Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 572

Trong khoảnh khắc này, Diệp Thiên Tâm nhìn thấy một cảnh tượng khiến nàng khắc sâu cả đời không thể quên.
Xuyên qua tầng sương mù mỏng manh trên bầu trời, nàng nhìn thấy một đôi con ngươi màu vàng kim tròn xoe đang nhìn mình.
Trái tim Diệp Thiên Tâm rung động mãnh liệt, trong mắt tràn đầy rung động!
Soàn soạt…
Con hung thú dường như đang tiến lại gần, cái đầu to lớn của nó di chuyển xuyên qua màn sương mù, xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Tâm.
Diệp Thiên Tâm đau khổ nhận ra nàng chỉ to bằng lỗ mũi nó. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy một hung thú khổng lồ đến thế!
“Thôi xong.”
Đức Phật từng nói, những gì chúng sinh gặp phải đều là thiên ý. Mọi cuộc gặp gỡ đều đã được chú định.
Không sớm hơn, cũng chẳng muộn hơn, gặp được chính là số phận của ngươi.
Toàn thân hung thú trắng toát, bộ lông mềm mịn. Mũi nó nhọn lên, trên đầu có hai chiếc sừng thật lớn, khoé mắt nó xếch lên như vầng trăng khuyết.
Nó đang híp mắt dò xét nữ tử trước mặt mình, dường như đang đoán xem đây là thức ăn hay là thứ gì khác.
Diệp Thiên Tâm không dám động đậy.
Dù nàng là tu hành giả lục diệp cũng không hề nắm chắc có thể trốn thoát khỏi móng vuốt con quái vật này. Chẳng trách thế nhân đều nói, chỉ có bát diệp mới dám bước vào tứ đại sâm lâm.
Diệp Thiên Tâm không nhìn thấy thân thể nó, chỉ thấy mỗi phần đầu, nhưng nàng cảm giác nó là một con… hồ ly trắng.
U !
Hung thú lại kêu lên một tiếng.
“Trốn!” Diệp Thiên Tâm vứt hết mọi tạp niệm, gọi ra pháp thân.
Ông!
Pháp thân kim liên lục diệp cao bảy trượng lập tức xuất hiện.
Đại thần thông thuật! Diệp Thiên Tâm quay đầu chạy trốn.
Nhưng một trận gió quỷ dị đột nhiên thổi tới. Diệp Thiên Tâm cảm thấy thân thể và pháp thân của mình như bị vật gì đó vây chặt.
Đất trời quay cuồng… dường như nàng bị tóm lấy rồi ném lên không trung, sau đó rơi xuống. Nàng không cách nào điều khiển nguyên khí trong cơ thể.
U !.
Lại một tiếng rít gào.
Diệp Thiên Tâm rơi vào một đám lông trắng mềm mại trắng tinh!
Còn chưa kịp nhìn kỹ xung quanh thì cuồng phong đã đánh tới.
“Không!” Diệp Thiên Tâm điều động nguyên khí tạo thành cương khí hộ thể ngăn trở cuồng phong.
Vù! Vù!
Lúc này nàng mới bừng tỉnh đại ngộ… Thì ra mình rơi lên lưng hung thú. Mà nó lại đang mang nàng phi hành trong rừng rậm với tốc độ nhanh đến khó tin.
Không biết nó đã phi nước đại bao lâu, sương mù xung quanh đột nhiên biến mất, tầm nhìn Diệp Thiên Tâm trở nên rõ ràng.
Dưới ánh trăng…
Con hồ ly dài mười lăm trượng với phần đầu và lưng trắng toát nhưng bốn chân màu vàng nhạt đột nhiên nhảy xuống vách núi!
Trong não hải Diệp Thiên Tâm đột nhiên xuất hiện một cái tên: Thừa Hoàng.
Bạch Dân có Thừa Hoàng, dáng như hồ ly, trên đầu có sừng, thọ hai ngàn tuổi.
Rốt cuộc nàng cũng tìm được nó!
Nhưng mà… tại sao Thừa Hoàng lại mang nàng đi nhảy vực?
Quác !
Vực sâu dường như vô tận, rơi mãi không thấy chạm đất.
Khi đang rơi xuống, Diệp Thiên Tâm nhìn thấy vô số dây leo và phi cầm. Thậm chí có những con hung thú còn to lớn hơn cả Thừa Hoàng. Bọn chúng quanh quẩn trên vách đá, gào thét chói tai.
Vào thời khắc ấy, Diệp Thiên Tâm giật mình nhận ra, có lẽ cả đời này nàng cũng không thể rời khỏi vực sâu thăm thẳm!
Đảo mắt đã bảy ngày trôi qua.
Trên Ma Thiên Các.
Lục Châu mở mắt, xác định lực lượng phi phàm đã bão hoà. Đồng thời điểm công đức hắn có là 59.880 điểm.
Lục Châu không mua thẻ đạo cụ. Với tu vi hiện tại của hắn thì dùng thẻ đạo cụ chẳng có lời. Hơn nữa lúc cần thiết Lục Châu có thể tuỳ thời mua thẻ đạo cụ để giải quyết những phiền toái không đáng có.
Lục Châu đứng lên, rời khỏi Đông Các.
Thấy sư phụ bước ra, Minh Thế Nhân tiến lên nghênh đón.
“Sư phụ, thất sư đệ hồi âm. Hắn nói Hoàng đảo chủ lúc này không thể phân thân đi được, hiện tại U Minh Giáo đang khai chiến với Dự Châu.” Minh Thế Nhân nói.
Lục Châu nghi hoặc hỏi: “Không nhắc gì tới Lam Điền Ngọc sao?”
“Hoàng đảo chủ nói Lam Điền Ngọc đang ở Bồng Lai đảo, mời ngài đến Bồng Lai một chuyến, bọn hắn sẽ tự mình dâng lên cho ngài.”
Lục Châu nghe vậy gật đầu. “Được.”
[Ting ! đánh giết một tên mục tiêu, thu hoạch được 10 điểm công đức.].
[Ting ! đánh giết một tên mục tiêu, thu hoạch được 10 điểm công đức.].
Bên tai không ngừng truyền tới tiếng thông báo của Hệ thống. Hẳn là điểm công đức đến từ Ngu Thượng Nhung hoặc Tư Vô Nhai.
Lục Châu chậm rãi vuốt râu, nhìn về phía Dự Châu. Trong vòng nửa năm ngươi có thể đánh hạ được Thần Đô?
“Vi sư muốn đi Bồng Lai đảo một chuyến. Ngươi và Đoan Mộc Sinh toạ trấn Kim Đình Sơn có vấn đề gì không?” Lục Châu nói với Minh Thế Nhân.
“Hoàn toàn không có vấn đề!”
Minh Thế Nhân âm thầm nghĩ, có vấn đề mới là lạ. Nay cửu diệp Ma Thiên Các danh chấn thiên hạ, có đồ đần mới dám đến đây gây sự.
“Vậy thì tốt. Khoảng thời gian này nhớ gấp rút tu hành, chuyện trảm kim liên không nên do dự thiếu quyết đoán.” Lục Châu nói.
“Đồ nhi tuân mệnh… chỉ là trảm kim liên thôi mà, đối với đồ nhi thì dễ như trở bàn tay.”
Minh Thế Nhân còn chưa kịp khoác lác xong thì chợt thấy Đoan Mộc Sinh cầm Bá Vương Thương đi ngang qua Đông Các.
“Lão tứ… lão tứ, đệ đâu rồi?”
Toàn thân Minh Thế Nhân run lên, vội vàng khom người nói với Lục Châu: “Đồ nhi còn có việc, xin cáo lui trước.”
Nói xong, thân ảnh hắn loé lên một cái rồi biến mất.
Đoan Mộc Sinh đi tới Đông Các, khom người nói: “Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
“Có chuyện gì?”
“Sư phụ có nhìn thấy tứ sư đệ ở đâu không? Đồ nhi vừa nghiên cứu ra một bộ thương thuật mới, đang định giúp hắn trảm kim liên.”
Lục Châu hài lòng gật đầu. “Biết hỗ trợ lẫn nhau như thế là rất tốt.”
“Đa tạ sư phụ khích lệ, đồ nhi nhất định sẽ cố hết sức giúp đỡ tứ sư đệ.”
[Ting ! dạy dỗ Đoan Mộc Sinh, thu hoạch được 200 điểm công đức.].
[Ting ! dạy dỗ Minh Thế Nhân, thu hoạch được 200 điểm công đức.].
Nói một câu dạy dỗ cùng lúc hai đứa?
Lục Châu liếc mắt nhìn về phía Minh Thế Nhân vừa biến mất, khẽ lắc đầu.
Lục Châu đến Nam Các, thấy Hải Loa đang ngồi một mình trên băng ghế đá ngoài sân viện.
“Hải Loa.”
Hải Loa quay sang, thấy gương mặt ôn hoà của Lục Châu, nàng nở nụ cười nhảy xuống băng ghế đá chạy tới nghênh đón hắn. “Đây ạ.”
Lục Châu quan sát Hải Loa, thấy thân thể và tinh thần nàng vẫn trong trạng thái bình thường, dường như không bị Thiên Cẩu ảnh hưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận