Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1334

“Vận khí không tệ, hiện tại đã có tổng cộng 51 phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch.”
Nếu bên phía Công Tôn Viễn Huyền có thể đưa tới một trăm phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch thì tốt, Lục Châu sẽ đủ nguyên liệu đề thăng một vũ khí lên Hợp cấp. Nhưng Lục Châu lại càng muốn có được Lam Thuỷ Tinh hơn.
Tử Lưu Ly lại rơi vào trạng thái “đang khôi phục”, Lục Châu chỉ có thể tự mình lĩnh hội Thiên thư.
Năm ngày trôi qua.
Thái Huyền chi lực đã khôi phục hoàn toàn, Lục Châu đang luyện công vận khí thì bên ngoài bỗng truyền đến âm thanh:
“Sư phụ, Công Tôn Viễn Huyền cầu kiến.” Tư Vô Nhai nói.
“Vào đi.”
Công Tôn Viễn Huyền dẫn theo hai tên thị vệ cung kính bước vào đại điện.
Thấy Lục Châu ngồi nghiêm chỉnh trên ghế chủ vị, hắn bước lên hành lễ: “Lục các chủ, lại gặp mặt rồi.”
Thấy Công Tôn Viễn Huyền mỉm cười thản nhiên mang theo tự tin, Lục Châu thầm nghĩ, không phải là đến gây chuyện đó chứ? Vừa mới đánh nhau với quỷ bộc xong, át chủ bài cũng dùng khá nhiều. Nếu giờ lại đánh thì sẽ lỗ to điểm công đức mất.
“Có mang Lam Thuỷ Tinh đến không?” Lục Châu hỏi thẳng.
Công Tôn Viễn Huyền phất tay, hai tên thị vệ lập tức mang chiếc rương tiến lên phía trước, mở nắp ra.
Chiếc rương không lớn, bên trong chứa đầy tinh hoa Hắc Diệu Thạch, số lượng này ít nhất là một trăm phần.
Đại Minh vương đình rộng rãi như vậy?
Ngay cả các thế lực đỉnh phong trong hắc liên giới cũng không lấy ra được nhiều tinh hoa Hắc Diệu Thạch như vậy. Hắc Tháp đã bị Lục Châu ép khô, hiện tại muốn bọn hắn đào ra 10 phần cũng không thể. Về phần bạch liên giới, khoáng sản chẳng phải đều bị Bạch Tháp chưởng quản hay sao? Đại Minh vương đình lấy ở đâu ra nhiều tinh hoa Hắc Diệu Thạch như vậy?
“Lục các chủ, vì muốn biểu hiện lòng áy náy, một trăm phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch này là Đại Minh vương đình đền bù cho ngài. Hy vọng Lục các chủ vui lòng thu nhận.” Công Tôn Viễn Huyền nói.
Lục Châu vung tay, tinh hoa Hắc Diệu Thạch trong rương bay ra, theo thứ tự sắp xếp trước mặt hắn.
Lục Châu gật đầu nói: “Lão phu rất thưởng thức người thức thời.”
Công Tôn Viễn Huyền thở phào một tiếng rồi nói tiếp: “Không chỉ có thế.”
“Ồ?”
“Đây là Lam Thuỷ Tinh, mời Lục các chủ vui lòng nhận.”
Công Tôn Viễn Huyền lấy trong tay áo ra một chiếc hộp nhỏ, cung kính dâng lên cho Lục Châu.
Lục Châu mở ra, nhìn thấy viên Lam Thuỷ Tinh nằm yên trong hộp bèn hỏi: “Vốn là có thể chọn một trong hai, các ngươi lại đưa hết đến đây, không cảm thấy lỗ vốn sao?”
Công Tôn Viễn Huyền đáp:
“Có câu nói rất hay, thất phu vô tội, hoài bích có tội. Viên Lam Thuỷ Tinh này đối với vương đình đã không còn tác dụng, khí tức Thái Hư bên trên đã cực kỳ yếu ớt, không thể thu thập được nữa. Thay vì giữ lại, chẳng bằng tặng nó cho Lục các chủ. Ta đã thương lượng việc này với bệ hạ, lại đưa thêm một trăm phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch để thể hiện lòng thành của chúng ta. Mong Lục các chủ vui vẻ nhận cho.”
Lục Châu gật đầu, thu hồi Lam Thuỷ Tinh.
[Pháp thân thứ hai: tập hợp Lam Thuỷ Tinh 4 phần 9.].
Còn năm phần nữa.
Chỗ Tiêu Vân Hoà có ba phần, tử liên giới có hai phần.
Minh Thế Nhân đi tử liên giới, hẳn là có thể mang về. Lục Châu rất yên tâm về năng lực làm việc của hắn.
“Lục các chủ, sau này xin hãy chiếu cố nhiều hơn.” Công Tôn Viễn Huyền nói.
“Người kính lão phu một thước, lão phu kính người một trượng. Ân oán giữa lão phu và Đại Minh vương đình xoá bỏ từ đây.” Lục Châu nói.
Hắn không phải loại người tính toán chi li, đã hợp tác thì đôi bên cùng có lợi.
“Đa tạ Lục các chủ, bệ hạ bảo ta nhắn với ngài, nếu Lục các chủ có thời gian, mời ngài đến kinh đô gặp mặt… Lục các chủ xin đừng hiểu lầm, vốn là bệ hạ phải tới bái phỏng ngài nhưng hoàn cảnh của bệ hạ không tốt, không thể xa nhà quá lâu.”
“Sau này hãy nói.”
Lục Châu nhìn trăm viên tinh hoa Hắc Diệu Thạch trước mặt, khẽ hỏi: “Các ngươi có được mỏ quặng Hắc Diệu Thạch?”
Công Tôn Viễn Huyền xấu hổ đáp: “Mấy năm nay chúng ta vẫn luôn phái người khảo sát, tìm được một mỏ quặng ở sơn mạch phía bắc. Đây là toàn bộ tinh hoa Hắc Diệu Thạch luyện ra được trong năm năm nay.”
“Hắc Diệu Thạch không phải đã bị Bạch Tháp lũng đoạn rồi sao?” Tư Vô Nhai chợt hỏi.
“Đúng là như vậy, nhưng mấy năm nay Lam tháp chủ chỉ chuyên tâm tìm kiếm người nối nghiệp, rất ít khi hỏi đến chuyện của Hắc Diệu Thạch. Hơn nữa Bạch Tháp vẫn luôn đấu với Hắc Tháp, vương đình khai thác vài mỏ Hắc Diệu Thạch cũng không ảnh hưởng đến Bạch Tháp là bao.”
Lục Châu gật đầu, chậm rãi nói: “Lão phu hỏi, ngươi hãy thành thật trả lời.”
“Mời Lục các chủ hỏi.”
“Ngươi thật sự không biết tung tích của những phần Lam Thuỷ Tinh khác?” Lục Châu nghiêm túc hỏi.
Công Tôn Viễn Huyền không dám thất lễ, thở dài đáp:
“Thật không dám giấu giếm, chuyện này Lục các chủ nên hỏi Hắc Hoàng thì hơn. Trước kia hắn điên cuồng tìm kiếm Lam Thuỷ Tinh, sau sự kiện kế hoạch Thái Hư, số người tham gia còn sống sót ở hắc liên giới là nhiều nhất. Ngoại trừ hồng liên, bọn hắn còn một chỗ nuôi nhốt khác… Chỉ là sự tình này rất cơ mật, người ngoài không thể biết được. Chúng ta từng phái tu hành giả cường đại tới Vô Tận Hải tìm kiếm nơi nuôi nhốt của bọn hắn, nhưng cuối cùng đều bị lạc đường, đành phải trở về.”
Tư Vô Nhai kinh ngạc nói: “Ngay cả các ngươi cũng không biết?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận