Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 843

Trong trí nhớ của nàng, Ma Thiên Các chưa hề thay đổi. Bạch Dân thê thảm bị người ta tiêu diệt, chỉ còn mình nàng sống sót, phiêu đãng bên ngoài như lục bình không rễ. Nàng không còn nơi nào để đi, chỉ có thể quay về mái nhà Ma Thiên Các là nơi duy nhất nàng thuộc về.
Một ngày là thầy cả đời là cha. Diệp Thiên Tâm từng phạm sai lầm nặng nề, nào dám hy vọng xa vời được sư phụ chiếu cố?
Nàng ngẩng đầu nghênh đón ánh mắt của sư phụ, quỳ trên tấm bồ đoàn, nghiêm trang đáp: “Cầu sư phụ dạy bảo.”
Lục Châu nói: “Vi sư truyền cho ngươi Bích Hải Triều Sinh Quyết là vì hy vọng ngươi có thể giống như nước, biết tiến biết lùi, chém mãi không đứt, có thể tồn tại ở nhiều hình thái khác nhau. Vi sư truyền cho ngươi Đa Tình Hoàn là vì hy vọng ngươi sử dụng vũ khí mạnh mẽ để tự tay giết những kẻ đáng chết.”
Trong lòng Diệp Thiên Tâm khẽ động.
“Pháp Không hoà thượng là cao thủ hồng liên giới nắm giữ Nghiệp Hoả, chỉ cần ngươi không cẩn thận một chút thôi cũng có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Ngươi có hiểu không?”
Lúc trước nàng từ Nguyệt Quang Lâm Địa trở về Ma Thiên Các từng chiến đấu một trận với Lưu Qua, điều này còn có thể chấp nhận.
Nhưng Pháp Không hoà thượng có đầy đủ năng lực và tu vi đánh giết bát diệp, đối địch với hắn chẳng khác nào châu chấu đá xe, đây là hành vi cực kỳ thiếu sáng suốt.
Diệp Thiên Tâm cúi người nói: “Ơn của sư phụ đồ nhi không bao giờ dám quên. Đồ nhi đã phạm sai lầm lớn, chỉ muốn một lòng chuộc tội.”
“Vi sư đã đồng ý thu nhận ngươi trở về Ma Thiên Các, chuyện cũ trước kia cũng đã xoá bỏ. Vậy mà ngươi vẫn còn bị ràng buộc ở chỗ này, sau này làm sao tấn thăng tu vi?”
Toàn thân Diệp Thiên Tâm run lên, nàng không ngờ sư phụ lại kỳ vọng lớn ở mình như vậy.
Nói xong những lời này, Lục Châu bắt đầu nói tới chính sự. “Đưa tay ra.”
“Vâng.”
Lục Châu dùng hai ngón tay bắt mạch, nguyên khí theo cổ tay tiến vào kỳ kinh bát mạch và đan điền khí hải.
Lục Châu có thể cảm giác được rõ ràng kể từ khi chiến với Lưu Qua một trận, di chứng vẫn còn khiến khí tức sinh mệnh của Diệp Thiên Tâm vô cùng yếu ớt, thương thế trong người cần phải chậm rãi điều dưỡng.
Lục Châu nói: "Thọ mệnh của ngươi bị hao tổn khá nhiều, nếu cứ tiếp tục như thế sẽ gây bất lợi cho việc tu hành."
"Đồ nhi có thể đạt tới bát diệp đã là vừa lòng thỏa ý." Trước đây Diệp Thiên Tâm không nghĩ tới sẽ có ngày mình tấn thăng bát diệp. Hơn nữa tu vi này cũng là do Thừa Hoàng ban cho, nàng không cho rằng mình có năng khiếu để tiếp tục tấn thăng lên tu vi cao hơn.
Về điểm này thì nàng có chút giống Minh Thế Nhân. Bát diệp đã đủ cường đại và khiến người người tôn kính rồi, cần gì phải mạo hiểm tấn thăng cửu diệp?
Chỉ là, trước khác nay khác. Lục Châu chậm rãi nói: "Thiên hạ đại biến, chỉ là bát diệp thì không đủ."
"Ý của sư phụ là…?" Diệp Thiên Tâm nghi hoặc nói.
"Chuyện của Khương Văn Hư ngươi biết được bao nhiêu?" Lục Châu bỗng hỏi lại.
"Lúc ở Thần Đô đồ nhi có nghe Chiêu Nguyệt sư tỷ kể lại. Ý của sư phụ là, cửu diệp dẫn đến tai nạn là thật, hồng liên giới xâm lấn cũng là thật, thiên hạ đại biến?" Diệp Thiên Tâm hỏi.
Lục Châu khẽ gật đầu rồi chậm rãi đứng lên, chắp tay sau lưng nói:
"Tuy Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đã quay về Ma Thiên Các nhưng tính tình bọn hắn quật cường, kiệt ngạo khó thuần, làm việc cố chấp. Trong những đồ đệ còn lại, chỉ có ngươi là tiến vào bát diệp. Vi sư đã truyền đạo thiên hạ, không bao lâu nữa Đại Viêm sẽ xuất hiện thêm mấy vị cửu diệp. Nếu vi sư không có mặt ở đây, ai sẽ thay vi sư bảo vệ Ma Thiên Các đây?"
Diệp Thiên Tâm cả kinh, nàng ngẩng đầu nhìn sư phụ, thì ra sư phụ kỳ vọng vào nàng lớn như thế?
Lục Châu tiếp tục nói: "Ngươi đã đến bát diệp, vậy phải nắm chắc cơ hội này…"
"Đồ nhi minh bạch." Diệp Thiên Tâm khom người đáp.
Lục Châu xoay người lại đối diện với Thiên Tâm: "Ngươi đã nắm giữ toàn bộ Bích Hải Triều Sinh Quyết? Đó là một công pháp cực kỳ cao thâm. Sắp tới mỗi ngày đều phải đọc lại trăm lượt công pháp tu hành này, không được bỏ ngang.”
"Vâng!"
[Ting ! dạy bảo Diệp Thiên Tâm, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
Nghe tiếng thông báo, Lục Châu cảm thấy khá bất ngờ vì điểm ban thưởng quá nhiều.
Hắn vốn định nhân cơ hội này để chỉ điểm cho nàng. Nhà giáo truyền đạo là bổn phận phải làm của một vị sư phụ, mà điều này cũng sẽ mang lại lợi ích cho Ma Thiên Các, gia tăng thực lực cho phe ta.
"Đừng nhúc nhích." Lục Châu nhấc tay, một đóa lam liên bay xuống. Đây là toàn bộ lực lượng phi phàm Lục Châu tích lũy được trong nửa ngày trời.
Lam liên đáp lên người Diệp Thiên Tâm, hoa sen nở rộ. Diệp Thiên Tâm chậm rãi đứng dậy chuyển động cơ thể, nàng kinh ngạc phát hiện thương thế của mình đã được khôi phục một bước dài, việc điều động nguyên khí trong đan điền khí hải cũng trôi chảy hơn trước rất nhiều.
Diệp Thiên Tâm khom người cảm kích nói: "Đa tạ sư phụ!"
Lục Châu nhìn nàng rồi vươn tay ra: "Đa Tình Hoàn."
Diệp Thiên Tâm không hề do dự lấy Đa Tình Hoàn ra dâng lên bằng hai tay.
Lục Châu cầm lấy Đa Tình Hoàn, khẽ nói: "Chúng ta là sư đồ, bổn phận của vi sư là truyền đạo cho ngươi và bảo vệ ngươi chu toàn. Lui ra đi.”
Nghe vậy, trong lòng Diệp Thiên Tâm run lên. Nàng không lập tức rời đi mà quỳ rạp xuống đất lễ bái vô cùng thành kính. "Một ngày bái sư, kính thầy cả đời."
Lạy xong, Diệp Thiên Tâm mới cung kính đứng lên rời khỏi gian phòng.
Lục Châu chậm rãi ngồi xuống bồ đoàn, tay cầm Đa Tình Hoàn. Nhớ lại lúc trước khi mới thu nhận Diệp Thiên Tâm làm đồ đệ, nàng vẫn thông minh hiểu chuyện như vậy, thế nên hắn mới ban Đa Tình Hoàn cho nàng.
Lục Châu nhấc tay, một viên Thiểm Diệu Chi Thạch xuất hiện. Thiểm Diệu Chi Thạch bốc cháy rừng rực, Lục Châu ném Đa Tình Hoàn vào ngọn lửa, mặc cho nó không ngừng bị hoả diễm thiêu đốt.
Có kinh nghiệm từ lần trước, Lục Châu không dành thời gian chú ý đến Thiểm Diệu Chi Thạch nữa mà mở giao diện Hệ thống ra.
Đúng như hắn dự đoán, giá cả thẻ đạo cụ đều đã tăng lên, thẻ Một Kích Chí Mạng và Miễn Dịch Sát Thương có giá 15.000 điểm công đức một tấm. Cho dù là món rẻ nhất như thẻ Lôi Cương cũng có giá 5.000 điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận