Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1869: Thánh hung hàng phục

Khâm Nguyên nói tiếp: “Ta không cho rằng lý niệm của Ma Thần đại nhân là bàng môn tà đạo! Mà ngược lại, ngài khai sáng ra đạo tu hành mới là tạo phúc cho thiên địa!”
Ừm, lời này có đạo lý, lại ăn khớp với những gì Lục Châu biết về Ma Thần.
Lục Châu lạnh nhạt nói: “Đứng lên đi.”
Khâm Nguyên đứng dậy, các đồng tộc cũng đứng lên theo.
“Nếu ngươi đã nhận ra lão phu, vậy lão phu không giấu giếm nữa.” Lục Châu chắp tay sau lưng nói bằng giọng uy nghiêm, “Lão phu chính là Ma Thần.”
Khâm Nguyên kích động khom người.
Lục Châu mặt không đỏ tim không đập nhanh, thản nhiên nói xạo: “Rất nhiều chuyện lão phu đều đã quên mất.”
Không cần nghĩ nhiều làm gì, nếu ai cũng ngộ nhận lão phu là Ma Thần vậy thì cứ nhân cơ hội mà chiếm tiện nghi thôi. Chừng nào gặp Chí Tôn trong Thái Hư thì vung tay không nhận là được.
Khâm Nguyên gật đầu nói: “Chẳng trách… nhưng mà cũng không sao, Ma Thần đại nhân đến thăm Khâm Nguyên tộc đã là vinh hạnh của tộc ta.”
“Mấy năm nay lão phu lĩnh hội được một số thần thông mới, hình thể và diện mạo có biến hoá một chút. Nếu gặp được người khác, nhất định không được tiết lộ thân phận của lão phu.” Lục Châu căn dặn.
“Đó là đương nhiên.” Khâm Nguyên quay đầu nhìn về phía các tộc nhân. “Người nào dám để lộ tin tức, giết không tha!”
Đám tộc nhân lập tức khom người đáp: “Vâng.”
Khâm Nguyên hài lòng gật đầu, càng thêm tin tưởng người trước mặt chính là Ma Thần. Ma Thần là kẻ địch của toàn Thái Hư, đương nhiên phải che giấu thân phận.
Lục Châu hỏi nó: “Khâm Nguyên, ngươi là thượng cổ thánh hung, vì sao phải lẩn trốn như vậy?”
Khâm Nguyên thở dài đáp: “Khâm Nguyên tộc công khai ủng hộ lý niệm của Ma Thần đại nhân nên bị các loài hung thú khác xua đuổi. Lúc đó nhân loại và hung thú đánh nhau đến hôn thiên địa ám, Ma Thần đại nhân cũng tranh đấu kịch liệt với Thái Hư, Khâm Nguyên tộc không thể không lui vào ẩn cư trong Văn Hương Cốc.”
“Ủng hộ Ma… lão phu?” Lục Châu nhíu mày.
Khâm Nguyên cười nói: “Ma Thần đại nhân khai sáng ra con đường tu hành mới, có tác dụng phá giải thiên địa ràng buộc, làm cho nhân loại và hung thú được tự do, tạo ra thái bình vạn thế, đại địa vĩnh hằng…”
“Vĩnh hằng?” Lục Châu nghi hoặc, sau đó nói bổ sung. “Những lý niệm đó vốn xung đột với pháp tắc bảo toàn.”
“Trên đời này làm gì có chân lý bất biến?” Khâm Nguyên nói, “Bản thân việc tu hành đã là đi ngược với rất nhiều quy tắc tự nhiên.”
Lục Châu gật đầu tán đồng. “Nói rất hay.”
“Đa tạ Ma Thần đại nhân khen ngợi.” Khâm Nguyên vui sướng nói.
Nhớ tới bản thân đến đây là vì chính sự, Lục Châu bèn nói: “Nếu ngươi đã tán đồng lý niệm của lão phu, vậy lão phu tu hành ở nơi này, ngươi có ý kiến gì không?”
Khâm Nguyên lập tức đáp: “Đương nhiên là không a! Đây là vinh hạnh của tộc ta… Nếu một ngày nào đó Ma Thần đại nhân trở về Thái Hư, mong ngài dìu dắt Khâm Nguyên tộc.”
“Không dám.” Lục Châu đáp.
“Ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo Ma Thần đại nhân.”
“Nói đi.”
“Ma Thần đại nhân lấy một địch bốn, về sau có tin đồn ngài chết đi… chẳng lẽ đại nhân nắm giữ phương pháp phục sinh?” Khâm Nguyên hỏi.
Lục Châu gật đầu: “Đúng là như thế.”
Quả nhiên muốn lấp liếm một lời nói dối là phải nói dối thêm cả vạn lần. Ngươi đừng có nói với lão phu là ngươi muốn lão phu phục sinh ai đó nha…
Khâm Nguyên quỳ xuống nói: “Xin Ma Thần đại nhân hỗ trợ, giúp ta phục sinh nữ nhi đáng thương.”
Mợ nó cầu gì được nấy luôn.
Lục Châu thản nhiên đáp: “Phương pháp phục sinh có yêu cầu rất hà khắc, hiện nay lão phu đang khôi phục tu vi, còn chưa đủ để phục sinh người khác.”
“Không sao, ta có thể chờ mà!” Khâm Nguyên nói. Có hy vọng vẫn tốt hơn là tuyệt vọng nhiều.
Trên mặt Lục Châu không có biểu tình gì. Đấy, lại tự đào hố cho bản thân rồi.
“Ngoại trừ Khâm Nguyên tộc ra, nơi này còn có hung thú nào khác không?” Lục Châu hỏi.
“Chỉ có Khâm Nguyên tộc. Nhưng mà phía bên kia trục trung tâm còn có nhân loại sinh sống. Khâm Nguyên tộc không can thiệp vào cuộc sống của nhân loại.” Khâm Nguyên đáp.
“Một trăm ngàn năm nay các ngươi không hề rời khỏi nơi này?”
“Chúng ta không rời khỏi Văn Hương Cốc nửa bước.”
Lục Châu thở dài một tiếng. “Năm tháng dài đằng đẵng như vậy, các ngươi đúng là chịu được tịch mịch.”
“Vì sinh tồn mà thôi. Vả lại Văn Hương Cốc tốt hơn ngoại giới nhiều, nơi này có núi có sông, có hoa có cỏ… Khâm Nguyên tộc sống nhờ vào mật hoa, nơi này vốn là bảo địa dành cho chúng ta.”
Lục Châu gật đầu đồng ý. “Nơi này đúng là rất tốt.”
“Ma Thần đại nhân, ta còn một câu muốn hỏi.” Toàn thân Khâm Nguyên đều toát ra vẻ hưng phấn, vất vả lắm nó mới gặp được bản tôn của Ma Thần, đương nhiên phải thỉnh giáo cho tốt.
Lục Châu hơi nhíu mày nhưng đành gật đầu: “Nói đi.”
“Trước kia Ma Thần đại nhân giao thủ với Minh Tâm Đại Đế, trận chiến đó… rốt cuộc ai thắng vậy?” Khâm Nguyên vô cùng tò mò hỏi, đây là vấn đề mà đám tu hành giả thượng cổ đều luôn muốn biết kết quả.
Lục Châu không lập tức trả lời câu hỏi buồn cười này mà dùng ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm Khâm Nguyên, đến mức nội nó bắt đầu run rẩy, không dám chờ nghe đáp án nữa.
Trí tuệ của Khâm Nguyên không thua gì nhân loại, lập tức ý thức được câu hỏi của mình quá bất kính, bèn nói nhanh: “Ta không có ý mạo phạm Ma Thần đại nhân… Sao ta lại hỏi câu ngu ngốc vậy chứ, trận chiến đó đương nhiên là Ma Thần đại nhân thắng rồi!”
Lục Châu vẫn nhìn nó chằm chằm không rời mắt.
Khâm Nguyên chột dạ, linh cơ khẽ động, nó nhanh chóng đổi đề tài: “Ma Thần đại nhân đến Văn Hương Cốc là để rèn luyện đồ đệ?”
Lục Châu gật đầu.
Tán gẫu lâu như vậy, suýt nữa quên mục đích chính.
Khâm Nguyên cười nói: “Khâm Nguyên tộc nguyện đi theo làm tuỳ tùng cho Ma Thần đại nhân.”
“Ngươi nguyện ý giúp lão phu?” Lục Châu nghi hoặc nhìn nó.
“Đương nhiên.” Khâm Nguyên đáp, “Bách hoa hương trong Văn Hương Cốc đều do Khâm Nguyên tộc làm ra. Chỉ là ở bên kia trục trung tâm thì chúng ta không làm gì được, nơi đó cổ trận bị hạn chế, một khi vượt qua chúng ta sẽ bị ảnh hưởng rất lớn. Khâm Nguyên tộc biết có nhân loại tiến vào Văn Hương Cốc, chỉ là bọn hắn không đi vào chỗ sâu làm ảnh hưởng đến Khâm Nguyên tộc thì chúng ta cũng không để ý. Nếu Ma Thần đại nhân muốn rèn luyện đồ đệ thì ta sẽ tận lực trợ giúp ngài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận