Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1661

Bạch bào tu hành giả thu hồi trường kích, bình tĩnh nói: “Chuyện này ta sẽ báo cáo lên Thánh Điện, ngươi bảo vệ hắn được một lúc, không bảo vệ được cả đời.”
Giải Tấn An nhíu mày: “Đúng là phiền phức.”
Ông !
Âm thanh năng lượng cộng hưởng vang lên từ phía sau. Giải Tấn An kinh ngạc quay đầu nhìn nhưng chẳng còn thấy thân ảnh Lục Châu đâu nữa.
Khi quay đầu trở lại, Lục Châu đã xuất hiện trước mặt bạch bào tu hành giả, toàn thân đắm trong lam quang nhàn nhạt, một chưởng đánh tới.
“Muốn báo tin, vậy thì lưu lại đi.”
Năm ngón tay vươn ra, Tuyệt Thánh Khí Trí xuất hiện mang theo lực lượng Thiên Tướng xanh thẳm ập tới.
Bạch bào tu hành giả muốn động nhưng phát hiện toàn thân như bị trói chặt, không thể nhúc nhích.
Ầm!
Chưởng ấn đập vào lồng ngực hắn. Thân thể hắn cong lại, bắn ngược ra sau như lưu tinh, đâm sầm vào ngọn Trùng Thiên Phong.
Giải Tấn An kinh ngạc nói: “Đại chân nhân?”
Soạt.
Lam quang trên người Lục Châu biến mất, thay vào đó là kim quang.
Trùng Thiên Phong bị gió tuyết bao trùm, tầm nhìn trở nên hạn hẹp. Rất nhiều tu hành giả đều đã lăng không bay ra từ khi bạch bào tu hành giả xuất hiện nên không thể quan sát rõ ràng.
Bọn hắn cũng rất muốn quan chiến, nhưng biết rõ không thể tuỳ tiện lại gần cuộc chiến cấp bậc chân nhân.
Đan điền khí hải của Lục Châu đã tái tạo xong, không phá thì không xây được. Hiện tại Lục Châu đã hiểu, chân nhân chính là phản phác quy chân.
Tu hành giả khi đạt tới cảnh giới nhất định sẽ không cần ăn uống trong thời gian dài, không cảm thấy nóng lạnh và thậm chí không cần thở.
Nhưng khi tới cảnh giới chân nhân, những cảm giác này lại trở về. Chân nhân, chính là làm một con người thật sự.
Lục Châu lạnh lùng nhìn bạch bào tu hành giả nằm dưới đất, đột nhiên hỏi: “Đại chân nhân?”
Giải Tấn An biết Lục Châu hỏi mình, bỗng bật cười ha hả. Tiếng cười của hắn vang vọng tại Trùng Thiên Phong, tựa như người bị bệnh tâm thần.
“Thật không ngờ, ngươi không chỉ thành công vượt qua Câu Thiên Tác Đạo trong một lần duy nhất, mà còn thành tựu đại chân nhân. Chân nhân khác với người khác ở chỗ có đạo lực lượng, cũng chính là quy tắc biến hoá giữa thiên địa này. Ngươi lĩnh ngộ quy tắc quá mạnh, vượt qua mọi đối thủ, chính là đại chân nhân.” Giải Tấn An nói.
Lục Châu vẫn nhìn chằm chằm vào bạch bào tu hành giả, khẽ gật đầu.
“Vậy thánh nhân thì sao?” Lục Châu hỏi.
Giải Tấn An giật mình, sau đó lắc đầu nói:
“Đừng suy nghĩ xa vời, tuy ta không biết làm cách nào ngươi tấn thăng đại chân nhân, nhưng trước tiên hãy vững chắc cảnh giới đi đã. Đừng tưởng đánh bại được cân bằng giả là trở thành thiên hạ vô địch.”
Lục Châu liếc nhìn Giải Tấn An đang đứng bên cạnh mình, hắn biết người này không có ác ý. Chân nhân đều có thể cảm nhận và phán đoán một số thứ dù chỉ dựa vào trực giác.
Chẳng lẽ lão đầu này thật sự có quen biết hắn? Tu vi cao như thế, không thể nào là fan hâm mộ. Người này rốt cuộc là ai, từ đâu đến, có mục đích gì?
Hắn còn chưa kịp nghĩ xong, bỗng phanh một tiếng, bạch bào tu hành giả đã bay vọt vào không trung.
Giải Tấn An cười nói: “Đừng chạy nha.”
Trên không trung lưu lại từng đạo tàn ảnh của Giải Tấn An, không gian cũng bị chấn động, bạch bào tu hành giả bị chắn đường đi.
Lục Châu bay tới nói: “Khai ra đi. Vì sao lại muốn giết lão phu?”
Bạch bào tu hành giả che ngực, nhìn Lục Châu và Giải Tấn An đầy đề phòng: “Ngươi ảnh hưởng đến thiên địa cân bằng, ta phụng mệnh Thánh Điện đến diệt trừ nhân tố không xác định là ngươi.”
Giải Tấn An xì một tiếng: “Đánh rắm! Thánh Điện có lệnh, cân bằng giả không được can thiệp vào chuyện của cửu liên. Ngươi tự mình chạy đến là phạm vào đại tội!”
Bạch bào tu hành giả nhướng mày, quay đầu hỏi: “Ngươi là người trong Thái Hư?!”
“Thích nghĩ thế nào thì nghĩ.” Giải Tấn An nhún vai đáp.
Bạch bào tu hành giả vươn tay, trường kích vèo một tiếng bay vào tay hắn, kim quang vờn quanh.
Nhìn thấy kim sắc cương khí, Lục Châu cau mày hỏi: “Ngươi đến từ kim liên giới?”
Bạch bào tu hành giả đột nhiên bắn vọt tới. Lục Châu cảm nhận được lực lượng lôi kéo cường đại giữa không gian, thiên địa tựa như có từng sợi dây tóc đang quấn quanh người mình.
Lực lượng Thiên Tướng cấp tốc lưu chuyển toàn thân, triệt tiêu hoàn toàn lực lượng dây tóc.
Lục Châu nhấc tay, hư ảnh loé lên bay tới trước mặt bạch bào tu hành giả, đánh ra một chưởng!
Ầm!
Giải Tấn An cũng đạp cho bạch bào tu hành giả một đạp khiến hắn phun đầy máu tươi, rơi thẳng xuống đất.
Mặt đất bị nện thành hố sâu. Sắc mặt cân bằng giả vô cùng khó coi và không cam lòng. “Đại chân nhân…”
Lục Châu nói: “Đừng hòng chống cự. Đạo lực lượng không có tác dụng đối với lão phu.”
“Khụ khụ khụ…” Cân bằng giả ho khan mấy tiếng, “Vừa vào chân nhân đã là đại chân nhân. Ngươi quả nhiên là nhân tố ảnh hưởng đến thiên địa cân bằng.”
Lục Châu cau mày nói: “Lão phu cho ngươi một cơ hội cuối cùng, thành thật trả lời, nếu không…”
Cân bằng giả lắc đầu, trầm mặc không nói. Hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất rồi lại ngẩng đầu nhìn không trung, miệng thì thào:
“Ta là cân bằng giả, ta trung thành với Thánh Điện. Ta là cân bằng giả, ta trung thành với Thánh Điện. Ta nguyện lấy sinh mạng ra đánh đổi, diệt trừ mọi nhân tố không ổn định… Ta là cân bằng giả, ta trung thành với Thánh Điện…”
“Đi thôi.”
Giải Tấn An bay lướt qua người Lục Châu, một cỗ lực lượng nhu hoà mang theo Lục Châu bay về phía Trùng Thiên Phong đối diện.
Lục Châu cảm thấy kỳ quái, vừa định ngăn cản thì đúng lúc này, cân bằng giả đột nhiên vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, hoá thành những mảnh vỡ màu vàng. Lấy hắn làm trung tâm, lực lượng mạnh mẽ bắn mạnh ra tứ phương, bao trùm phương viên mấy ngàn trượng.
Đám tu hành giả xung quanh vội vàng trốn vào Câu Thiên Tác Đạo hoặc phía sau Trùng Thiên Phong. Những người đứng quá xa không có chỗ trốn thì bị lực lượng phong bạo cuốn đi, không rõ sinh tử.
Giải Tấn An gọi ra Tinh Bàn cực lớn, mượn lực lui về sau.
Lục Châu nói: “Để lão phu.”
Hắn khẽ dùng lực đẩy Giải Tấn An ra, hư ảnh loé lên.
Ông !
Một vòng quang mang rực rỡ hơn cả thái dương hiện ra, ngăn trở nguyên khí phong bạo. Tứ đại Mệnh Cách ông ông cộng hưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận