Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1325

Lời còn chưa dứt, lại một người nữa mang theo đôi cánh dài rộng từ xa bay lướt tới.
“Sư phụ.” Tư Vô Nhai dừng lại nói, “Tiểu sư muội không có việc gì.”
Lão giả lưng còng lại thử cảm giác thực lực Tư Vô Nhai… vẫn chưa tới thập diệp.
“Nha đầu kia cũng là đồ đệ của ngươi?” Lục quang trong mắt lão giả càng lúc càng tăng.
Vận khí đúng là không tốt. Hoàng cung lớn như vậy, đi chỗ nào cũng gặp phải đồ đệ hắn. Lão giả lưng còng đã mặc định đẳng cấp của Lục Châu rất cao.
Lục Châu nói: “Người vừa rồi ngươi định giết chính là đồ nhi của lão phu.”
Lão giả cười ha hả: “Xem ra ta đã xem thường các ngươi rồi.”
“Ngươi vừa ra tay đã ép người vào đường chết, lão phu chỉ lấy đi một Mệnh Cách của chủ tử ngươi đã là rất nương tay. Lão phu không ngờ hắn lại không biết hối cải.”
Lão giả lưng còng lắc đầu nói:
“Lão nô báo thù cho chủ tử là việc thiên kinh địa nghĩa. Lão nô cảm thấy người nên hối cải không phải thiếu chủ, mà là ngươi.”
Lục Châu mặc kệ lão, lấy Thái Hư Kính ra.
Thái Hư Kính chiếu rọi kim quang bắn thẳng về phía lão giả lưng còng khiến lão theo bản năng bay ngược ra sau hòng né tránh.
Lục Châu lăng không bay lên, tay phải cầm Thái Hư Kính chiếu rọi vào người lão.
Tư Vô Nhai nhắc nhở: “Sư huynh, lui lại.”
Hắn lo lắng lão già này sẽ thừa cơ sư phụ chưa sẵn sàng mà bắt bọn hắn làm con tin, như vậy sư phụ sẽ rơi vào thế bị động.
Ngu Thượng Nhung hiểu ý, lập tức cùng Tư Vô Nhai bay lùi về sau, nhập vào đám người Vu Chính Hải và mấy vị hộ pháp Ma Thiên Các đang từ xa bay tới.
Tốc độ của lão giả lưng còng không nhanh bằng tốc độ ánh sáng.
Khi kim quang rọi lên người lão, sau lưng lão chỉ xuất hiện một cái bóng mờ, bản thể không hề hiện ra.
Lão giả lưng còng hừ lạnh một tiếng: “Ngươi còn chưa đủ thực lực nhìn trộm tu vi của ta.”
Lục Châu thản nhiên nói: “Nói bây giờ còn quá sớm.”
Bàn tay Lục Châu xuất hiện lam quang truyền vào Thái Hư Kính. Lam quang rọi vào thân ảnh lão giả.
Sau lưng lão giả xuất hiện một cái bóng mờ từ từ trở nên rõ ràng, đó là một khôi nô, phía sau khôi nô mới là pháp thân của lão.
Pháp thân toả ra làn khói xanh lượn lờ tựa như dây lụa kết nối thanh sắc Tinh Bàn và bản thể. Ba mươi sáu hình tam giác trên Tinh Bàn nở rộ như hoa cúc, thanh quang che khuất đi khu vực Mệnh Cách.
Dưới chân pháp thân là toà thanh liên, Mệnh Cung được lam quang của Lục Châu chiếu rọi nên bại lộ ra rõ ràng, trong Mệnh Cung có mười ba Mệnh Cách đang toả quang mang!
Khác với Lam Hi Hoà một chút, ngoại trừ là cường giả mười ba Mệnh Cách, lão giả lưng còng còn là thập nhất diệp!
Lam Hi Hoà từng nói, con đường tu hành của nàng xảy ra sự cố, cảnh giới tiếp theo của mười hai Mệnh Cách lẽ ra phải là thập nhất diệp.
Rõ ràng lão giả lưng còng đã khai thập nhất diệp thành công rồi thuận lợi tiến vào mười ba Mệnh Cách.
“Mỗi mười hai Mệnh Cách có thể mở được một diệp?” Trong lòng Lục Châu khẽ động.
Lục Châu thu hồi Thái Hư Kính, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Không ngờ đối phương có mười ba Mệnh Cách, lại còn có khôi nô phòng thân.
Lão giả lưng còng vừa tức giận vừa kinh ngạc: “Lam quang? Ngươi có thể nhìn trộm pháp thân của ta?”
“Lão phu còn tưởng là ngươi rất lợi hại. Chỉ là mười ba Mệnh Cách lại dám lớn lối như vậy?” Lục Châu nói.
“Khẩu khí không nhỏ. Ngươi chính là người có thể chiến thắng cường giả mười ba Mệnh Cách?”
“Ở thanh liên giới cũng có truyền thuyết về lão phu sao?”
“Ta nhổ vào!!” Thân ảnh lão giả lấp loé, chỉ trong giây lát đã xuất hiện trước mặt Lục Châu.
Nơi xa, các tu hành giả đang quan sát cũng lộ vẻ hưng phấn.
“Mau nhìn xem, Lục các chủ lại sắp treo đối thủ lên mà đánh kìa!”
“Vẫn là phong cách cũ, chưa từng thay đổi.”
Hạ Trường Thu cũng mỉm cười quan sát trận chiến sắp diễn ra, trong não hải đã soạn sẵn hơn mười ngàn chữ vỗ mông ngựa.
Nhưng mà...
Ầm!
Lão giả lưng còng tung ra thanh chưởng, ngọc bàn trong tay bắn ra làn khói xanh.
Lục Châu nhấc tay ngăn trở thanh chưởng nhưng làn khói xanh vòng qua chưởng ấn đâm thẳng vào cương khí hộ thể.
Dưới sự va chạm mạnh, Lục Châu bị chấn bay ngược ra sau!
Đỡ Đòn Chí Mạng trừ 1 thẻ !
Lần thứ nhất giao thủ, hoàn toàn không kịp đề phòng.
Không ngờ tốc độ của lão giả lại nhanh hơn cả Lam Hi Hoà. Lục Châu ổn định lại thân hình nhìn lão.
Lão giả lưng còng cười nói: “Cố làm ra vẻ, chẳng có chút phong phạm cao thủ nào.”
“Đây là lực lượng Mệnh Cách gì?” Lục Châu hỏi.
“Vẫn chưa tới lúc sử dụng lực lượng Mệnh Cách đâu.”
Lục Châu không biết lực lượng Mệnh Cách cao nhất của đối phương là gì, nếu là Mệnh Cách cùi bắp thì sử dụng Thẻ Hàng Cách sẽ rất lãng phí. Hơn nữa lão giả này còn có khôi nô hộ thân, cực khó đối phó.
Tuy cũng là mười ba Mệnh Cách như Lam Hi Hoà nhưng lão giả có nhiều hơn một liên diệp, tu vi đã gia tăng về chất.
“Đừng lo lắng, Các chủ chỉ đang làm nóng người thôi. Mọi người nhìn đi, chẳng phải Các chủ không có việc gì sao?” Hạ Trường Thu bình thản nói.
“Ngươi không nói ta chẳng thấy có vấn đề gì. Nhưng ngươi nói vậy ta lại thấy bắt đầu lo lắng.” Mạnh Trường Đông lườm hắn một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận