Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1940: Huyền Dặc điện

Lê Xuân không để ý tới mấy người đó mà đưa đoàn người Ma Thiên Các đi thẳng tới Huyền Giáp điện.
“Nơi này là địa bàn của Huyền Giáp Vệ, theo quy củ thì các ngươi sẽ là một đội ngũ người mới đến. Lục huynh, ngươi là đội trưởng của tiểu đội này. Bây giờ ta phải về Huyền Dặc điện phục mệnh, chờ cơ hội thích hợp ta sẽ dẫn ngươi đi gặp mặt đế quân.” Lê Xuân nói.
Mạnh Trường Đông chắp tay đáp: “Làm phiền rồi.”
Lê Xuân bất đắc dĩ nhìn Lục Châu. Tên này vẫn không chịu khiêm tốn cúi đầu chút nào.
Được rồi, tuỳ ngươi.
Hắn bay về phía Huyền Dặc điện, không bao lâu sau đã tới nơi.
Trong đại điện.
Lê Xuân trở nên cung kính, thái độ nghiêm túc khom người hành lễ: “Lê Xuân bái kiến Trương điện thủ, bái kiến đế quân.”
Điện thủ Trương Hợp và Huyền Dặc đế quân đồng thời nhìn về phía Lê Xuân.
“Miễn lễ.”
Lê Xuân đứng thẳng người dậy, mỉm cười nói: “Lần này đến tịnh đế thanh liên, ta thu hoạch được mười chín Huyền Giáp Vệ.”
“Mười chín?” Trương Hợp hơi kinh ngạc nói, “Lần này thu hoạch không nhỏ nha.”
“Huyền Dặc điện đang cần dùng người, ta đương nhiên phải tận lực rồi.”
Trương Hợp hỏi: “Tu vi và thiên phú thế nào?”
Lê Xuân nói: “Đều không kém. Một số người có thiên phú vượt mức bình thường, nhất định sẽ làm Trương điện thủ hài lòng. Một số người còn lại kém hơn chút, nhưng bọn hắn quen biết nhau nên ta tự chủ trương thu nhận hết.”
Trương Hợp gật đầu nói: “Làm tốt lắm, ngươi đã nói quy củ Thái Hư cho bọn hắn nghe chưa?”
“Nói rồi, việc còn lại chỉ chờ bọn hắn thích ứng với nơi này thôi.”
“Điện thủ chi tranh đang đến gần, hy vọng trước lúc đó bọn hắn có thể nhanh chóng dung nhập.”
“Trương điện thủ yên tâm, những người này sẽ không khiến ngài phải thất vọng.”
Lúc này, Huyền Dặc đế quân mới lên tiếng:
“Điện thủ chi tranh mỗi ngàn năm mới diễn ra một lần, phàm là tu hành giả đạo thánh trở lên đều có thể khiêu chiến với thập điện Thái Hư. Trương Hợp, ngươi đừng làm cho bản đế quân thất vọng.”
Trương Hợp khom người nói: “Xin đế quân yên tâm, ta nhất định dốc hết toàn lực giữ vững vị trí điện thủ Huyền Dặc điện.”
Điện thủ chi tranh là quy củ do Thánh Điện đặt ra, một phần là để đám người đến từ cửu liên có cơ hội xuất đạo, một phần là để hạn chế thập điện.
Chỉ cần cơ chế này còn tồn tại thì đám điện thủ trong thập điện sẽ là tân nhân, trong khoảng thời gian ngắn các điện không thể đào tạo ra tâm phúc.
“Có biết đối thủ là ai không?”
“Trước mắt đã nhận được thư của Thanh Đế… Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là hai tu hành giả đạo thánh bên cạnh Thanh Đế sẽ tham dự.” Trương Hợp nói.
“Thanh Đế…”
Huyền Dặc đế quân thở dài một tiếng, “Trước đó Thanh Đế rời khỏi Thái Hư đến ẩn cư ở vùng đất thất lạc, nay Thái Hư yên ổn, hắn lại muốn trở về.”
“Thanh Đế muốn trở lại Thái Hư thì cũng phải xem thái độ của Thánh Điện thế nào đã.” Trương Hợp tự tin nói.
“Nói có lý. Bản đế quân cũng không tin Minh Tâm sẽ trơ mắt nhìn vị trí điện thủ thập điện thuộc về đám Chí Tôn lòng không ở Thái Hư.” Huyền Dặc đế quân nói.
Trương Hợp gật đầu.
Lê Xuân nói: “Bên cạnh Thanh Đế đâu có nhiều cao thủ. Cấp đạo thánh trở lên chẳng có mấy người, đại đạo thánh thì không có lấy một vị, hắn sẽ không tự mình đi khiêu chiến Trương điện thủ chứ?”
Trương Hợp đáp: “Trăm năm trước Thanh Đế nhặt được hai người nắm giữ hạt giống Thái Hư, nghe nói là có thực lực đạo thánh.”
“Người có hạt giống?!”
“Bảy mươi năm trước ta đã tìm hiểu về hai người này, một người giỏi dùng đao, một người giỏi dùng kiếm, thiên phú khá tốt. Nhưng mà muốn thắng bản điện thủ thì còn kém xa.”
“Không nên khinh thường đối thủ.” Huyền Dặc đế quân nhắc nhở.
“Vâng.”
Hắn đứng thẳng người lên, nói với Lê Xuân: “Lê đạo thánh, ta rất có hứng thú với mười chín người ngươi vừa mang về, dẫn ta đi gặp bọn họ.”
Lê Xuân còn ước gì như thế đây, đám tân nhân luôn cần được dạy dỗ cho biết lễ độ một chút, mà đó không phải việc của Lê Xuân hắn.
“Trương điện thủ, mời.”
[Chú thích của tác giả: Chí Tôn chia thành ba đẳng: tiểu Chí Tôn, gồm tiểu thần quân và đại thần quân, đại Chí Tôn gồm tiểu đế quân và đại đế quân, thiên Chí Tôn gồm tiểu đế hoàng và đại đế hoàng. Bình thường người dưới sẽ không dám gọi là tiểu đế hoàng, để biểu thị lòng tôn trọng đều gọi chung là Đại Đế.].
Trương Hợp cực kỳ coi trọng Huyền Giáp Vệ. Kể từ khi giao chiến với Ngân Giáp Vệ, Huyền Giáp Vệ thương vong không ít.
Được Lê Xuân dẫn đường, rất nhanh hắn đã đi tới Huyền Giáp điện. Đám người Huyền Giáp Vệ lập tức khom mình hành lễ:
“Tham kiến Trương điện thủ.”
Trương Hợp là người đứng đầu Huyền Giáp Vệ, hắn và Lê Xuân cùng quản lý Huyền Giáp điện, tuy nhiên Lê Xuân thiên về hậu cần hơn, việc ban bố nhiệm vụ đều do Trương Hợp phụ trách.
Trương Hợp đứng chắp tay sau lưng nói: “Miễn lễ.”
Lê Xuân chỉ về phía đám người Ma Thiên Các: “Đây là nhóm Huyền Giáp Vệ mới tới.”
Đám người Ma Thiên Các gật đầu với Trương Hợp. Trương Hợp hỏi: “Đã có đội trưởng chưa?”
“Chính là vị này.” Lê Xuân chỉ vào Lục Châu.
Trương Hợp cẩn thận dò xét Lục Châu. Hiện tại Lục Châu là một nam nhân ổn trọng, khí thế bất phàm, lại thường xuyên đứng ở vị trí cao nên khí tức thượng vị giả hiện ra mồn một, bễ nghễ thiên hạ. Đối với người trong Thái Hư, tư thái này chính là muốn ăn đòn!
Sở dĩ Lục Châu bày ra tư thái này, ngoài việc bản tâm như thế thì hắn còn có nguyên nhân khác.
Trương Hợp không thèm để ý mà hỏi: “Xưng hô thế nào?”
Lục Châu cũng dò xét Trương Hợp rồi đáp: “Lão phu họ Lục.”
“Từ nay về sau, ngươi chính là đội trưởng của tiểu đội tân nhân, ngươi có nguyện ý không?”
Lục Châu hỏi: “Ngươi là điện thủ Huyền Dặc điện?”
“Đúng vậy.” Trương Hợp gật đầu.
Lê Xuân lập tức nhắc nhở: “Lục huynh, nhìn thấy Trương điện thủ thì nên lễ phép một chút.”
Trương Hợp giơ tay lên ngăn lại: “Đều là việc nhỏ, chỉ cần có thể cống hiến cho Huyền Dặc điện thì những chuyện khác không quan trọng.
Lê Xuân cười nói: “Trương điện thủ đúng là khí độ phi phàm, khiến người bội phục.”
Lục Châu chỉ tay về phía đám người Ma Thiên Các: “Những người này đương nhiên do lão phu quản.”
Nhưng lúc này, Trương Hợp bỗng nhiên mỉm cười, nhàn nhạt bổ sung một câu: “Mà ngươi thì do bản điện thủ quản.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận