Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1769: Đại đạo thánh

Lúc này đám người lại nhìn về phía Thiên Khải Chi Trụ. Trong bão cát, Thiên Khải Chi Trụ vẫn sừng sững tại đó, không bị ảnh hưởng chút nào.
“Sa mạc có thần thi thủ hộ không nhỉ?” Minh Thế Nhân hỏi. Điều này không ai biết được nên không người nào đáp lời hắn.
Đám người theo chân Lục Châu bay qua bão cát, tiến đến gần Thiên Khải Chi Trụ.
Nhưng đúng lúc này, một đạo kim sắc Tinh Bàn xẹt qua giữa trời.
Vu Chính Hải nói: “Có người, cẩn thận.”
Đám người đáp xuống, ngẩng đầu nhìn lên kim sắc Tinh Bàn trên không trung.
“Là Tưởng Đông Thiện.” Có người nhận ra.
Lục Châu quay đầu nói với Triệu Hồng Phất: “Ngươi lưu lại phù văn thông đạo ở đây. Nơi này có bão cát liên tục, rất thích hợp để che giấu thông đạo.”
“Vâng.”
Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc đi theo Triệu Hồng Phất, hỗ trợ nàng bố trí phù văn thông đạo.
Sau đó đám người tiếp tục tiến về phía trước. Khi sắp đến Thiên Khải Chi Trụ, kim sắc Tinh Bàn kia đột nhiên bay về phía đám người.
Tưởng Đông Thiện lúc này toàn thân đều là máu, dáng vẻ vô cùng chật vật khác hẳn so với lần gặp mặt trước đó.
Lục Châu ngẩng đầu nhìn hắn: “Tưởng Đông Thiện?”
Tưởng Đông Thiện cấp tốc đáp xuống, hai mắt mở to trầm giọng quát: “Đi mau!!”
“Hả?” Đám người Ma Thiên Các không khỏi mộng bức.
Tưởng Đông Thiện nói nhanh: “Là Huyền Giáp Vệ của Huyền Dặc điện trong Thái Hư! Đi mau!”
“Huyền Giáp Vệ?”
Tưởng Đông Thiện gấp đến mức đầu đổ đầy mồ hôi: “Trong số đó có cả đại đạo thánh!”
Nghe được ba chữ đại đạo thánh, đám người Ma Thiên Các lập tức chấn kinh.
Đừng nói là đại đạo thánh, ngay cả đại thánh nhân Trần Phu bọn hắn cũng không đối phó nổi.
Ông !
Phía Thiên Khải Chi Trụ bỗng xuất hiện một đạo pháp thân màu xanh ngọc, pháp thân cao không thấy đỉnh, sừng sững xuất hiện đối diện Thiên Khải Chi Trụ tựa như một tôn phật khổng lồ.
Mà lúc này, pháp thân đang phóng về phía đám người Lục Châu.
Tưởng Đông Thiện sợ hãi ngồi bệt xuống đất: “Đến rồi…”
Đám người Ma Thiên Các căng thẳng vô cùng, áp lực dâng lên trong lòng lớn chưa từng thấy.
Lục Châu trấn tĩnh nhấc tay, Thời Chi Sa Lậu hoạt động hết công suất, lực lượng Thiên Tướng nở rộ: “Định!”
Điện hồ xuất hiện bao phủ toàn bộ đám người, ngay cả ba người Triệu Hồng Phất đang ở đằng xa cũng bị định trụ.
“Thần thông Vô Lượng Thần Ẩn!”
Lực lượng Thiên Tướng bao bọc toàn bộ mọi người rồi hoá thành trong suốt.
Chính lúc này, toà pháp thân màu xanh ngọc bay lướt tới, phía sau có mấy trăm tên Huyền Giáp Vệ đạp trên trường thương bay theo sát phía sau.
“Cửu Trọng Sơn Hoàng Hạt?”
Trên không trung truyền tới một giọng nói vẻ nghi hoặc. Pháp thân khổng lồ dừng lại, quan sát thi thể của Cửu Trọng Sơn Hoàng Hạt.
Lục Châu ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh đầu pháp thân có một bóng người đang lăng không đứng, người đó cầm Ngọc Phất Trần trong tay, toàn thân toát ra thanh quang như thần giáng lâm, ánh mắt nhìn về phía sa mạc bên dưới.
Đây chính là đại đạo thánh? Dường như còn cường đại hơn Lam Hi Hoà.
Lục Châu nhìn lại Thời Chi Sa Lậu. Thời gian định trụ đã qua ba giây.
Người cầm Ngọc Phất Trần bỗng lắc đầu thở dài: “Đám người Thánh Điện thật là giảo hoạt.”
Hắn nhìn xuống bờ cát mênh mông, bỗng dưng nói khẽ: “Chỉ mong lão bằng hữu kia của ta còn sống… Đi thôi!”
Ông !
Toàn bộ đám người trên không trung biến mất tập thể.
Lục Châu không lập tức thu hồi thần thông mà cúi đầu nhìn Thời Chi Sa Lậu. Hạt cát màu xanh lam bên trong đang chảy xuống, rất nhanh đã thấy đáy.
Có lẽ vì lam pháp thân đã là Thiên Giới Bà Sa nên thời gian định trụ của Thời Chi Sa Lậu đã tăng lên một chút. Lại ba giây nữa trôi qua, Lục Châu mới thu hồi Thời Chi Sa Lậu, thần thông Vô Lượng Thần Ẩn cũng đồng thời biến mất.
Tần Nại Hà kinh ngạc nói: “Thì ra Các chủ nắm giữ đạo lực lượng mạnh mẽ như vậy!”
Lục Châu quay đầu hỏi: “Ngươi cảm giác được?”
Tần Nại Hà gật đầu, cung kính nói: “Thủ đoạn của Các chủ khiến ta vô cùng kính nể!”
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung cũng đưa mắt nhìn nhau. Vu Chính Hải nói: “Ta cũng cảm thấy.”
Ngu Thượng Nhung gật đầu: “Ta cũng vậy.”
Người cảm giác được đạo lực lượng, hoặc đã là chân nhân, hoặc có tu vi tiếp cận chân nhân.
Nghe được mấy người đối thoại, đám người còn lại mộng bức vô cùng. Vừa rồi xảy ra chuyện gì à?
Mà người mộng bức nhất chỉ có thể là Tưởng Đông Thiện.
Tưởng Đông Thiện đứng lên, nhìn lên không trung trống rỗng, mờ mịt nói: “Đi rồi…”
“Ai đi rồi?” Chư Hồng Cộng hỏi.
“Huyền Giáp Vệ.”
“Lần trước nhìn thấy ngươi ta đã cảm thấy ngươi không phải người tốt lành gì. Không ngờ lá gan ngươi không nhỏ, còn dám theo dõi bọn ta. Ngươi rốt cuộc có mục đích gì?” Chư Hồng Cộng nhíu mày nói.
Tưởng Đông Thiện lập tức lắc đầu xua tay: “Hiểu lầm, hiểu lầm. Ta không có theo dõi các ngươi, ta từ Bình Đán đi tới Đan Át, lại không ngờ gặp các ngươi ở đây. Đúng là… duyên phận nha!”
Hắn miễn cưỡng rặn ra một nụ cười. Đối mặt với thật nhiều cặp mắt đang nhìn mình, Tưởng Đông Thiện cực kỳ chột dạ, đặc biệt là sau khi chứng kiến sự cường đại của Lục Châu.
Lục Châu quay đầu nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi biết Huyền Giáp Vệ?”
“Ta quanh năm du tẩu trong bí ẩn chi địa, đã gặp bọn hắn hai lần. Bọn hắn là lực lượng nòng cốt của Huyền Dặc điện trong Thái Hư. Cách mấy trăm năm một lần, Thiên Khải Chi Trụ sẽ sản sinh ra rất nhiều thiên tài địa bảo, người trong Thái Hư sẽ phân phó tu hành giả đến thu thập. Lần này hẳn là cũng thế. Chỉ là không ngờ lại có đại đạo thánh đích thân tới đây.” Tưởng Đông Thiện nói.
“Toà pháp thân màu xanh ngọc kia là đại đạo thánh?”
“Đúng vậy!”
Minh Thế Nhân liếc xéo Tưởng Đông Thiện một cái: “Nói vậy thì hoá ra ngươi còn cứu bọn ta một mạng à?”
“Ách… không dám nhận.” Tưởng Đông Thiện vội lắc đầu.
Lục Châu lại hỏi: “Quan hệ giữa Huyền Giáp Vệ và Ngân Giáp Vệ là gì?”
“Việc này… ta cũng không biết nữa. Ta chỉ biết bọn hắn đều đến từ Thái Hư.” Tưởng Đông Thiện đáp.
Lúc này, Tần Nại Hà bỗng lên tiếng: “Xem ra trong Thái Hư không chỉ có một thế lực.”
Mọi người gật đầu tán đồng.
“Suốt 100.000 năm đã trôi qua, cho dù là tối cường giả muốn giữ gìn quyền lực thống trị tuyệt đối cũng là chuyện không thể. Đám người bên dưới đương nhiên sẽ phân hoá thành các thế lực khác nhau.” Minh Thế Nhân nói.
Lục Châu gật đầu, sau đó xoay người bay về phía Thiên Khải Chi Trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận