Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1060

Hứa Vạn Thanh tận mắt nhìn thấy Chư Hồng Cộng đánh giết điệp ngư, trong lòng đã chịu phục từ lâu bèn đáp: “Ta nguyện ý!”
Ngay cả Giáo chủ và đại sư huynh cũng đã thần phục, những người khác tự nhiên cũng không chống đối nữa.
Chư Hồng Cộng kéo Lục Ly sang một bên, vung tay tạo ra tầng bình chướng cương khí ngăn cản âm thanh lọt ra ngoài. Lục Châu bèn gia tăng lực lượng phi phàm để nghe lỏm.
Chư Hồng Cộng nói: “Lục tiền bối, làm như vậy bọn hắn sẽ không phục! Sư phụ ta trước đây cũng thế, về sau tiếng hờn oán vang lên khắp nơi, thường xuyên xảy ra chuyện phản bội sư môn.”
Lục Ly khẽ cười: “Đây là thủ đoạn dùng trong ngắn hạn, phục hay không để sau này tính, trước tiên vẫn cứ phải ra oai phủ đầu chấn nhiếp bọn hắn, sau đó mới bắt đầu thi ân, sớm muộn gì bọn hắn cũng phục thôi. Sư phụ ngươi làm như thế nào không liên quan đến ta, mà ngươi như vậy hẳn nên bái ta làm thầy mới đúng.”
“Không không không… Gia sư trước đây tính tình táo bạo, nhưng mấy năm gần đây đã tốt hơn nhiều. Ông có nói gì đi nữa ta cũng sẽ không làm chuyện phản bội sư môn, làm lão nhân gia người không vui.”
Coi như ngươi còn chút lương tâm. Lục Châu âm thầm suy nghĩ, rốt cuộc Chư Hồng Cộng đang ở chỗ nào?
Chính lúc này, hình ảnh biến mất. Lục Châu không tiếp tục quan sát nữa mà lưu lại một phần ba lực lượng phi phàm trong cơ thể.
Lục Ly tiếp tục nói: “Ngươi có muốn bước vào cảnh giới Thiên Giới Bà Sa rồi rời khỏi nơi đây?”
“Đương nhiên muốn.”
“Vậy thì cứ làm theo lời ta. Nơi này là cơ duyên của ngươi, đừng nên bỏ lỡ.”
“Cơ duyên? Ta không có cảm giác gì.”
Lục Ly giải thích: “Hoàng liên giới cực kỳ nhỏ yếu, sẽ không hấp dẫn cự thú và Mệnh Cách thú. Đối với ngươi mà nói thì đây là nơi tuyệt hảo để tu hành. Ngươi có Mệnh Cách Chi Tâm của hải thú chi vương, không cần phải lo lắng việc không có Mệnh Cách. Về phần điểm quan trọng nhất… ta sẽ nghĩ biện pháp lợi dụng tài nguyên nơi này, kích hoạt lực lượng Thái Hư trong cơ thể ngươi.”
Chư Hồng Cộng nhìn Lục Ly đầy phức tạp. “Vì sao phải giúp ta?”
Tứ sư huynh từng nói, trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.
Lục Ly nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Chỉ có ngươi mới có thể đưa ta trở về, cũng chỉ có ngươi đã liều mình cứu ta. Ngươi không cần lo lắng, nếu ta muốn thứ gì ở ngươi thì đã chẳng mạo hiểm cứu ngươi trên Vô Tận Hải làm gì.”
Chư Hồng Cộng gãi gãi đầu lộ vẻ ngượng ngùng.
Bình chướng biến mất. Chư Hồng Cộng xoay mặt lại đối diện với đám người, trong đầu nhớ tới hình tượng của sư phụ, bèn hắng giọng một cái, chắp tay sau lưng cao giọng nói: “Đứng lên rồi nói.”
“Tạ Giáo chủ.” Đám người đứng dậy.
“Ta biết các ngươi vì e ngại nên mới thần phục. Nhưng không sao, thời gian sẽ chứng minh hết thảy.” Nói xong hắn phất tay. “Bản Giáo chủ mệt rồi.”
Thấy khí thế trên người hắn đã thay đổi, Lục Ly không khỏi nghi hoặc.
Chư Hồng Cộng truyền âm nói: “Tiền bối đừng coi thường ta, nhớ ngày đó ta cũng từng là một Trại chủ thống lĩnh hơn một trăm ngàn huynh đệ, từng cùng đại sư huynh hợp tác đánh hạ Thần Đô. Nếu không phải trong lòng ta chỉ có tu hành thì đã là người quyền cao chức trọng rồi.”
Lục Ly gật đầu đáp: “Ngươi biết chuyên tâm tu hành, đây là việc tốt.”
Đào Cảnh lập tức phân phó các đệ tử dọn dẹp lại phòng ốc tốt nhất trên Phong Minh đảo. Chư Hồng Cộng và Lục Ly cũng không khách khí, cư ngụ tại khu vực trung tâm đảo.
Trời chạng vạng tối.
Lục Ly và Chư Hồng Cộng gọi các thành viên hạch tâm của Phong Minh đảo đến thương thảo các bước hành động tiếp theo.
Lục Ly ung dung nói:
“Gọi các ngươi đến là muốn các ngươi làm mấy chuyện đơn giản. Nếu có thể làm tốt, Hồng Giáo sẽ trở thành đệ nhất giáo trong vòng không tới năm năm. Có lẽ ba năm, hai năm, hoặc chỉ cần một tháng…”
Đào Cảnh khom người nói: “Tiền bối, Đại Khánh vương triều rất lớn, lại có nhiều tông môn, muốn trở thành đệ nhất giáo cần thời gian không ít. Nhưng chỉ cần tiền bối ra lệnh, chúng ta nhất định không chối từ.”
Lục Ly gật đầu. “Chuyện thứ nhất, liệt kê ra toàn bộ các thế lực tông môn trong thiên hạ. Chuyện thứ hai, viết ra danh sách các tu hành giả tối cường trong Đại Khánh vương triều. Chuyện thứ ba, chiêu mộ cao thủ trên diện rộng, hứa thưởng thù lao thật nhiều.”
Đào Cảnh gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Hứa Vạn Thanh nghi hoặc hỏi: “Tiền bối dự định tiêu diệt từng bộ phận?”
Lục Ly lắc đầu. “Trong Đại Khánh có thế lực nào đang thử nghiệm đột phá thất diệp không? Truyền ra tin tức, nói Hồng Giáo ở Phong Minh đảo đã tìm được phương pháp.”
Đào Cảnh nghe vậy lập tức khom người nói: “Tiền bối cao minh.”
“Tất cả lui xuống đi.” Lục Ly nói.
Đám người Đào Cảnh hành lễ rồi xoay người rời đi. Chư Hồng Cộng lúc này mới ngồi ngả người ra tựa vào lưng ghế.
“Ta hơi sợ…”
“Vì sao mà sợ?”
“Tuy ta là bát diệp rưỡi nhưng ai biết nơi này có tuyệt thế cao thủ ẩn nấp hay không? Lỡ như gặp phải người như sư phụ ta, không giảng đạo lý, một chưởng chụp chết thì biết làm sao.”
Ánh mắt Lục Ly nhìn Chư Hồng Cộng đầy phức tạp. Hắn không nhớ rõ Chư Hồng Cộng đã nhắc đến sư phụ mình bao nhiêu lần.
“Tu vi sư phụ ngươi thế nào?” Lục Ly hỏi.
Chư Hồng Cộng sờ cằm, nhớ lại cảnh tượng truyền đạo lần trước tại Ma Thiên Các bèn đáp: “Cửu diệp Nghiệp Hoả.”
Lục Ly lắc đầu. “Đợi đến khi ta gặp sư phụ ngươi, hắn sẽ biết rõ giữa hai chúng ta chênh lệch đến thế nào. Đương nhiên sau này ngươi cũng sẽ minh bạch.”
Hai ngày sau, Lục Châu đã khôi phục toàn bộ lực lượng phi phàm nhưng không quan sát tình hình Chư Hồng Cộng nữa. Có Lục Ly bên cạnh, Chư Hồng Cộng sẽ rất an toàn.
“Viên Mệnh Cách thứ nhất về cơ bản đã ổn định. Tiếp theo là viên Mệnh Cách thứ hai…”
Lục Châu lấy ra Mệnh Cách Chi Tâm của Tranh thú.
[Mệnh Cách Chi Tâm Tranh thú, năng lực công kích, chịu được lửa.].
Lục Châu trải tấm bản vẽ ba mươi sáu loại Mệnh Cách do Lục Ly tặng ra xem. Trên đó phân bố rất rõ ràng vị trí từng loại Mệnh Cách.
“Nơi này là khu vực Mệnh Cách “Nhân”…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận