Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1144

Hai mắt Liên Tinh trợn trừng.
Lục Châu lập tức hỏi: “Có phương pháp lấy lại sao?”
“Có thể lấy đi, đương nhiên có thể thu về. Phương pháp cũng tương tự nhau, luyện hoá nàng ta là được.” Thẩm Tất nói.
Chiêu Nguyệt giật mình. Lục Châu không nói gì.
Thẩm Tất vội vàng khom người nói: “Là nàng ta bất nhân trước, Ma Thiên Các chỉ lấy lại thứ thuộc về mình. Nếu thuộc hạ nói sai, mong Các chủ thứ tội.”
“Ngươi nói có lý.” Lục Châu sẽ không trách tội Thẩm Tất. Có một cường giả kiến thức rộng rãi ở bên cạnh đúng là làm việc thuận lợi hơn nhiều.
Lục Châu quay sang hỏi Chiêu Nguyệt: “Chiêu Nguyệt, ngươi có ý tưởng gì không?”
Chiêu Nguyệt nhìn về phía Liên Tinh. Liên Tinh đúng thật đã cứu nàng mấy lần, nhưng cũng đã lừa gạt nàng để ăn cắp khí tức Thái Hư.
Không chờ nàng nghĩ rõ ràng, Liên Tinh đã lên tiếng trước: “Không cần nghĩ ngợi làm gì, khí tức Thái Hư này ta trả lại ngươi. Từ nay về sau chúng ta không ai nợ ai.”
Chát!
Lục Châu vỗ bàn, cao giọng nói: “Khí tức Thái Hư vốn không thuộc về ngươi. Ngươi trộm đồ của người khác, còn dám dùng lời lẽ đương nhiên như thể ngươi làm việc tốt? Lão phu thấy tuổi tác của ngươi không lớn, lời nói cử chỉ cũng đàng hoàng, giữ lễ nghi, chỉ có một vấn đề là ngươi không biết liêm sỉ! Lão phu không phải cha mẹ ngươi mà phải quan tâm tới cảm nhận của ngươi. Giải nàng ta xuống, hôm khác thu hồi khí tức Thái Hư.”
“Vâng.”
“Tất cả lui xuống đi. Sáng mai trở về Ma Thiên Các.”
“Vâng.”
Tối hôm đó, Lục Châu điều động Tử Lưu Ly, toàn lực khôi phục Thái Huyền chi lực. Không có Thái Huyền chi lực trong người luôn cảm thấy không ổn thoả.
Lục Châu đồng thời xem lại thu hoạch của ngày hôm nay.
Điểm công đức: 155.400 điểm.
Ngoài ra còn có sáu viên Hoả Linh Thạch, xem như kiếm lời.
Nhưng bây giờ không phải thời điểm để nghiên cứu xem nên mua sắm gì, Lục Châu phải khôi phục Thái Huyền chi lực trong khoảng thời gian ngắn. Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc dù đã gia nhập Ma Thiên Các nhưng trên người vẫn còn ấn ký hắc liên. Hắc Tháp vẫn có khả năng đuổi tới.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Thái Huyền chi lực hẳn là có thể khu trục được ấn ký.
...
Sáng hôm sau, Lục Châu còn chưa mở mắt, Chiêu Nguyệt đã đứng bên ngoài điện.
“Sư phụ, phi liễn đã chuẩn bị thoả đáng.”
“Tốt.” Lục Châu mở mắt ra.
Thái Huyền chi lực trong cơ thể đã khôi phục gần một nửa, tốc độ không tệ. Nếu Tử Lưu Ly thăng lên hợp cấp thì tốc độ liệu có nhanh hơn nữa không?
Chỉ tiếc Hoả Linh Thạch không thể tấn thăng vật phẩm lên hợp cấp. Rốt cuộc cần thứ gì mới khiến Tử Lưu Ly thành hợp cấp được đây? Cho dù có thì cũng cực kỳ khó tìm được…
Lục Châu chợt nghĩ tới Hệ thống. Hệ thống có thể cung cấp Thiểm Diệu Chi Thạch, Hoả Linh Thạch, Luyện Hóa Phù,… Vậy Hệ thống có vật liệu hắn cần không?
Nghĩ đến đây, Lục Châu đứng dậy gác chuyện này lại, làm mấy động tác thể dục buổi sáng. Cảm giác rất tốt.
Từ lần trước hắn dùng sạch Thẻ Nghịch Chuyển, cơ năng thân thể trở nên hoạt bát thoải mái hơn rất nhiều.
“Có lẽ có thể dùng toàn bộ điểm công đức mua Thẻ Nghịch Chuyển…”
Trước đây thực lực không đủ, không có tiền lo đến ngoại hình. Bây giờ… ai dám nghi vấn về ngoại hình của lão phu?
Lát sau, Lục Châu, Chiêu Nguyệt và hai người Thẩm Tất ngồi Xuyên Vân phi liễn bay về phía Ma Thiên Các.
...
Cùng lúc đó, tin tức Các chủ Ma Thiên Các trở về rất nhanh đã truyền đi khắp Thần Đô với tốc độ kinh người, một truyền mười, mười truyền trăm…
Trong dịch trạm.
“Nghe nói gì chưa? Cơ lão ma trở về rồi! Hắn vừa về đến, mấy tu hành giả gây chuyện trong hoàng thành lập tức bị đuổi đi, phía bắc năm trăm dặm vẫn còn đầy dấu tích chiến đấu kìa.”
“Suỵt! Lá gan ngươi không nhỏ nha, còn dám gọi Cơ lão ma?”
“Ôi lỡ mồm, lỡ mồm…”
Mấy tu hành giả hành tẩu bên ngoài dịch trạm nghe vậy châu đầu ghé tai, thấp giọng nói: “Truyền tin cho Giáo chủ, tổ sư gia đã trở về.”
“Vâng.”
Chiều hôm đó.
Lục Châu đứng trên phi liễn, tay chắp sau lưng quan sát đại địa. Về lại chốn cũ, trong lòng hắn không khỏi cảm khái vô cùng.
Bình chướng Kim Đình Sơn xuất hiện trước mắt, Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc đột nhiên nhìn thấy Thừa Hoàng ngồi trên sườn núi, vội vã hô lên: “Mệnh Cách thú!”
Hai người bị bệnh nghề nghiệp, vừa thấy Thừa Hoàng, hai mắt đã sáng lên vô cùng hưng phấn.
“Các chủ, không nhọc ngài ra tay, để ta đến đối phó con Mệnh Cách thú này!” Thẩm Tất kích động nói.
Chiêu Nguyệt nín cười chạy theo ngăn lại: “Thẩm hộ pháp, khoan đã.”
“Đó là toạ kỵ của lục sư muội ta, không phải là Mệnh Cách thú.” Chiêu Nguyệt nói.
“Toạ… toạ kỵ?” Thẩm Tất cả kinh.
“Các vị đừng quên nơi này là Kim Đình Sơn Ma Thiên Các, nên chuẩn bị sẵn tâm lý.”
Thẩm Tất hiểu ý, bèn chắp tay nói: “Đa tạ ngũ tiên sinh đã nhắc nhở.”
Nguy hiểm thật, suýt nữa hắn đã tìm đường chết. Trong lòng hắn không khỏi tò mò, rốt cuộc là nhân vật bậc nào lại có thể khiến cho Thừa Hoàng cam nguyện làm toạ kỵ. Thuần hoá hung thú bình thường đã vô cùng khó, thuần hoá Mệnh Cách thú lại càng là chuyện phi thường.
Nhìn lại Đế Giang đang nằm sấp trong phi liễn, Thẩm Tất không thể không tự nhắc nhở bản thân mình, nơi này là Ma Thiên Các, không thể dùng lẽ thường mà dò xét, nhớ kỹ, nhớ kỹ! Cứ thế Thẩm Tất không ngừng tự thôi miên bản thân.
Xuyên Vân phi liễn tiến vào trong bình chướng. Một thân ảnh mặc bạch y dẫn đầu đoàn người tiến ra nghênh đón, nàng khom người nói: “Cung nghênh sư phụ trở về.”
“Cung nghênh Các chủ.”
Lục Châu đạp không bay ra, xuất hiện trước mặt mọi người. Thấy mái tóc đen của sư phụ, Diệp Thiên Tâm lộ vẻ kinh ngạc, đám người Ma Thiên Các cũng há hốc mồm nhìn.
“Miễn lễ.”
Mọi người đứng thẳng người dậy. Diệp Thiên Tâm thấy có hai người lạ mặt bèn hỏi: “Các vị này là…?”
Chiêu Nguyệt mỉm cười giới thiệu: “Hai vị này là hộ pháp mới của Ma Thiên Các.”
“Thẩm Tất, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
“Lý Tiểu Mặc, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Đám người vội hành lễ.
Lục Châu nói: “Giải Liên Tinh vào động diện bích.”
Liên Tinh im lặng không nói gì, bị người mang ra hậu sơn.
Lục Châu lại gọi: “Phan Trọng, Chu Kỷ Phong.”
“Có thuộc hạ.”
“Các ngươi an bài chỗ ở cho hai vị hộ pháp.”
“Vâng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận