Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1155

Dù Lương Cừ có tốc độ kinh người nhưng bốn chân đều bị Thạch Lâm Trận trói chặt, nó chỉ có thể mặc cho đám người ẩu đả mình, cố gắng né tránh. Đáng tiếc, Hắc Ngô Vệ lại thi triển đại chiêu công kích trên diện rộng khiến nó không cách nào né được.
Quá trình giết Lương Cừ vừa buồn tẻ vừa kéo dài, Lục Châu thu hồi thần thông để tiết kiệm Thái Huyền chi lực, sau đó thôi động Tử Lưu Ly, nhanh chóng khôi phục.
Gần hai canh giờ sau, Lương Cừ mới rên lên một tiếng rồi ngã ầm xuống đất.
“Đội trưởng, nó chết rồi!”
“Làm tốt lắm.”
“Hẳn là lần này chúng ta sẽ được trưởng lão hội ban thưởng không ít đây.” Hai tên Hắc Ngô Vệ rất hưng phấn nói.
Đội trưởng Hắc Ngô Vệ đột nhiên nói: “Huynh đệ, hiện nay Hắc Tháp đã bị hao tổn nghiêm trọng, chúng ta nộp thứ này lên nhiều lắm chỉ đổi được một ít đan dược hoặc vũ khí thượng đẳng, mà những thứ này lại được dùng để đi bắt Mệnh Cách thú khác. Đây là một vòng lặp vô hạn.”
“Đội trưởng, ý của ngài là…?”
“Hắc Tháp thích đấu đá thì để bọn hắn đấu, viên Mệnh Cách Chi Tâm này cực kỳ thích hợp với ta. Hai vị cảm thấy thế nào?”
Nói cách khác, hắn muốn độc chiếm.
“Chuyện này…” Hai người cả kinh.
“Đội trưởng, chống đối ý chỉ của Hắc Tháp sẽ gặp phải hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.”
Đội trưởng Hắc Ngô Vệ nói: “Có được viên Mệnh Cách Chi Tâm này, ta sẽ có thực lực năm Mệnh Cách. Chỉ cần các ngươi nguyện ý, ta giúp các ngươi ăn ngon uống say, muốn gì có nấy, không cần quay về Hắc Tháp để bị người điều khiển.”
Sắc mặt hai tên thuộc hạ rất khó coi. Vì phòng ngừa thành viên phản bội, Hắc Tháp đã thành lập Thẩm Phán tổ do bốn vị Thẩm Phán Giả phụ trách, chuyên nghiêm trị những kẻ phản bội, tu vi của Thẩm Phán Giả đều từ tám Mệnh Cách trở lên. Trong quá khứ, phàm là kẻ nào phản bội Hắc Tháp đều sẽ bị Thẩm Phán Tổ xử cực hình.
“Hai vị huynh đệ vẫn còn do dự sao?”
“Không phải… chúng ta đang sợ Thẩm Phán Giả sẽ tìm đến, hậu quả này rất nghiêm trọng.”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm, ta chỉ hỏi hai vị huynh đệ một lần, có đồng ý hay không thì các vị hãy tự quyết định.”
Đội trưởng Hắc Ngô Vệ vọt xuống, lấy Mệnh Cách Chi Tâm của Lương Cừ ra.
Hai người kia sững sờ… không có Mệnh Cách Chi Tâm thì về bàn giao thế nào? Hai người khẽ lắc đầu, nghĩ tới cục diện gần đây của Hắc Tháp, bèn gật đầu nói: “Cũng chỉ còn cách này thôi.”
“Hảo huynh đệ!” Đội trưởng Hắc Ngô Vệ vui mừng nói.
Vừa dứt lời, hắn đột nhiên trầm giọng xuống: “Ra đi, đã đến thì còn trốn tránh làm gì?”
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đưa mắt nhìn nhau. Đã ẩn nấp khí tức mà còn bị phát hiện… Bọn hắn biết rõ lúc này mà ra ngoài thì rất có khả năng sẽ mất mạng, nhưng bọn hắn há có thể là kẻ sợ chết?
Hai người vừa định bước ra, đột nhiên bên trong phế tích phóng ra một đạo hắc ảnh, toàn thân mặc áo choàng đen che kín người, chỉ để lộ một cặp mắt.
Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải lập tức rụt trở về. “Không phải nói chúng ta.”
Hắc ảnh bay tới trước mặt ba tên Hắc Ngô Vệ. “Các ngươi có thể cảm giác được sự tồn tại của bản toạ, quả là có chút bản lĩnh.”
“Ngươi là ai?” Đội trưởng Hắc Ngô Vệ cau mày hỏi.
“Giao viên Mệnh Cách Chi Tâm kia cho bản toạ. Các ngươi… tự tìm đường sống sót đi thôi.” Hắc ảnh trầm khàn nói.
“Lá gan thật lớn, đồ vật của Hắc Ngô Vệ mà cũng dám cướp?”
“Đây cũng không phải lần đầu tiên bản toạ cướp đồ của Hắc Tháp.”
“Ngươi…”
Đội trưởng Hắc Ngô Vệ đã cảm nhận được khí tức sâu không lường được trên người đối phương.
Cùng lúc đó, Lục Châu tính toán thời gian, vừa vặn lúc này lại tiến vào trạng thái quan sát Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung. Thấy cảnh này, Lục Châu không khỏi nhíu mày.
Cho tới nay Lục Châu vẫn đang tìm kiếm viên Mệnh Cách Chi Tâm thứ năm phù hợp với mình. Nhìn thấy viên Mệnh Cách Chi Tâm của Lương Cừ, nội tâm hắn khẽ động. “Mệnh Cách Chi Tâm trung cấp.”
Chỉ tiếc năng lực của Lương Cừ hẳn là tốc độ, sẽ xung đột với năng lực của Đế Giang.
Đương nhiên vẫn còn một cách, đó là khảm viên Mệnh Cách Chi Tâm này vào khu vực ‘Địa’, như vậy năng lực tốc độ sẽ được bổ sung thêm, đến lúc đó tốc độ của Lục Châu sẽ càng thêm đáng sợ. Thế nhưng Mệnh Cách Chi Tâm trung cấp khảm vào khu vực ‘Địa’ sẽ không phát huy ra được toàn bộ năng lực của Địa khu. Địa khu nên khảm Mệnh Cách Chi Tâm cao đẳng mới phù hợp.
Ba mươi sáu Mệnh Cách được phân thành ba khu, mỗi khu chiếm mười hai Mệnh Cách. Khi có sáu Mệnh Cách trở lên mới mở ra được Địa khu.
Hắc ảnh trấn định thong dong đối mặt với ba tên Hắc Ngô Vệ mà không hề sợ hãi, nhất định là nhân vật bất phàm.
Đội trưởng Hắc Ngô Vệ nói: “Ta đã định rời khỏi Hắc Tháp, các hạ vì sao lại còn muốn cướp?”
“Chính vì ngươi muốn rời khỏi Hắc Tháp nên bản toạ mới thương lượng với ngươi, nếu không các ngươi đã là người chết rồi.” Hắc ảnh nâng tay nói, “Bản toạ nói lại một lần cuối, giao ra Mệnh Cách Chi Tâm, các ngươi sẽ được sống.”
Ồng !
Sau lưng hắc ảnh xuất hiện một hắc sắc Tinh Bàn, trên Tinh Bàn có mười hai khu vực Mệnh Cách nhưng có năm Mệnh Cách ảm đạm vô quang, có dấu tích bị người phá hoại.
“Mười… mười hai Mệnh Cách…” Đội trưởng Hắc Ngô Vệ vừa nhìn thấy Tinh Bàn kia đã lập tức quỳ xuống đất nói, “Thuộc hạ bái kiến Tháp chủ.”
Tháp chủ? Vu Chính Hải cùng Ngu Thượng Nhung nấp ở gần đó đều ngây ngốc.
“Bái kiến Tháp chủ!” Hai tên Hắc Ngô Vệ còn lại cũng quỳ xuống theo.
“Ngươi nhận ra bản toạ?” Hắc ảnh lộ vẻ kinh ngạc.
“Thuộc hạ từng thấy thông tin về ngài trên bức tường vinh danh ở Hắc Tháp… Tu hành giả hắc liên mười hai Mệnh Cách không có bao nhiêu người, mà lại còn bị huỷ đi năm Mệnh Cách thì chỉ có thể là Tháp chủ ngài.” Đội trưởng Hắc Ngô Vệ run giọng nói.
Vị hắc bào tu hành giả này chính là Tháp chủ tiền nhiệm của Hắc Tháp, Tiêu Vân Hoà.
Tiêu Vân Hoà thở dài một tiếng: “Nếu ngươi đã nhận ra bản toạ, bản toạ không làm khó dễ các ngươi…”
“Đa tạ Tháp chủ.”
“Nhưng mà… viên Mệnh Cách Chi Tâm này bản toạ phải lấy đi.”
Ba người Hắc Ngô Vệ đưa mắt nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận