Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1479

Minh Thế Nhân gật đầu cười: “Việc này thì chúng ta yên tâm, tam sư huynh xem Bá Vương Thương như mạng, đi ngủ cũng ôm trong lòng, không thể nào làm mất được.”
Đám người nhớ đến cảnh Đoan Mộc Sinh hà hơi chà lau mũi thương, không khỏi bật cười.
Lục Châu vuốt râu nói: “Đi thôi.”
Đoàn người tăng tốc sóng vai phi hành, vượt qua rất nhiều bãi đầm lầy rừng rậm.
Bạch Trạch sau khi phục dụng Thú Chi Tinh Hoa đã có tốc độ không thua gì Thiên Giới Bà Sa năm Mệnh Cách.
Vừa bay vào một vùng đầm lầy khoảng một dặm, Cùng Kỳ đột nhiên sủa mấy tiếng.
“Có đồ vật.” Minh Thế Nhân nhắc nhở.
Oanh.
Dưới đầm lầy đột nhiên có một con Chiếu Trạch khổng lồ xông ra.
Vu Chính Hải nói: “Giao cho đồ nhi.”
Không đợi sư phụ hồi đáp, Vu Chính Hải đã bay xuống, vung ra một chiêu Đại Huyền Thiên Chương chói mắt như cực quang, quét ngang toàn bộ đầm lầy.
Ngu Thượng Nhung lắc đầu nói: “Đã đến bí ẩn chi địa còn thích xài kỹ xảo gây chú ý.”
Không tới một khắc, Chiếu Trạch đã bị Vu Chính Hải oanh tạc đến nát bét. Lấy được Mệnh Cách Chi Tâm, Vu Chính Hải bay trở lại không trung.
“Chỉ là Mệnh Cách thú thông thường. Viên này có thể cho sư muội dùng.” Vu Chính Hải nói.
Oẹ.
Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đồng thời nghiêng đầu, không dám nhìn thẳng.
Vu Chính Hải đưa cho Lục Ly: “Cất đi đã.”
Lục Ly cất kỹ vào chiếc túi đeo bên thắt lưng.
Đám người tiếp tục đi đường, phàm là gặp Mệnh Cách thú đều ra tay chém giết, thu hoạch Mệnh Cách Chi Tâm. Khi số lần chém giết gia tăng, đám người không nhìn trúng Mệnh Cách thú sơ đẳng nữa mà chỉ ra tay với Mệnh Cách thú trung đẳng.
Mười ngày sau, trên một ngọn núi.
Lục Châu vì muốn tránh hình tượng trẻ tuổi và lam pháp thân tạo thành phiền toái không cần thiết nên luôn duy trì sử dụng Thẻ Dịch Dung và Thẻ Ẩn Tàng.
Minh Thế Nhân nhìn hai túi đựng Mệnh Cách Chi Tâm căng phồng chở trên lưng Cùng Kỳ, lẩm bẩm nói:
“Chẳng trách năm huynh đệ Tôn Mộc cứ nhao nhao muốn đến bí ẩn chi địa.”
Nhan Chân Lạc cười nói: “Bí ẩn chi địa ngập tràn kỳ ngộ, mười ngày nay trông như an ổn nhưng ẩn tàng rất nhiều nguy cơ, không hề dễ dàng.”
Người đi bên bờ sông thường có lúc ướt giày. Một khi phạm phải sai lầm, sẽ không còn sau đó.
Lục Châu hơi nhắm mắt, mặc niệm thần thông Thiên thư.
Hắn nhìn thấy Đoan Mộc Sinh và Lục Ngô xuất hiện trong một khe núi, trên không trung và dưới mặt đất đều có hung thú cấp tốc bay qua.
Lục Ngô vốn là thú hoàng, vì muốn che giấu bản thân nên mới nấp trong khe núi.
Lục Châu thu hồi thần thông, hạ lệnh: “Tiếp tục lên đường.”
“Vâng.”
Khoảng nửa canh giờ sau, hung thú trên bầu trời trở nên đông đúc. Tẩu thú dưới mặt đất cũng đông hơn trước nhiều.
Ầm!
Nơi xa chợt truyền đến âm thanh chiến đấu kịch liệt. Từng toà pháp thân xuất hiện phóng thẳng tới chân trời.
“Tu hành giả!”
“Qua đó xem sao.”
Đám người tiến đến cách khu vực chiến đấu khoảng ngàn mét thì dừng lại, thu liễm khí tức, lặng lẽ quan sát trận chiến.
“Tổng cộng sáu người, bốn đối hai.” Minh Thế Nhân nói.
“Tứ sư huynh làm sao biết được?” Tiểu Diên Nhi nghi hoặc hỏi.
“Hai người kia liên tục bại lui, hiển nhiên là cùng một bọn. Xem ra bọn hắn đã cướp được đồ tốt.” Minh Thế Nhân cười đáp.
Phanh phanh!
Hai toà pháp thân thanh liên giới bị đánh bay, vừa vặn phương hướng bay tới chính là chỗ mấy người Lục Châu đang đứng.
Hai người thu hồi pháp thân, lảo đảo rơi xuống, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng.
Vừa ngẩng đầu thấy đám người Lục Châu, hai người thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Không cần Huyền Vi Thạch nữa, chúng ta đi.”
Hai người đạp không bay lên, vọt về nơi xa.
Huyền Vi Thạch?
Lục Châu không ngăn cản bọn họ. Hắn cũng không có hứng thú nhúng tay vào việc tranh đấu của nhân loại, tại bí ẩn chi địa có rất nhiều thị phi. Nhưng mà Huyền Vi Thạch thì…
Ngay sau đó, bốn người kia truy kích phóng tới. Nhìn thấy đám người Lục Châu, bốn người không khỏi cả kinh, vội vàng dừng lại.
Cả bốn người đều mặc trường bào xám, đeo khăn che mặt, vũ khí trên tay hiện ra hàn quang, quanh người có tử sắc khí tức bao phủ.
“Giặc cùng đường chớ đuổi. Đạt mục tiêu là được, rút thôi!”
“Vâng.”
Bốn tu hành giả che mặt lùi về sau, ánh mắt nhìn đám người Lục Châu đầy cảnh giác.
Khi bốn người vừa xoay người rời đi, Lục Châu đột nhiên lên tiếng:
“Các ngươi bị thương rồi.”
Một tu hành giả lễ phép quay đầu nói: “Đa tạ ý tốt của các hạ.”
“Bí ẩn chi địa cực kỳ hung hiểm, với thương thế này, một khi gặp phải cường địch các ngươi sẽ toàn quân bị diệt.” Lục Châu nói.
Tu hành giả kia càng nghe càng cảm thấy không thích hợp. Lão già này, chỉ sợ ngươi mới là cường địch đó…
Bụng nghĩ vậy nhưng ngoài mặt hắn vẫn cười đáp: “Lão tiên sinh vẫn nên chiếu cố chính mình thì hơn.”
“Tin lời lão phu, các ngươi đi không được xa.” Lục Châu thản nhiên nói.
Bốn tên tu hành giả không thèm để ý tới, chỉ muốn mau mau rời khỏi đây.
Minh Thế Nhân nhíu mày nói: “Sư phụ, người nhiều lời với bọn hắn làm gì, chúng ta cứ trực tiếp cướp là được.”
Lục Châu vừa vuốt râu vừa nhìn theo bóng bốn người chạy vào rừng cây, sắc mặt thản nhiên. Không ai biết hắn đang nghĩ gì.
Lục Châu vẫn duy trì trạng thái lơ lửng quan sát.
Minh Thế Nhân không hiểu, nghi hoặc hỏi: “Sư phụ… chúng ta đâu cần phải nói đạo lý với bọn hắn? Bọn hắn cũng đi ăn cướp mà. Đó chính là Huyền Vi Thạch nha!”
Lục Châu bỗng nhiên lên tiếng: “Hẳn là lúc này.”
Hắn mặc niệm thần thông khứu giác, đuổi theo mùi hương lưu lại trên không trung. Bảy người còn lại mộng bức không hiểu gì, chỉ biết ngoan ngoãn đuổi theo sau.
Lướt đi không bao xa, Lục Châu ngừng lại trước một tán cây cổ thụ, đạm mạc nói:
“Lão phu đã nói, các ngươi đi không được xa.”
Bốn người che mặt bước ra khỏi phạm vi tán cây bao trùm, trong mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn đám người Lục Châu.
“Lão tiên sinh, ngươi muốn cướp đồ của chúng ta sao?” Tu hành giả kia hỏi.
“Cướp thì không. Lão phu muốn giao dịch với các ngươi.” Lục Châu nói.
“Không cần, cũng không muốn! Mời các ngươi đừng đi theo bọn ta nữa!” Tu hành giả cầm đầu nhìn Lục Châu bằng ánh mắt lăng lệ, vô cùng đề phòng.
“Đây là hảo ý của lão phu.” Lục Châu thản nhiên nói, “Tử khí trên người các ngươi là lực lượng suy bại đến từ Ly Lực. Mà còn không phải lực lượng suy bại bình thường. Các ngươi hẳn đã gặp phải thú vương Ly Lực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận