Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1395

Trước mặt hắn xuất hiện một viên Lam Thuỷ Tinh hoàn chỉnh, toả ra màu xanh lam óng ánh.
Rắc !
Lam Thuỷ Tinh đột nhiên vỡ vụn thành cát bụi, bay tới phủ lên người Lục Châu, từng điểm quang hoa dung nhập vào làn da và cơ thể.
Kỳ kinh bát mạch trở nên xao động, phàm là nơi nào có kinh mạch đều xuất hiện nhiệt lưu, rất nhanh đã lan ra toàn thân. Loại cảm giác này tựa như có ngàn vạn con kiến bị nướng chín bò trên người mình.
Đoàn nhiệt lưu từ từ hội tụ lại, chạy về một điểm: đan điền khí hải.
Đan điền khí hải trong nháy mắt bị lấp đầy, nguyên khí căng chặt bành trướng đến cực hạn, vách khí hải phát ra tiếng răng rắc như lúc nào cũng có thể nổ tung.
“Thái Huyền.”
Lục Châu điều động Thái Huyền chi lực áp chế đan điền khí hải, cứ thế duy trì liên tục một đêm. Cho đến sáng hôm sau, đan điền khí hải dần bình phục, hết thảy khôi phục lại bình thường.
Lục Châu hồ nghi đứng dậy.
Xong rồi hả?
Hắn hoạt động gân cốt, làm mấy động tác thể dục nhưng chẳng thấy có gì khác biệt.
Hắn lại thử điều động nguyên khí trong đan điền khí hải, phát hiện loại cảm giác tạm dừng đã biến mất, thi triển chiêu thức rất thuận lợi.
“Tu vi cũng không có gì thay đổi…”
Vẫn là bảy Mệnh Cách.
Hắn mở giao diện Hệ thống ra xem, nhiệm vụ Pháp thân thứ hai đã biến mất, 300.000 điểm công đức cũng không thấy bóng dáng.
Lục Châu ngồi xuống bồ đoàn, phất tay áo.
Ông !
Một toà kim sắc pháp thân Thiên Giới Bà Sa cỡ nhỏ xuất hiện trước mắt. Liên toạ vẫn có bảy Mệnh Cách, Lục Châu đã nhìn đến phát chán.
Hắn phất tay thu hồi pháp thân.
Lúc này, Lục Châu đột nhiên cảm giác được một luồng khí thanh lương đang chạy dọc đan điền khí hải, tuy rất yếu ớt nhưng rõ ràng…
“Pháp thân.” Hắn lại gọi ra pháp thân lần nữa.
Ông.
Trước mặt Lục Châu xuất hiện một cỗ năng lượng xanh thẳm từ từ hội tụ vào một chỗ, cuối cùng hoá thành một người tí hon màu xanh lam.
Rất nhỏ, không phải là pháp thân thu nhỏ mà kích cỡ của nó vốn nhỏ như thế.
“Đây là… pháp thân thứ hai?” Lục Châu kinh ngạc không thôi.
Hắn cảm giác được Thái Huyền chi lực đang tiêu hao, nhưng lượng tiêu hao rất nhỏ, hầu như không đáng kể, bởi vì pháp thân này chính là Thái Cực Sơ Thành, ứng đối với tu vi Thông Huyền cảnh.
“Thái Cực Sơ Thành?”
Thái Huyền chi lực không cần thẻ đạo cụ hỗ trợ cũng ứng phó được Thiên Giới Bà Sa tám, chín Mệnh Cách. Nhưng bây giờ lại ngưng tụ ra pháp thân Thái Cực Sơ Thành, đánh được với ai?
Kim sắc pháp thân và chưởng ấn đều có thể tuỳ thời biến lam, bây giờ Hệ thống cho một lam sắc pháp thân cùi bắp này là có tác dụng gì?
[Thái Cực Sơ Thành, tiêu hao 10 năm thọ mệnh để tấn thăng cấp tiếp theo.].
Nhìn thấy thông báo này, Lục Châu đột nhiên cảm giác được Hệ thống luôn vô tình hay cố ý dẫn dắt hắn đi theo con đường tu luyện lam sắc lực lượng. Từ lúc ban đầu rút thưởng được Thiên thư, ngày đêm lĩnh hội để rồi bây giờ lại có pháp thân…
“Chẳng lẽ Thái Huyền chi lực vốn chính là một con đường tu luyện đặc thù nào đó?” Lục Châu âm thầm suy tư.
Pháp thân bình thường tu luyện cần thời gian, pháp thân này trực tiếp lấy mạng già của hắn!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thời gian chẳng phải cũng chính là sinh mệnh hay sao?
“Đề thăng.” Lục Châu thầm mặc niệm.
Lam pháp thân không có động tĩnh. Lục Châu thử lại mấy lần, vẫn không có động tĩnh.
Hắn kỳ quái nhìn toà pháp thân nhỏ xíu bằng nắm đấm, sau đó quyết định điều động đan điền khí hải, tựa như tu hành giả bình thường cần tấn thăng pháp thân.
Ông !
Lam pháp thân bắt đầu chuyển động, cấp tốc xoay tròn.
Lục Châu cảm giác được thọ mệnh đang không ngừng giảm bớt, sinh cơ hội tụ vào lam pháp thân, chỉ trong mấy hơi thở đã hoàn thành.
Pháp thân biến thành cỡ to như hai quả đấm, nhưng vẫn mang bộ dạng của hài nhi.
“Lưỡng Nghi Hoá Sinh?”
[Lưỡng Nghi Hoá Sinh, tiêu hao 50 năm thọ mệnh để tấn thăng cấp tiếp theo.].
Lục Châu nhíu mày. Đúng là muốn mạng lão phu.
Nhưng Lục Châu vẫn tiếp tục đề thăng pháp thân. Khoảng một canh giờ sau, trên đỉnh đầu lam pháp thân xuất hiện ba đoá lam liên, loé lên rồi biến mất.
Đây chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh.
Lục Châu lại xem thông báo của Hệ thống, muốn tiến vào Tứ Tượng Tung Hoành cần tiêu hao gấp đôi: 100 năm thọ mệnh.
“Cũng may mà thọ mệnh sung túc.”
Hắn cũng không tiếc một chút thọ mệnh đó, huống hồ gì trong tay Lục Châu còn nửa khối Thanh Thiền Ngọc.
“Tiếp tục.”
Bên ngoài Dưỡng Sinh điện.
Bốn vị trưởng lão lúc đầu muốn bái kiến Các chủ, nhưng vừa đến gần đại điện đã cảm nhận được năng lượng ba động đặc thù, bèn dừng bước.
“Cảm giác quen thuộc ghê... khoan hãy đến vậy.” Phan Ly Thiên nói.
Ba người còn lại gật đầu.
“Đây là hiện tượng xuất hiện khi ngưng tụ Tứ tượng Tung Hoành. Rất yếu ớt, nhưng cũng rất rõ ràng, điểm khác biệt duy nhất là sinh cơ rất sung túc.” Lãnh La vừa nói vừa nhìn về phía Dưỡng Sinh điện.
Bọn hắn đã sớm không còn kinh ngạc trước chuyện này.
“Chẳng lẽ huynh trưởng dựa vào loại phương pháp này để cải lão hoàn đồng?” Hai mắt Tả Ngọc Thư toả sáng.
“Thuật cải lão hoàn đồng vô cùng gian nan, không phải ai cũng có thể thực hiện. Trước đây đã có không ít tu hành giả thử đi con đường này, vì bảo trì thanh xuân mà không tiếc sử dụng vu thuật, bí pháp, nhưng chẳng có ai thành công.” Lãnh La nói.
“Ý của ngươi là Các chủ đang tu luyện bí pháp?”
“Không loại trừ khả năng này.”
Đám người gật đầu.
Đúng lúc này, năng lượng ba động đột nhiên thay đổi.
Lãnh La nhướng mày nói: “Tứ Tượng Tung Hoành đã xong, hiện tại đang tấn thăng Ngũ Khí Triều Nguyên.”
“Lão hủ cũng làm được trò này.” Phan Ly Thiên gọi ra pháp thân thập diệp, ra sức áp chế nó nhỏ lại…
Lá sen biến mất, pháp thân biến trở về hình dạng Thái Cực Sơ Thành, sau đó lại biến thành Lưỡng Nghi Hoá Sinh. Chỉ khác là, hắn vừa thao túng thì pháp thân đã biến thành Lưỡng Nghi Hoá Sinh mà không trải qua một quá trình nào.
“Này…”
Đám người lắc đầu. Rõ ràng là không đúng.
“Để lão thân thử xem…” Tả Ngọc Thư cũng gọi ra pháp thân, biến nó thành Thái Cực Sơ Thành.
Kết quả vẫn y hệt, thoắt một cái nó đã biến thành Lưỡng Nghi Hoá Sinh, không tạo ra chút ba động nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận