Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1749: Vĩnh sinh

Huyết sắc hồ điệp chậm rãi hoá thành một vòng xoáy. Hồ điệp đầy trời bay về phía đám Quán Hung, lưu lại từng đạo hồng tuyến trên người bọn hắn.
Hồng tuyến nhanh chóng kết nối lại với nhau.
Lúc này hộ pháp Mạnh Trường Đông đột nhiên lấy ra trận bố phân phát cho Thẩm Tất và Lý Tiểu Mặc, cấp tốc nói: “Bày trận!”
“Chuyện gì xảy ra?” Nhan Chân Lạc cau mày hỏi.
“Đại trận đám Quán Hung đang thi triển chính là Huyết Vu Phong Ấn Đại Trận. Đây là bí pháp ký sinh, về bản chất thì nó giống với thuật đại huyết tế, đều là trận pháp bị người người phỉ nhổ. Chẳng trách hắn không thèm quan tâm đến sinh tử của tộc nhân mình.” Mạnh Trường Đông nhanh chóng giải thích.
Đám người ý thức được vấn đề nghiêm trọng, lập tức bắt chước Mạnh Trường Đông, bày ra trận bố.
“Huyết Vu Phong Ấn Đại Trận lợi dụng máu tươi để dệt thành một đại trận chí âm. Đây là lực lượng chỉ có vu sư cấp đại chân nhân mới làm được.”
Đám người cấp tốc làm theo hướng dẫn của Mạnh Trường Đông để bày trận, chia nhau đứng thủ ở các mắt trận.
“Đại trận đó có tác dụng gì?” Nhan Chân Lạc hỏi.
“Một khi bị Huyết Vu Đại Trận phong ấn, ý thức của chúng ta đều sẽ bị khoá lại, để mặc cho đối phương điều khiển, thân thể sẽ trở thành cái xác không hồn hệt như thần thi.”
Chư Hồng Cộng lắp bắp nói: “Đáng.. đáng sợ như vậy?!”
Lúc này đám hồng tuyến như dây tơ hồng đã phủ kín đầy trời. Mạnh Trường Đông lập tức vỗ tay, trận bố sáng lên tạo thành một khu vực kim sắc rất rõ ràng.
Mạnh Trường Đông vội vàng kêu gọi mọi người: “Các vị tiên sinh, mau vào đây!”
Đám người Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung đều cảm giác được hồng tuyến quá mức quỷ dị, đồng loạt bay vào khu vực kim sắc, quả nhiên hồng tuyến đều bị ngăn trở bên ngoài.
Không bao lâu sau, đoàn người Ma Thiên Các đều tiến vào trong khu vực kim sắc.
“Còn Lục Ngô và Thừa Hoàng thì sao?”
Hai con toạ kỵ này có hình thể quá lớn, rất khó tránh khỏi hồng tuyến.
Đoan Mộc Sinh cầm Bá Vương Thương trong tay, phóng lên lưng Lục Ngô nói: “Cái gì mà Huyết Vu Phong Ấn Chi Trận, ta chẳng có cảm giác gì cả!”
Tử long chạy dọc trên hai cánh tay, trong mắt Đoan Mộc Sinh bốc lên tử sắc khí tức nhàn nhạt.
“Lực lượng suy bại?” Mạnh Trường Đông vỗ đầu nói, “Đúng rồi, trên người tam tiên sinh có lực lượng tử vong, không sợ Huyết Vu Đại Trận.”
Oanh!
Đoan Mộc Sinh và Lục Ngô xông ra ngoài, càn quét đám người Quán Hung.
Thấy cảnh này, đại tế tự khó tin nói: “Tử vong chi lực?”
Thấy đoàn người Ma Thiên Các có năng lực tự bảo vệ, Lục Châu cũng yên tâm hơn rất nhiều. Hắn nhìn thẳng vào đại tế tự, trầm giọng nói:
“Từ hôm nay trở đi, Quán Hung tộc sẽ bị lão phu xoá sổ.”
Ông !
Kim sắc pháp thân hai mươi Mệnh Cách cao tới 215 trượng xuất hiện, phá tan hồng tuyến.
Hơn vạn tên Quán Hung bị đánh bay, toàn thân vỡ vụn.
Lục Châu biết rõ bọn hắn sẽ lại ngưng tụ thành Quán Hung, lập tức thi triển Hoả liên phong bạo, để Nghiệp Hoả nuốt chửng bọn hắn.
Đại tế tự vẫn đang cười như điên.
Thân ảnh Lục Châu như thiểm điện vọt tới trước mặt hắn. “Đại Vô Úy Ấn!”
Đại tế tự bị đánh bay, máu tươi văng đầy trời, nhưng trong tay hắn vẫn nắm chặt quyền trượng. Ngay sau đó, cánh tay đại tế tự hoá thành huyết đao đánh về phía Lục Châu.
Thế công lăng lệ bất ngờ khiến Lục Châu sửng sốt, cấp tốc đánh ra một chưởng.
Ầm! Hai người đối chưởng.
Đại tế tự nói: “Mạng của ta đã kết nối với bọn hắn từ lâu, Huyết Vu Phong Ấn Đại Trận còn có tác dụng liên kết sinh mệnh. Ngươi không giết được ta!”
“Không giết được ngươi?” Lục Châu nghi hoặc.
“Mở to mắt ra mà xem đi, dị nhân hèn mọn!”
Lục Châu bị cự lực đẩy lên trên không trung trăm mét, nhìn xuống bên dưới mới phát hiện Quán Hung đã đông đến vô cùng vô tận…
Nhiều đến mức không thể dùng lượng từ để hình dung.
“Ha ha ha…” Đại tế tự cười to, “Bọn hắn đều là mạng của ta, mà ta cũng là mạng của bọn hắn. Chúng ta mới chính là Nhân tộc vĩ đại. Thế gian này chỉ có tộc Quán Hung chúng ta mới có thể vĩnh sinh!”
Hắn vừa nói xong câu này, từ phía chân trời bỗng xuất hiện một cánh hạc khổng lồ đang bay tới. Ngồi trên lưng nó là một nữ tử mặc váy dài màu vàng nhạt, nàng hăng hái nhìn xuống hai người, đôi mắt thanh tịnh như nước.
“Vĩnh sinh?”
Không biết vì sao, đại tế tự bỗng giật nảy mình. Ầm!
Lực lượng bộc phát, hai người bắn ra xa đứng đối mặt nhau.
Đại tế tự trầm giọng nói: “Dao Cơ?”
Đế Nữ Tang nhíu mày: “A? Ngươi biết ta?”
“Tại bí ẩn chi địa, có ai mà không biết danh tiếng của Dao Cơ…”
“Nha.” Đế Nữ Tang ung dung nói, “Ngươi có thể vĩnh sinh?”
Dường như nàng rất để ý cái từ này, động đến nó là muốn hỏi cho ra nhẽ.
Đại tế tự đáp: “Có rất nhiều phương thức để vĩnh sinh. Đám dị nhân vô tri luôn muốn phủ định sự tồn tại của vĩnh sinh, mặc kệ là người quát tháo phong vân như Vương Tử Dạ hay người cao cao tại thượng như Xa Bỉ đại thần, bọn hắn đều không có được năng lực vĩnh sinh… Đương nhiên trong số đó không bao gồm đế nữ tôn kính.”
Đế Nữ Tang nở nụ cười nói: “Ngươi nói chuyện thật là dễ nghe.”
“Nghe nói đế nữ trước nay không quản chuyện xảy ra bên ngoài Hoàn Hình hồ, hôm nay ngài dự định ra tay sao?” Đại tế tự kiêng kỵ hỏi.
Đế Nữ Tang nói: “Không có hứng.”
“Vậy thì quá tốt.”
Đế Nữ Tang cứ thế yên tĩnh đứng trên không trung quan sát mọi chuyện.
Lục Châu âm trầm nói: “Ngươi cho rằng lão phu không giết được ngươi?”
Đại tế tự cười ha hả: “Dị nhân có Mệnh Cách, chúng ta nắm giữ thuật cộng hưởng sinh mệnh. Quán Hung chúng ta mới là Nhân tộc chân chính. Ngươi nhìn đi, vô số sinh linh này chính là biểu tượng vĩnh sinh của ta, ngươi định giết ta bằng cách nào?”
“Thử xem!”
Lục Châu lao vọt tới, lòng bàn tay như núi thái sơn ập xuống. Đại tế tự đón đỡ, toàn thân bị đẩy mạnh xuống dưới.
Vị Danh Kiếm xuất hiện trong tay, toát ra vô số kiếm cương càn quét tứ phương. Đám Quán Hung lập tức bị vô số kiếm cương xuyên thủng. Mà đại tế tự đã bị Vị Danh Kiếm chém vào hố đất.
Đế Nữ Tang đứng trên không trung quan sát, khẽ kinh ngạc nói: “Đã rất lâu rồi không thấy nhân loại lợi hại như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận