Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1257

Cạnh bên Thiên Quyền Tháp.
Lục Châu lạnh nhạt đứng đó, nhìn khắp bốn phía.
Đoạn Tây Hoa nằm rạp dưới đất, cố nén sợ hãi nói: “Ngươi giết Vũ Quảng Bình, giết Sử Ưu Nhiên, lại giết nhiều Hắc Ngô Vệ như vậy… bây giờ còn muốn giết ta! Các huynh đệ, nếu còn không động thủ thì người tiếp theo bị giết chính là các ngươi.”
Ầm!
Dưới chân Lục Châu xuất hiện lam quang, Thái Huyền chi lực bám vào bắp chân không hề ngần ngại đạp xuống.
“A !”
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 6.000 điểm công đức.].
Đoạn Tây Hoa như bị dán dính vào mặt đất, không thể động đậy, máu tươi lại trào ra khoé miệng.
Lục Châu lắc đầu nói: “Chỉ là một tên Đoạn Tây Hoa lại đáng giá để các ngươi đối địch với lão phu?”
Đám tu hành giả trên không trung đưa mắt nhìn nhau.
Có ít nhất một phần ba người trong số đó không hề đồng tình với Đoạn Tây Hoa. Bọn hắn thuộc phái bảo thủ, có mâu thuẫn cực sâu với phái cấp tiến, đặc biệt là tam trưởng lão và tứ trưởng lão.
Nhưng những phái khác thì hai mắt bốc lửa nhìn chằm chằm từng cử động của Lục Châu.
Hắc Tháp bị giẫm đạp tôn nghiêm đến mức này, làm sao còn mặt mũi tồn tại?
Không biết là người nào đứng trong góc bỗng nhiên quát lớn: “Lúc này không diệt Lục lão ma thì còn chờ đến khi nào?!”
Mấy chục tên Hắc Ngô Vệ ùa lên. Đoạn Tây Hoa cũng nhân cơ hội đập mạnh xuống đất để mượn lực phóng đi.
Lục Châu mặc niệm thần thông Thiên thư, dưới chân xuất hiện một đoá lam liên còn lớn hơn cả Thiên Quyền Tháp!
Thái Huyền chi lực như cuồng phong càn quét tứ phía, lực lượng lam liên nở rộ đánh bay toàn bộ đám Hắc Ngô Vệ cùng Tinh Bàn và pháp thân của bọn hắn.
Hai mươi tên Hắc Ngô Vệ lập tức mất đi một Mệnh Cách.
Thiên Quyền Tháp và toàn bộ công trình trong phạm vi một trăm mét đều bị chém đứt đôi.
Đoạn Tây Hoa lại lần nữa bị giẫm bẹp dí dưới đất.
Tầng đạo văn trên thiên mạc lại lần nữa bị phá vỡ, mềm yếu như đậu hũ… Nhưng rất nhanh lỗ hổng đó lại được bổ sung năng lượng, trở lại kín kẽ như trước.
Hạ Tranh Vanh liên tục lui lại, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ nhìn Lục Châu.
Đây là lực lượng mạnh đến cỡ nào?
Hắn cúi đầu nhìn xuống bộ khôi giáp trên người mình. Bao đầu gối, hàn thiết trên cổ tay.. toàn bộ đều bị lam liên đánh đến móp méo, trên cánh tay còn bị chảy máu.
“Cứu… cứu ta! Hạ tháp chủ, cứu ta !”
Đoạn Tây Hoa vô cùng sợ hãi. Hắn liên tục mất đi bốn Mệnh Cách, hiện tại chỉ còn lại năm Mệnh Cách.
Hạ Tranh Vanh đưa mắt nhìn quanh.
“Mở chủ tháp chi trận!” Trong xó xỉnh lại có người ra lệnh.
Gương mặt Hạ Tranh Vanh trở nên vặn vẹo… Hắn rất sợ chết, lại cực kỳ cẩn thận, rốt cuộc là người nào nấp ở sau lưng chỉ đạo lung tung?!
“Dừng tay!”
Thẩm phán giả Lữ Tư đáp: “Không thể ngừng. Việc đã đến nước này, đâm lao đành phải theo lao, Tháp trận đã mở!”
Xoẹt !
Bảy toà chủ tháp toả ra hắc sắc quang hoa, quang mang phóng lên tận trời. Cho dù là Thiên Quyền Tháp đã bị gãy đôi cũng toả ra quang trụ vạn trượng.
Ngay sau đó, toàn bộ hắc sắc quang trụ hội tụ về phía Lục Châu.
Lục Châu nhướng mày quát: “Hạ Tranh Vanh!” Vừa nói Lục Châu vừa phóng thẳng về phía hắn.
Tóc đen tung bay, hàn khí bức người.
Hạ Tranh Vanh bị điểm danh, không hiểu vì sao lại cảm thấy sợ hãi dù đang đứng ở địa bàn của mình.
“Không biết tốt xấu!”
Thẻ Thái Huyền trong lòng bàn tay run lên, hoá thành từng điểm tinh quang. Thái Huyền chi lực đầy lại chỉ trong khoảnh khắc.
Lam đồng nở rộ như ma thần hàng lâm ngăn trở toàn bộ bảy đạo hắc sắc quang trụ.
Dưới lực lượng phát tiết của Thái Huyền chi lực, toàn thân Lục Châu biến thành màu xanh lam, tóc lam, mắt lam, lam chưởng…
Thiên nhãn thần thông, thính lực thần thông, khứu giác thần thông toàn bộ đều mở ra.
Hư ảnh loé lên rồi biến mất tại chỗ. Khi xuất hiện đã ở bên trên Dao Quang Tháp.
Ầm!
Toàn bộ kiến trúc trong phương viên ngàn mét bị san thành bình địa.
Hư ảnh lại loé lên bên trên Khai Dương Tháp, lam liên nở rộ, toàn khu vực lại biến thành bình địa.
Sau đó đến Ngọc Hành Tháp, Thiên Cơ Tháp, Thiên Toàn Tháp, Thiên Xu Tháp, Thiên Quyền Tháp… Trọn vẹn bảy toà chủ tháp bị bảy đoá lam liên khổng lồ bao trùm.
Đám người ngẩng đầu, ngây ngốc nhìn lam liên đẹp đến hoàn mỹ nhưng ẩn chứa vô tận sát cơ đang nở ra vạn dặm…
Thất tinh tháp trận bị Thái Huyền chi lực cực hạn phá vỡ.
Lục Châu không hề giữ lại chút nào, mỗi lần ra tay đều là toàn lực ứng phó.
Khi Lục Châu trở lại Thiên Quyền Tháp, Đoạn Tây Hoa đã không còn thấy bóng dáng.
Đám người xung quanh đến thở mạnh cũng không dám…
“Ngươi tưởng mình trốn được?” Lục Châu lắc đầu, tóc xanh tung bay. “Ngây thơ.”
Lục Châu đột nhiên tung ra mười đạo lam chưởng đánh về phía sau toà kiến trúc một trăm mét.
Lam chưởng nhanh như thiểm điện đánh vào toà kiến trúc, xuyên thủng vách tường, nện vào ngực Đoạn Tây Hoa.
Pháp thân Thiên Giới Bà Sa xuất hiện rồi lại biến mất.
Đám chưởng ấn phía sau liên tục đuổi theo, một chưởng lấy đi một Mệnh Cách. Đoạn Tây Hoa sợ hãi vô cùng nhưng toàn thân không thể động đậy.
Phanh phanh phanh!
Cho đến khi mấy chưởng ấn sau cùng đánh vào hư không…
Đoạn Tây Hoa đã tan thành tro bụi!
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 8.000 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 2.000 điểm.].
Bạn cần đăng nhập để bình luận