Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1420

Ánh mắt mọi người tập trung nhìn về phía chủ nhân của tia kiếm cương, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Lục Châu không để ý đến phản ứng của bọn hắn, hờ hững nhìn về phía cự thú Man Điểu đang vỗ cánh cách đó không xa, Vị Danh Kiếm hời hợt huy động.
Kiếm cương bay ra. Xoẹt!
Cự thú hoá thành hai nửa, rơi thẳng xuống đất. Máu tươi cuồn cuộn chảy ra thấm ướt mặt đất, mùi máu kích thích thần kinh đám người.
Cái này… chết còn qua loa hơn cả Loan Điểu?
Bạch Ngọc Thanh cùng Hoa Trọng Dương nhất thời câm nín.
Thủ lĩnh của đám tu hành giả vừa kéo tới cũng mộng bức vô cùng.
Lúc này trên bầu trời chỉ còn lại một đàn hung thú phi cầm cấp thấp, tuy không mạnh nhưng số lượng lại rất nhiều.
“Hải Loa.” Lục Châu gọi.
Hải Loa hiểu ý, lấy Cửu Huyền Cầm ra đặt trước mặt, mười ngón tay ngọc lướt xuống, cầm cương bắn ra.
Triều Thánh Khúc như hồng thuỷ vang lên, hồng sắc cương phong bay ra tứ phía doạ đám phi cầm bỏ chạy tứ tán.
“Hồng liên?”
Đám người tỉnh táo lại, lên tiếng kinh hô.
Bọn hắn luôn có sự cảnh giác và địch ý đối với người hồng liên giới, nhất là sau khi chuyện của Khương Văn Hư truyền bá khắp Đại Viêm.
Hồng cương đầy trời như đao sắc không ngừng chém rụng đám phi cầm. Những con đã đào tẩu thì không bị truy kích.
Không bao lâu sau, Hải Loa dừng lại, Cửu Huyền Cầm lại khôi phục bộ dáng ban đầu treo bên hông nàng.
“Sư phụ, đã giải quyết xong.” Hải Loa nói, “Chẳng có chút tính khiêu chiến nào.”
Giải quyết thì giải quyết đi, còn nói thêm một câu khiến đám người bị đâm tâm không thôi.
Thú tai mà bọn hắn liều sống liều chết mới ngăn cản được, trước mặt cô nương này lại chẳng có tính khiêu chiến nào… Việc này biết tìm ai mà nói lý?
“Tốt.” Lục Châu gật đầu.
“Sư tỷ còn chưa trở lại nữa.” Hải Loa nhìn về phía xa.
“Chờ thêm một chút.”
“Vâng.”
Hoa Trọng Dương và Bạch Ngọc Thanh vội vàng bay tới, khom người nói với Lục Châu: “Đa tạ tiền bối ra tay tương trợ.”
Những người khác kể cả đám người mới tới cũng khom người hành lễ.
“Đại Viêm chúng ta từ bao giờ lại có cao thủ bậc này? Thật là phúc của bách tính, phúc của Đại Viêm!”
Lục Châu nhìn Hoa Trọng Dương, bỗng hỏi: “Hoa Trọng Dương, sao ngươi chỉ mới cửu diệp?”
Mới…
Cái chữ này thật khiến người ta khó chịu nha.
Hoa Trọng Dương đáp: “Hổ thẹn, vãn bối thiên phú không cao, có thể đạt tới cửu diệp là nhờ các huynh đệ giúp đỡ.”
“Bạch Ngọc Thanh, còn ngươi thì sao?”
Bạch Ngọc Thanh xấu hổ, lắp bắp nói: “Ta… ta…”
Hoa Trọng Dương thay hắn giải thích: “Vị huynh đệ này của vãn bối năm đó chinh chiến tại Lương Châu, bị thương rất nặng khiến đan điền khí hải bị tổn hại, có thể khôi phục lại tu vi thất diệp đã là rất khó.”
Lục Châu khẽ gật đầu: “Dương Viêm và Địch Thanh không đến?”
Hoa Trọng Dương cảm giác người này như đang nói chuyện nhà với hắn, bèn đáp: “Bọn hắn đang ở Thần Đô.”
Lục Châu quay đầu nhìn về phía tên thủ lĩnh kia: “Ngươi là ai?”
Sống lưng người kia lập tức lạnh ngắt: “Tiền bối, chúng ta chỉ đến giết Mệnh Cách thú…”
Lục Châu nhìn xuống thi thể Loan Điểu dưới mặt đất, bàn tay khẽ phất, Mệnh Cách Chi Tâm bay ra rơi vào lòng bàn tay, Lục Châu đẩy viên Mệnh Cách Chi Tâm tới trước mặt tên thủ lĩnh.
Người kia giật mình một cái, vội nói: “Không dám, không dám, đây là do tiền bối giết, đương nhiên thuộc về tiền bối.”
“Coi như thức thời.” Lục Châu ném Mệnh Cách Chi Tâm cho Hoa Trọng Dương: “Cầm lấy.”
“A?”
Hoa Trọng Dương mộng bức. Đây là Mệnh Cách Chi Tâm đó, tuỳ tiện đem cho như vậy sao?
Những người khác nhìn mà ước ao ghen tị không thôi!
U !
Bên phía Lương Châu truyền đến tiếng kêu của Thừa Hoàng.
“Sư tỷ trở về!” Hải Loa hưng phấn nói, trông nàng có mấy phần giống Tiểu Diên Nhi, quả nhiên người xưa nói gần mực thì đen, gần đèn thì sáng không sai mà.
[Ting ! thu hoạch được 1.500 người thành kính lễ bái, ban thưởng 1.500 điểm công đức.].
Thừa Hoàng nhảy lên, chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Lục Châu.
“Lục tiên sinh Ma Thiên Các!”
Diệp Thiên Tâm đứng trên đầu Thừa Hoàng, bạch y tung bay, khom người nói: “Sư phụ, đồ nhi đã thanh lý hung thú xong.”
Lục Châu gật đầu nói với Hải Loa: “Đi.”
Hai người đạp không bay lên lưng Thừa Hoàng, Thừa Hoàng lập tức đạp vó phi thẳng lên mây xanh, lướt qua lạch trời.
Hoa Trọng Dương, Bạch Ngọc Thanh cùng đám tu hành giả đều câm nín.
Đám người hoàn toàn mộng bức.
Sau khi Thừa Hoàng hoàn toàn biến mất, một người đưa tay lên dụi mắt rồi thì thào nói: “Đó chính là Cơ lão ma?!”
Chát!
Tên đầu lĩnh đập vào mồm hắn một cái, mắng: “Nói cái gì đó?”
“Ách… Cơ lão tiền bối!”
Tên đầu lĩnh nuốt một ngụm nước bọt nói với Hoa Trọng Dương:
“Hoa huynh, chuyện vừa rồi mong huynh đừng để ở trong lòng. Kỳ thật Cơ tiền bối không ra tay thì ta cũng có ý định hỗ trợ huynh mà.”
Hoa Trọng Dương tỉnh táo lại, nghĩ thầm, Cơ tiền bối khi ra ngoài làm việc đúng là rất thích chơi trò dịch dung. Ban đầu khi còn ở Thần Đô, ngài đã từng làm trò này không ít…
“Ta không phải loại người lòng dạ hẹp hòi như vậy.” Hoa Trọng Dương nói.
“Quá tốt. Hoa huynh, ngài xem, chúng ta quen biết đã lâu, có thể cho ta một cơ hội được gia nhập U Minh Giáo không?”
“Việc đó tính sau đi, phải thanh lý hung thú trước đã.”
“Cứ giao cho ta!”
Tiến về phía tây nam, xuyên qua một mảnh rừng cây mênh mông rộng lớn chính là địa bàn của dị tộc.
Mùa đông Đại Viêm không rét lạnh, nguyên khí quanh quẩn phía trên rừng cây tựa như bịt kín một tầng sắc thái thần bí.
Chưa đến nửa ngày, Thừa Hoàng đã đến Lâu Lan cổ thành.
“Sư phụ, đến Lâu Lan rồi.” Diệp Thiên Tâm nói.
Lục Châu gật đầu: “Tiếp tục đi về phía tây nam.”
“Vâng.”
Thừa Hoàng theo chỉ thị phóng đi. Hải Loa tò mò quan sát phong cảnh xung quanh rồi nói: “Sư phụ, thật ra Thừa Hoàng có thể tăng tốc.”
“Nhanh hơn sao?”
“Nó cố ý áp súc Mệnh Cách và thể trạng của mình.” Hải Loa đáp.
U !
Thừa Hoàng ngẩng đầu, thân thể điên cuồng bành trướng! Không bao lâu sau, thể tích của nó đã cao đến kích cỡ trăm trượng của thú vương.
Nửa ngày sau, Thừa Hoàng tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Mê Vụ Sâm Lâm, tên như ý nghĩa, quanh năm ẩn mình trong mê vụ, tầm nhìn rất kém, dễ bị mất phương hướng.
Trong rừng lại có rất nhiều hung thú cường đại. Nhiều năm qua tu hành giả Đại Viêm có không ít người xâm nhập vào trong nhưng hữu tử vô sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận