Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1654

Minh Thế Nhân quả thật đã nghẹn sắp chết rồi. Mà so với hắn, Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung còn khó chịu hơn. Cả ngày ở lại đạo trường Nam Sơn, đến một địch nhân để chiến đấu cũng không có, bọn hắn rất không quen.
Năm năm qua, hai người đã tra tấn Tiểu Chu và Tiểu Ngũ đến không còn hình người.
“Đem toàn bộ Mệnh Cách Chi Tâm còn lại tới đây.” Lục Châu nói.
“Đồ nhi tuân mệnh.”
Minh Thế Nhân rời khỏi phòng, lát sau đem một túi Mệnh Cách Chi Tâm tới, bên trong còn lại bảy viên. Một nửa trong số đó là Mệnh Cách Chi Tâm sơ cấp, còn lại ba viên trung cấp, trong đó có một viên thuộc loại chữa trị. Tốc độ thì còn dùng được chứ chữa trị thì quá dư thừa.
Lục Châu giữ lại hai viên thuộc loại gia tăng tốc độ rồi nói: “Lấy mấy viên còn lại chia cho mọi người đi.”
“Vâng.”
Chờ Minh Thế Nhân rời đi, Lục Châu thở dài một tiếng rồi nhìn về phía hai viên Mệnh Cách Chi Tâm.
“Hẳn là Mệnh Cách Chi Tâm của hầu vương, cũng không tệ. Dùng để lót đường cho đại Mệnh Cách đúng là không còn gì thích hợp hơn.”
Lục Châu gọi ra liên toạ, nhìn vào Mệnh Cung, bỗng chốc sửng sốt.
Mệnh Cung của hắn đã lớn lên khá nhiều, nhưng không chỉ dư ra một khu vực Mệnh Cách mà dư đến bốn khu vực, chia đều hai bên trái phải!
Điều này có nghĩa là hạn mức Mệnh Cách cao nhất của hắn lại được đề thăng.
“Thế này là thế nào?” Lục Châu nghi hoặc không thôi.
Năm năm chỉ dùng để vững chắc cảnh giới, vì sao Mệnh Cung lại xảy ra biến hoá bất thường như vậy? Đốn ngộ cũng có thể gia tăng hạn mức Mệnh Cách cao nhất?
Thác Bạt Tư Thành nhờ đốn ngộ mà đạt tới mười chín Mệnh Cách, lại nhờ Thái Hư Huyền Đan để tấn thăng hai mươi Mệnh Cách. Có lẽ trạng thái đốn ngộ phức tạp hơn hắn tưởng nhiều.
Đốn ngộ là một loại kỳ ngộ, từ phản ứng của Tần Nhân Việt có thể thấy rõ đây là thứ chỉ có thể ngộ, không thể cầu. Chẳng trách năm năm kia trôi qua như một giấc mộng.
Đã đến lúc nên khai Mệnh Cách rồi.
Lục Châu nhìn lại Mệnh Cung, hiện tại có đến bốn vị trí dư ra.
“Chẳng lẽ khai bốn Mệnh Cách?”
Lục Châu không rõ ràng lắm, bèn lấy một viên Mệnh Cách Chi Tâm của hầu vương đặt vào một chỗ trống.
Két !
Một tiếng thanh thuý vang lên, dễ dàng hơn Lục Châu tưởng tượng nhiều. Cơn đau kéo đến đột ngột khiến Lục Châu trở tay không kịp.
Nhanh như vậy sao? Lục Châu cũng rất bất ngờ, lập tức thôi động Tử Lưu Ly để bớt đau đớn.
Chờ một lát, hắn phát hiện khu vực Mệnh Cách không tiến vào giai đoạn thứ hai. Theo lẽ thường thì lúc này Mệnh Cách phải bắt đầu hấp thu thọ mệnh mới đúng, thế nhưng bây giờ nó lại kẹt ở đó, không hề nhúc nhích.
Lục Châu chờ thêm một lát, Mệnh Cung vẫn không có động tĩnh.
Cảm thấy không ổn, Lục Châu vươn tay định lấy viên Mệnh Cách Chi Tâm ra.
Đúng lúc này, khi Lục Châu vừa chạm tay vào, ba vị trí Mệnh Cách trống còn lại đột nhiên kết nối với vị trí Mệnh Cách sẵn có, cả bốn vị trí đồng loạt phát sáng lấp lánh.
“Chuyện gì thế này?” Lục Châu không tài nào hiểu nổi.
Lục Châu dùng lực, viên Mệnh Cách Chi Tâm kia vẫn bám chặt vào Mệnh Cung, không thể rút ra. Hắn điều động nguyên khí nhưng cũng bị một cỗ lực lượng đẩy ngược.
“Chuyện này…”
Lực lượng của tu hành giả vốn đến từ đan điền khí hải, mà đan điền khí hải lại hỗ trợ qua lại với Mệnh Cung. Hành động vừa rồi của Lục Châu chẳng khác nào là tự mình đấm mình, chẳng trách lực lượng lại biến mất.
Mệnh Cách Chi Tâm không tiếp tục mở ra, mà lôi ra ngoài cũng không được.
Nghĩ ngợi một chút, Lục Châu quyết định lấy viên Mệnh Cách Chi Tâm thứ hai của hầu vương đặt vào một vị trí trống khác trên Mệnh Cung.
Mệnh Cung bắt đầu phát ra âm thanh ông ông cộng hưởng. Quang mang càng lúc càng thịnh, nguyên khí lan tràn ra khỏi Mệnh Cung.
Tia sáng bắn thẳng lên không trung tạo thành một vầng cực quang cỡ nhỏ khiến đạo trường sáng lấp lánh.
Tại các đạo trường lân cận, đám tu hành giả Tần gia kinh hãi nhìn cảnh tượng hùng vĩ này.
“Mau đi báo cho chân nhân, trời đất phát sinh dị tượng!”
“Vâng.”
Tần Nhân Việt nhận được tin tức, lập tức xuất hiện giữa không trung nhìn về phía đoàn cực quang.
“Tứ mệnh đồng chi?!”
“Chân nhân, tứ mệnh đồng chi là cái gì?”
“Tứ mệnh đồng chi nghĩa là bốn khu vực Mệnh Cách xuất hiện, để tu hành giả mở ra một lúc bốn Mệnh Cách! Đây là một loại kỳ ngộ cực kỳ hiếm thấy, sẽ dẫn đến thiên hạ dị tượng.” Tần Nhân Việt giải thích.
Nghe vậy, các đệ tử lập tức lộ ra vẻ mặt hâm mộ.
“Sẽ là ai chứ?” Nguyên Lang thấp giọng hỏi.
“Lục huynh đã là chân nhân, hẳn không phải hắn. Nếu không một lúc mở ra bốn Mệnh Cách sẽ khiến Thái Hư chú ý. Có thể đó là Minh hiền điệt.” Tần Nhân Việt nói.
“Tứ đệ tử Ma Thiên Các?”
“Trừ hắn, ta không nghĩ ra ai sẽ có được loại kỳ ngộ này.” Tần Nhân Việt đáp, “Thêm vài năm nữa, thành tựu của hắn sẽ không kém Lục huynh.”
Nguyên Lang không khỏi kinh ngạc.
Theo suy nghĩ của Tần Nhân Việt, người nắm giữ hạt giống Thái Hư có tạo ra kỳ tích gì thì cũng đều có thể hiểu được.
Hâm mộ thì hâm mộ, bọn hắn tuyệt đối không dám quấy rầy.
Tần Nhân Việt lệnh cho mọi người không được đến gần đạo trường Nam Sơn, thậm chí phái bốn mươi chín kiếm khách tuần tra xung quanh xem có hung thú hoặc tu hành giả nào đến xem náo nhiệt hay không.
Thấy lực lượng không ngừng tán ra ngoài, Lục Châu không muốn tu vi mà hắn vất vả tích góp lại chạy mất, bèn cương quyết nhấn mạnh viên Mệnh Cách Chi Tâm thứ hai xuống Mệnh Cung.
Két.
Mệnh Cách Chi Tâm thành công khảm vào khu vực Mệnh Cách. Đoàn cực quang trở nên yếu đi.
“Có hiệu quả.”
Lục Châu không do dự nữa, lập tức lấy Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng Hà La Ngư và Vọng Nguyệt Kình đặt vào hai vị trí Mệnh Cách còn lại.
Két !
Hai viên Mệnh Cách Chi Tâm cũng thuận lợi khảm sâu vào Mệnh Cung.
Bốn khu vực Mệnh Cách nối liền với nhau, tiến vào giai đoạn thứ hai: xoay tròn và hấp thu thọ mệnh.
Điều này cũng có nghĩa là Lục Châu không thể tái sử dụng hai viên Mệnh Cách Chi Tâm của thú hoàng rồi, vốn định để dành cho đồ đệ…
Thôi vậy.
Thọ mệnh của Lục Châu không ngừng bị rút đi. Mà đoàn cực quang trên không trung cũng đã hoàn toàn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận