Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2024: Bại lộ

Hư ảnh Ngân Giáp Vệ lóe lên, bàn tay vồ tới như Tử thần, năm ngón tay bốc lên hồng sắc hỏa diễm còn chói lọi hơn cả màu máu vươn thẳng về phía trái tim Nhạc Dương Tử!
“A !”
Lông tóc toàn thân Nhạc Dương Tử dựng đứng, tê cả da đầu. Tu vi người này hoàn toàn không phải đại đạo thánh, mà là… Chí Tôn!
Đầu óc hắn trống rỗng.
Mắt thấy Nhạc Dương Tử sắp bị một kích đánh trọng thương, một đóa liên hoa đỏ rực từ trên trời đột ngột giáng xuống.
Oanh!
Ngân Giáp Vệ ngừng tấn công, lực lượng va chạm với liên hoa rồi tiêu tán không còn gì nữa.
Tòa liên hoa kia có đáy hình trụ tỏa ra khí thế hùng hồn, đây là liên tọa đặc hữu của Chí Tôn.
“Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.” Chân trời truyền tới thanh âm nhàn nhạt.
Đám người quay đầu nhìn lại. Một nữ tử mặc hồng y từ trên trời chậm rãi hạ xuống, trên người lóe lên quang luân rồi biến mất.
Đám tu hành giả bên dưới lập tức khom người hành lễ: “Bái kiến Hoa chí tôn.”
“Thì ra là một trong tứ đại Chí Tôn của thánh điện, Hoa Chính Hồng.” Bạch Đế cười nói, lời này rõ ràng là cố ý nhắc nhở Thất Sinh, “Ngươi không ở Thánh Điện làm việc lại chạy tới Vân Trung Vực làm gì?”
Hoa Chính Hồng khom người, đạm nhiên mỉm cười: “Hoa Chính Hồng tham kiến ba vị Đại Đế.”
“Miễn lễ.” Thanh Đế mặt không biểu tình đáp.
Ba vị Đại Đế không có ấn tượng tốt với tứ đại Chí Tôn Thái Hư. Trước kia khi bọn hắn bị ép rời khỏi nơi này đến vùng đất thất lạc sinh sống, tứ đại Chí Tôn đã ra sức chèn ép không ít.
Nhưng oan có đầu nợ có chủ, ba vị Đại Đế cũng lười chấp nhặt với loại tay sai như Hoa Chính Hồng.
Hoa Chính Hồng xoay người nhìn về phía Ngân Giáp Vệ. “Từ bao giờ mà Đồ Duy điện lại xuất hiện một vị cao thủ như thế?”
Ngân Giáp Vệ trầm mặc không nói. Thất Sinh cười đáp: “Trời đất bao la, không thiếu điều lạ. Ngươi nên biết núi cao còn có núi cao hơn.”
Hoa Chính Hồng khẽ gật đầu: “Đồng ý.”
“Đây là việc giữa Đồ Duy điện và Nhạc Dương Tử, Hoa chí tôn nhúng tay vào có chút không thích hợp đó.” Thất Sinh nói.
Mọi người đang tiến hành điện thủ chi tranh, Chí Tôn của Thánh Điện đột nhiên đến đây làm gì? Hơn nữa Đồ Duy điện cũng là chó săn của Thánh Điện, sao tự dưng người nhà lại đánh nhau rồi?
Đám người nghi hoặc khó hiểu, tiếp tục quan sát.
Hoa Chính Hồng nói: “Nhạc Dương Tử.”
“Hoa chí tôn.” Nhạc Dương Tử khom người.
“Ngươi đã bại rồi, có phục chưa?” Hoa Chính Hồng hỏi.
“Ta phục.”
Nhạc Dương Tử cúi đầu xuống, quả quyết thừa nhận, nhưng sau đó lại ngẩng đầu lên, trong mắt bộc phát quang mang cực nóng. “Ta thừa nhận Thất Sinh ngươi có tư cách làm điện thủ Đồ Duy điện. Nhưng mà… hôm nay ta tới là còn có việc thứ hai.”
“Nói.” Hoa Chính Hồng nhìn Ngân Giáp Vệ rồi nhìn sang Thất Sinh, biểu tình thản nhiên.
Nhạc Dương Tử âm vang hữu lực, lời nói ra vô cùng kinh người: “Thất Sinh tên thật là Tư Vô Nhai, là thất đệ tử Ma Thiên Các, hắn đến Thái Hư là có âm mưu cực lớn!”
Thập điện Thái Hư và các vị tu hành giả đến từ những thế lực khác đều có vẻ nghi hoặc. Rất nhiều người đều chưa từng nghe nói tới danh tự Ma Thiên Các, càng không biết Tư Vô Nhai là ai, bọn họ có thể có âm mưu gì lật trời sao?
Nơi này là Thái Hư, Thánh Điện là chúa tể một phương, thậm chí là chúa tể của cửu liên thiên hạ, ngay cả vùng đất thất lạc và Vô Tận Hải đều không ngoại lệ. Ai có thể có âm mưu gì làm hại Thái Hư?
Nhưng đối với các đệ tử Ma Thiên Các thì lời này của Nhạc Dương Tử lại chẳng khác nào sét đánh ngang tai.
Thất Sinh thật sự là Tư Vô Nhai?
Ngự Thú điện Nhạc Dương Tử dù thế nào cũng là nhân vật nhất đẳng trong Thái Hư, sao lại biết rõ về Ma Thiên Các như thế?
Các đệ tử giữ im lặng.
“Ta biết các ngươi có rất nhiều nghi vấn, tiếp theo để ta nói rõ cho mọi người hiểu. Mời ba vị Đại Đế có mặt ở đây làm chứng cho ta.”
Nhạc Dương Tử đi tới giữa sân, tiếp tục nói: “Mọi người đều biết Nhạc Kỳ trước khi chết là điện thủ Ngự Thú điện, sau khi hắn chết ta đã phái người tới cửu liên giới điều tra, thậm chí tự mình đến tra xét. Một trăm năm trước, ta có được manh mối liên quan, tra được danh tính hung thủ giết chết Nhạc Kỳ.”
“Tên hung thủ này đến từ kim liên giới, là Các chủ Ma Thiên Các trên Kim Đình Sơn. Trước đó kẻ này làm việc tàn nhẫn vô tình, tu hành đại đạo đặc thù nên bị mọi người đặt cho biệt danh đại ma đầu. Dưới trướng hắn có thập đại đệ tử đều là ma nên mới có thêm danh xưng đại ma đầu tổ sư gia. Sau khi hiện tượng mất cân bằng xảy ra, tổ sư gia Ma Thiên Các dùng sức một người chống lại hung thú, trở thành tín ngưỡng của kim liên giới, thành thần của Đại Viêm.”
Có người hỏi: “Đã tra được hung thủ, sao ngươi không trực tiếp đi tìm hắn báo thù đi, việc này thì liên quan gì đến điện thủ chi tranh ngày hôm nay?”
Nhạc Dương Tử gật đầu nói:
“Một trăm năm trước ta đã tra ra hung thủ, thậm chí tìm tới nơi ở của bọn hắn, nào ngờ đám tặc nhân này đã bỏ trốn mất dạng, chẳng biết đi đâu. Ta lệnh cho thủ hạ chờ ở Kim Đình Sơn suốt ba mươi năm cũng không gặp được ai. Rơi vào đường cùng, ta mới du tẩu khắp cửu liên, tốn thêm bảy mươi năm.”
“Bảy mươi năm nay ta ăn không ngon ngủ không yên, mỗi ngày đều trằn trọc tìm kiếm khắp hồng liên, hắc liên, thanh liên, thậm chí tìm tới Lục Ngô ở bí ẩn chi địa. Về sau nghe người ta nói, đại ma đầu tổ sư gia và đại thánh nhân Trần Phu có không ít quan hệ, ta bèn tới đó điều tra.”
“Cuối cùng biết được đám tặc nhân này đã lên Thái Hư!”
Lời vừa nói ra, đám người lập tức nghị luận không thôi.
“Ý của ngươi là điện thủ Thất Sinh chính là một trong những hung thủ đã giết chết Nhạc Kỳ? Việc này không nhỏ, ngươi có chứng cứ gì không?”
Lần này người lên tiếng hỏi là Trứ Ung đế quân.
Nhạc Dương Tử đáp: “Ta đương nhiên có chứng cứ… ta đã tra ra được Ma Thiên Các, cũng tra được danh tự và lai lịch của bọn hắn một cách rõ ràng. Một người trùng tên còn có thể lý giải, nhưng một đám người trùng tên thì phải giải thích như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận