Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1996: Động Thiên Hư

“Lâu ngày rồi, nên đổi chỗ.” Thất Sinh thản nhiên cười đáp, “Thay đổi một chút có lẽ sẽ càng tốt hơn.”
“Đáng tiếc, ngươi không chờ được tới lúc đó.” Ban Hiệt nói, “Đồ Duy Đại Đế đã quy thiên, ngươi là cái thá gì mà dám làm trời làm đất ở đây? Hôm nay nơi này chính là nơi chôn thây ngươi.”
Vù vù vù.
Hơn ngàn tên tu hành giả cấp tốc vây quanh Thất Sinh.
Ban Hiệt quan sát Thất Sinh và ba tên Ngân Giáp Vệ. “Trước khi chết, ngươi còn có di ngôn gì?”
Thất Sinh giang tay ném áo choàng đi, hai tên Ngân Giáp Vệ tiếp lấy áo choàng, thức thời lùi lại.
Thất Sinh ngẩng đầu, mặt nạ trên mặt toả ra hồng quang nhàn nhạt, hắn nói bằng giọng tràn đầy ý cười: “Thứ nhất, làm sao ngươi biết hôm nay ta không cố ý đợi ngươi ở đây?”
“Hả?” Ban Hiệt nhíu mày.
“Thứ hai, có phải nội gian hay không thì ngươi xuống dưới xem thi thể của hắn là biết.”
Ban Hiệt nghe vậy, tức giận nói: “Đừng nói nhiều lời, hôm nay ngươi vẫn phải chết thôi! Bắt hắn lại!”
Tu hành giả bốn phương tám hướng gọi ra pháp thân. Hắc liên, kim liên, hồng liên đều có đủ. Từng đạo quang ấn bay về phía Thất Sinh.
Mặt nạ đỏ của Thất Sinh tản ra một đạo gợn sóng bao phủ lấy hắn, toàn thân như tắm trong một ngọn lửa đỏ rực, thân thể hư hoá, mọi đòn tấn công đều bắn xuyên qua người hắn mà không tạo thành bất kỳ tổn thương nào.
Ban Hiệt cau mày nói: “Đây là bí pháp gì?”
Vù!
Thất Sinh phóng lên chân trời, tay phải vung ra, một đạo quang hoa lấp lánh kim quang bắn ra, huy hoàng xán lạn, lộng lẫy đến chói mắt!
“Đó là cái gì?” Ban Hiệt kinh ngạc nói.
Hoả diễm trùng thiên. Đám tu hành giả cảnh giác nói: “Cẩn thận chân hoả!”
Ban Hiệt nhìn chằm chằm vào vũ khí trong tay Thất Sinh. Vũ khí kia trông như một cây kim châm vừa hẹp vừa dài!
“Vật này tên là Động Thiên Hư.”
Nói xong, Thất Sinh ném Động Thiên Hư ra ngoài.
Động Thiên Hư bay lên không trung, nở rộ quang hoa, dùng tốc độ đáng sợ đâm vào đám tu hành giả.
Đám tu hành giả muốn chống cự nhưng lại phát hiện Động Thiên Hư như xuất hiện ở chiều không gian khác, căn bản không cách nào tránh né.
Mỗi khi cương ấn bay tới, Động Thiên Hư sẽ nhảy qua cương ấn mà đâm thẳng vào người bọn hắn.
Phốc phốc phốc…
Từng tu hành giả bị đâm thủng trái tim và lồng ngực.
Ban đầu Ban Hiệt chỉ thấy kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó khi thấy từng viên Thiên Hồn Châu cũng bị Động Thiên Hư không chút lưu tình đâm xuyên, hắn đã sợ hãi đến lạnh cả người.
Vô số thi thể từ trên không trung rơi xuống.
Những người chuyển hoá Thiên Hồn Châu thành Mệnh Cách cũng trốn không thoát mũi châm đoạt mệnh Động Thiên Hư, bị đâm thành tổ ong vò vẽ rồi vẫn lạc.
Ban Hiệt ngây ngốc hoàn toàn, đầu óc mất đi năng lực suy nghĩ.
Hắn trơ mắt nhìn Động Thiên Hư không ngừng bay lượn giữa không trung. Với thị lực của hắn cũng không thể nhìn rõ, chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm nhìn Thất Sinh.
Toàn thân Thất Sinh bốc lên hoả diễm, hai mắt ẩn chứa lạnh lùng khiến người ta sợ hãi. Mặt nạ trên mặt giống như một vết sẹo khiến hắn trông vô cùng quái dị.
“Ngươi, ngươi… ngươi là Chí Tôn?!” Ban Hiệt khó có thể tin thốt lên.
Thất Sinh mỉm cười thản nhiên. “Bây giờ biết cũng không tính là quá trễ… Ta sẽ thay ngươi chăm sóc Át Phùng thật tốt.”
Phốc !
Động Thiên Hư cấp tốc đâm xuyên lồng ngực Ban Hiệt rồi lại xâu trở về như mũi kim đan qua đan lại. Ban Hiệt chỉ có thể trơ mắt nhìn cây châm không ngừng đâm vào ngực mình.
Hắn muốn động đậy, muốn giãy giụa, nhưng lại bị đông cứng đứng tại chỗ. Hồi tưởng lại câu nói ban nãy của Thất Sinh, làm sao ngươi biết hôm nay ta không cố ý đợi ngươi ở đây?
Ban Hiệt bừng tỉnh đại ngộ, đáng tiếc đã muộn.
Hoa Chính Hồng từ bên ngoài đi vào, khom người nói: “Điện chủ, Đại Uyên Hiến truyền tin đến.”
“Có việc gì?”
“Trong thư Vũ Hoàng nói người hãy cẩn thận người bên cạnh.”
Minh Tâm Đại Đế nhìn Hoa Chính Hồng: “Người bên cạnh?”
Hoa Chính Hồng lập tức quỳ gối xuống nói: “Hoa Chính Hồng đối với Điện chủ một lòng trung thành, có nhật nguyệt chứng giám.”
Bên ngoài cũng truyền đến ba đạo thanh âm, đồng loạt biểu đạt lòng trung thành.
Minh Tâm Đại Đế vẫn bình thản như trước. “Trình lên.”
Hoa Chính Hồng cung kính dâng thư lên.
Minh Tâm mở thư ra, bên trên đúng là chỉ có một hàng chữ: “Cẩn thận người bên cạnh.”
Nhìn hàng chữ hồi lâu, Minh Tâm mới bóp nát nó thành bột phấn.
“Trả lời với Vũ Hoàng, bản đế đã biết.”
“Vâng.”
Hoa Chính Hồng lĩnh mệnh rời khỏi Thánh Điện.
Cùng lúc đó.
Trong đạo trường ở Huyền Giáp điện.
Lục Châu lơ lửng giữa không trung, toàn thân chìm trong lực lượng Thiên Tướng.
Mỗi khi hắn dừng lại một chốc, sẽ có một phần lực lượng Thiên Tướng hoá thành từng điểm tinh quang rồi hình thành lực lượng mới, lưu chuyển khắp kỳ kinh bát mạch.
Chờ lực lượng yên tĩnh lại, Lục Châu mới mở mắt.
Hắn nhìn về phía giao diện Hệ thống, thọ mệnh đã giảm đi 100.000 năm.
“Lam pháp thân không tăng thọ mệnh, tuy khai năm Mệnh Cách nhưng lại ít đi tới 100.000 năm.”
Cũng may Lục Châu có tới hơn 250.000 năm thọ mệnh và một đống Thẻ Nghịch Chuyển mới chịu nổi.
“Đến lúc nên đi một chuyến tới Thái Huyền Sơn rồi.” Lục Châu tự nhủ.
Lúc này, bên ngoài truyền tới thanh âm. “Lục các chủ, bản đế quân có thể tiến vào không?”
“Vào đi.” Lục Châu nói.
Đám người bên ngoài đạo trường đã quá quen với cảnh này. Đường đường là đế quân chủ nhân nơi này mà phải cầu kiến một vị khách nhân.
Huyền Dặc đế quân tiến vào đạo trường, nói thẳng vào điểm chính: “Đại sự không ổn, Thiên Khải Chi Trụ thứ hai đã sập rồi!”
Lục Châu nhíu mày, đứng lên nói: “Thiên Khải Chi Trụ sụp đổ?”
“Thiên Khải Chi Trụ Chiên Mông điện đột nhiên sập, Thánh Điện đã phái rất nhiều tu hành giả đến, tứ đại Chí Tôn cũng đã xuất phát.”
“Chiên Mông đối ứng với Thiên Khải Chi Trụ nào?” Lục Châu hỏi.
“Xích Phấn Nhược.”
Thiên Khải Chi Trụ ở Xích Phấn Nhược tán đồng Đoan Mộc Sinh.
Lục Châu kỳ quái hỏi: “Thiên Khải Chi Trụ sụp đổ thì điện thủ tân nhiệm làm sao tiến vào nội hạch để lĩnh ngộ đại đạo?”
Về phương diện này thì đúng là Lục Châu không hiểu nhiều.
Huyền Dặc đế quân lo lắng nói: “Thiên Khải Chi Trụ chỉ bị sập nửa đoạn dưới, nhưng bên dưới là nguồn suối của Thái Hư. Nửa phần trên vẫn còn lại lực lượng tồn đọng, đủ để duy trì Thái Hư một đoạn thời gian. Nhưng vấn đề lớn nhất là Thái Hư không có Thiên Khải Chi Trụ chèo chống sẽ khiến thiên đạo sụp đổ nhanh hơn, tới lúc đó…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận