Ly Lực.
Mũi chân điểm xuống đất, Đoan Mộc Sinh bay vọt lên cao quan sát đàn Ly Lực ở phía sau. Số lượng nhiều vô hạn, nhìn không thấy điểm cuối.
“Đến đi! Có giỏi thì cứ đến!”
Hắn biết đây sẽ là một trận giằng co kéo dài thật lâu.
...
Giang Đông đạo.
Trên tường thành nguy nga.
“Bát tiên sinh, hải thú đến…” Một tu hành giả từ xa bay tới nói, vừa đi vừa giết không ít phi cầm.
Tướng thủ thành hạ lệnh: “Nghe hiệu lệnh của ta, tử thủ tường thành.”
“Vâng.”
Tướng thủ thành quay đầu nói: “Bát tiên sinh, nơi này rất nguy hiểm, ngài hãy trở về phủ thành chủ để tị nạn.”
“Tị nạn?” Chư Hồng Cộng mộng bức nói.
Từ phía hậu phương có mấy chục tu hành giả bay tới đáp xuống tường thành, khom người nói: “Bát tiên sinh, mời ngài đi tị nạn.”
“Lão tử cần phải chạy nạn à?”
Chư Hồng Cộng không thèm để ý đến đám người, không mặc khôi giáp mà đeo Lệ Ngân Quyền Sáo vào, song quyền va chạm.
Quả nhiên từ phía đông hải vực xuất hiện đại lượng hung thú, đại địa rung động từng trận ầm ầm.
“Mệnh Cách thú!”
“Mệnh Cách thú một ngàn sáu trăm năm. Mọi người theo ta đi giết nó!”
Mấy chục tu hành giả tung người nhảy xuống tường thành, một đường chém giết, đám hung thú cấp thấp bị giết ngay tại trận, đám người nhào về phía đàn hải thú.
Con Hải Ngưu kia nhìn thấy mấy chục tu hành giả đánh về phía mình, đột nhiên phun ra mấy chục đạo thuỷ tiễn.
Phanh phanh phanh!
Thuỷ tiễn bay đầy trời, uy lực to lớn vô cùng. Hơn mười người bị đánh trúng, chật vật lùi về sau.
Chư Hồng Cộng lắc đầu nói: “Các huynh đệ, vẫn phải dựa vào lão tử rồi, chút bản lãnh của các ngươi không đủ gãi ngứa nó.”
Bang!
Song quyền va chạm, Chư Hồng Cộng vọt tới, quyền cương bộc phát.
Con Hải Ngưu lặp lại chiêu cũ, bắn ra thuỷ tiễn. Nào ngờ Chư Hồng Cộng không hề né tránh mà ngạnh kháng.
Ầm!
“Vậy mà cũng ngăn cản được? Sao có thể?”
Bọn hắn đã nhìn thấy pháp thân của Chư Hồng Cộng, Bách Kiếp Động Minh sao có năng lực này?
Chư Hồng Cộng huy động quyền cương, Cửu Kiếp Lôi Cương bắn ra liên hoàn, đánh vào người Hải Ngưu.
Hải Ngưu té lăn xuống đất, đập bay mấy chục con hải thú.
Đám tu hành giả đầu đầy dấu chấm hỏi?
Đều là Bách Kiếp Động Minh, chẳng lẽ của bọn ta là đồ giả?
Chư Hồng Cộng đắc ý nói: “Lão tử phải đại khai sát giới!”
Hai chân đạp một cái, toàn thân hắn vọt lên như tiễn cương, lao về phía đàn hải thú.
“Pháp thân!”
Toà pháp thân cao bốn mươi lăm trượng xuất hiện quét ngang đàn thú, kim hoàn sau lưng rốt cuộc xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
“Thập nhất diệp! Là thập nhất diệp!”
Đám người xôn xao. Độ cao này sao có thể là Bách Kiếp Động Minh?
Nhìn thấy kim hoàn và thập nhất diệp, bọn hắn mới hiểu được đây chỉ là một toà pháp thân trông giống với Bách Kiếp Động Minh mà thôi.
Phanh phanh phanh…
Hung thú cấp thấp và trung cấp không chịu nổi một kích, bị pháp thân thập nhất diệp đánh bay tứ tán.
Chư Hồng Cộng bay tới trước mặt Hải Ngưu, kim hoàn xuất hiện trong tay, mười một mảnh liên diệp sắc bén như lợi nhận chém vào người nó.
Xoẹt xoẹt xoẹt !
Thân thể Hải Ngưu lập tức bị chém làm hai nửa.
Hư ảnh Chư Hồng Cộng loé lên, xuất hiện sau lưng Hải Ngưu, tung ra một chưởng.
Phốc !
Một viên Mệnh Cách Chi Tâm bay về phía tường thành.
“Chụp lấy.” Chư Hồng Cộng cao giọng nói.
Đám tu hành giả và binh sĩ thủ thành đều tròn mắt.
Đây là Mệnh Cách thú đó, bị giết nhẹ nhõm như vậy sao?
Tướng thủ thành ngơ ngác chụp lấy viên Mệnh Cách Chi Tâm, sau đó nhìn về phía đàn hải thú.
“Bát tiên sinh, bên kia còn có một con!”
Đám tu hành giả hội tụ lại một chỗ, bay về phía con Mệnh Cách thú kia.
“Chúng ta mở đường!”
Bọn họ ra sức dọn dẹp chướng ngại vật là đám hung thú cấp thấp để dọn đường cho Chư Hồng Cộng.
Được bọn họ trợ giúp, Chư Hồng Cộng nhẹ nhõm bay đến trước mặt con Mệnh Cách thú thứ hai.
“Thiên Tượng!”
Quyền cương lượn vòng xuất hiện, bốn phía có hơn chục ngàn đạo quyền cương.
“Quyền cương Đạo gia?” Tướng thủ thành nhìn mà rung động không thôi, “Thế nhân đều nói mỗi đệ tử Ma Thiên Các đều vô cùng lợi hại, ta tin rồi!”
“Ta cũng tin!”
Đám người không ngừng nuốt nước bọt nhìn một màn này.
Quyền cương như cơn lốc xoáy bay vù về phía con Hải Ngưu thứ hai.
Ngao !
Hải Ngưu bị đánh đau, tiếng rống vang trời, đại địa rung động.
Khi mọi người đều cho rằng chiến thắng đang ở ngay trước mặt thì cách đó không xa, một con Hổ Giao dài trăm trượng đột nhiên vọt tới.
Trên lưng Hổ Giao có đầy gai nhọn, tướng mạo hung dữ như một con hổ, hai mắt như nhật nguyệt, há mồm cắn Chư Hồng Cộng.
“Móa nó, sao mày xấu quá vậy?!”
Chư Hồng Cộng vội vàng huy động quyền cương đập nó.
Phanh phanh phanh!
Hổ Giao ngạnh kháng quyền cương của Chư Hồng Cộng, răng nanh đã đến trước mặt.
“Bát tiên sinh!” Đám người hốt hoảng kinh hô.
Chư Hồng Cộng bị nó táp văng ra xa, toàn thân như trái bóng bay vọt ra ngoài, khí huyết cuồn cuộn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận