Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1146

“Vì sao hắn lại muốn cứu Vu Triều?” Lục Châu không khỏi nghi hoặc.
Lần này giết nhiều người như vậy, lại thu Thẩm Tất vào dưới trướng, hắn nhất định sẽ phải tranh đấu cùng Hắc Tháp Bạch Tháp. Nếu chuyện mười đồ đệ đều có hạt giống Thái Hư bị công khai ra ngoài thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường.
Xem lại điểm công đức, Lục Châu thoả mãn gật đầu. Hiện nay trở về Ma Thiên Các, không rút thưởng lấy hên thì không phải tác phong của lão phu.
“Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, tiêu hao 100 điểm may mắn, thu hoạch được hoàn pháp ‘Điệp Luyến Hoa’.].
Lục Châu mở to mắt, hài lòng vuốt râu. “Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, thu hoạch được 5 Thẻ Nghịch Chuyển.].
“Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, cảm ơn ký chủ đã tham gia trò chơi, điểm may mắn cộng 1.].
Sáng hôm sau, Lục Châu nhìn đống điểm may mắn đã hơn 200, trong lòng cảm thấy ê ẩm.
Ngoại trừ hai lần mở hàng may mắn, sau đó hắn không trúng được bất kỳ thứ gì nữa. Quá phiền muộn!
“Rút thưởng!”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, tiêu hao 200 điểm may mắn, thu hoạch được 1 Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong Cơ Thiên Đạo.].
“Hả?”
Lục Châu vốn đang uể oải, vừa nghe tiếng thông báo này lập tức phấn chấn tinh thần. Lời to nha!
Lục Châu nâng tay, Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong xuất hiện. Hắn nhìn một chút, chợt nghĩ tới hiện tại thẻ này đã không còn tác dụng lớn như trước.
Bây giờ Lục Châu là Thiên Giới Bà Sa bốn Mệnh Cách, lại thêm Thái Huyền chi lực và một đống vũ khí, trừ khi gặp phải đội quân đại quy mô đến chém giết, nếu không sẽ không gặp phải trường hợp dùng hết sạch nguyên khí.
Lục Châu vung tay, Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong biến mất. Hắn mở giao diện thẻ đạo cụ ra xem, bỗng phát hiện bên cạnh biểu tượng Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong xuất hiện một dòng nhắc nhở: [Đề nghị dùng kèm Thẻ Kết Hợp để tăng cường giá trị của thẻ.].
“Có thể kết hợp thật sao?” Lục Châu nghi hoặc. Ba Cơ Thiên Đạo hợp lại sẽ thành một trăm Cơ Thiên Đạo?
Trong lòng Lục Châu tràn ngập nghi vấn. Chưa biết sau khi hợp thành sẽ tạo thành thẻ gì, nhưng độ khó của việc thu hoạch Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong hơn xa tất cả các loại thẻ khác, lại không được mua trực tiếp trong thương thành… Rốt cuộc đến năm nào tháng nào hắn mới hợp được thẻ này đây?
Đúng lúc này, bên ngoài chợt truyền đến giọng nói của Chiêu Nguyệt. “Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
Lục Châu bước ra khỏi Đông Các.
“Sư phụ, ấn ký trên người Thẩm hộ pháp trở nên nghiêm trọng hơn rồi.”
“Nghiêm trọng thế nào?”
“Thẩm hộ pháp cũng không dự đoán được, vốn hắn định dùng khoảng thời gian mười ngày để khu trục ấn ký, không ngờ ấn ký lại càng nặng thêm. Hai người bọn họ đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, nói là không muốn liên luỵ Ma Thiên Các.” Chiêu Nguyệt nói.
Coi như còn có chút lương tâm.
Lục Châu đi tới Nam Các, Chiêu Nguyệt theo sau, vừa vặn nhìn thấy Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc đã thu thập xong bọc hành lý.
“Bái kiến Các chủ.” Hai người mặc trường bào, đồng loạt khom người hành lễ.
“Muốn rời đi?”
“Thuộc hạ không muốn liên luỵ đến Ma Thiên Các, vốn cho rằng có thể trừ khử ấn ký hắc liên, lại không ngờ ấn ký này càng lúc càng trầm trọng. Có lẽ đây chính là mệnh của chúng ta… Cho nên chúng ta đành phải nói cáo biệt với Các chủ.” Thẩm Tất nói.
Giọng Lục Châu bình thản mà chậm rãi: “Lá gan không nhỏ.”
Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc cả kinh, lập tức quỳ xuống: “Thuộc hạ biết sai…”
“Lão phu đã nói từ trước, vào Ma Thiên Các, mọi việc đều do lão phu định đoạt, kể cả mạng của các ngươi. Ma Thiên Các nào phải nơi các ngươi nói đến là đến, nói đi là đi?” Lục Châu nhìn chằm chằm Thẩm Tất.
“Thuộc hạ biết sai, cầu Các chủ trọng phạt.” Hai người xấu hổ cúi đầu.
Phan Trọng cả kinh. Trọng phạt? Đường đường là đại lão Thiên Giới Bà Sa mà lại có thái độ ngoan ngoãn như vậy…
Lục Châu vừa vuốt râu vừa nói: “Niệm tình hai ngươi có ý tốt, lão phu thông cảm bỏ qua lần này.”
“Đa tạ Các chủ!” Hai người đồng thanh đáp.
“Để lão phu xem ấn ký hắc liên một chút.”
“Vâng.”
Thẩm Tất cởi áo ra, để lộ ấn ký hắc liên bên ngực trái. So với lần trước, hắc liên trông rõ ràng hơn rất nhiều, lại còn sưng lên như thể vừa bị người khắc thêm một lần.
“Đừng nhúc nhích.” Lục Châu nâng tay, một đoá lam liên xuất hiện bay vào ngực Thẩm Tất, trong lòng thầm mặc niệm thần thông trị liệu.
Từ khi lực lượng phi phàm tiến hoá thành Thái Huyền chi lực, Lục Châu chưa hề sử dụng lại thần thông trị liệu, vừa hay lần này có thể kiểm trắc xem hiệu quả thế nào.
Vừa nhìn thấy lam liên, Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc âm thầm giật mình. Lần trước đại chiến thấy được lam quang, bọn hắn còn tưởng đó là một loại vũ khí đặc thù nào đó, nay mới phát hiện thì ra là lam liên, hai người sao có thể không sợ hãi.
Trong kim liên giới xuất hiện một vị lam liên bá chủ! Chẳng trách Ma Thiên Các lại cao thâm khó lường như thế.
Lực lượng của Thái Huyền chi lực càn quét trong cơ thể khiến toàn thân Thẩm Tất cảm thấy dễ chịu cực kỳ, ấn ký hắc liên trên ngực từ từ héo rũ và trở nên mờ nhạt.
Lục Châu không quá hài lòng, nhưng Thẩm Tất lại kinh hỉ vô cùng: “Có tác dụng! Hắc liên mờ đi rồi!!”
“Còn chưa hoàn toàn biến mất. Làm lại lần nữa.” Lục Châu nói xong lại bắn ra một đoá lam liên khác, lần này lam liên có màu xanh thẳm, mang theo gấp đôi Thái Huyền chi lực so với lúc nãy.
Khi lam liên bay đến trước mặt, Thẩm Tất cảm giác như mình đang nhìn vào vũ trụ tinh không, thanh tịnh vô ngần, đồng thời mang theo luồng lực lượng mênh mông thâm thuý khiến hắn không cách nào đối kháng.
Soạt !
Đoá hắc liên trên ngực hắn lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Trong một đại điện ở Hắc Tháp.
Một vị lão giả tóc tai bù xù kêu lên một tiếng đau đớn, khí huyết cuồn cuộn, vội vàng đưa tay điểm mấy cái trên người mình, sau đó trầm giọng nói: “Có người phá được ấn ký hắc liên của ta?”
Trong mắt hắn loé lên vẻ kinh ngạc, trên trán ướt đẫm mồ hôi. “Sao có thể…”
Hắn nhíu chặt mày nói: “Thẩm Tất… chẳng trách ngươi dám phản bội Hắc Tháp.”
Lão giả chập tay lại, thủ thế biến hoá, trong lòng bàn tay xuất hiện một đoá hắc liên, hắc liên bay ra giữa không trung rồi biến mất.
“Đừng để bản toạ gặp được các ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận