Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1123

Ánh mắt tất cả mọi người lập tức sáng lên. Liên toạ của Các chủ là một đoá sen hoàn toàn nở rộ, mỗi mảnh liên diệp đều nở sung mãn thẳng tắp, khu vực Mệnh Cung có hình tròn, bên trong có điêu khắc mấy ô Mệnh Cách toả ra quang hoa.
“Nơi này chính là Liêm trinh văn võ Cách, thích hợp với các loại Mệnh Cách sơ đẳng.” Lục Châu nói.
Tư Vô Nhai giải thích thêm: “Mệnh Cách Chi Tâm sơ đẳng sẽ cung cấp từ 1.500 năm đến 1.800 năm thọ mệnh, trung đẳng thì từ 1.800 năm đến 2.000 năm, cao đẳng từ 2.000 năm đến 2.500 năm. Cao đẳng Mệnh Cách thường là của thú vương. Hơn hai ngàn năm trước hồng liên giới từng bị thú triều tấn công, trong đó có loài thú vương là một con chim ăn thịt người.”
Đám người gật đầu. Đoan Mộc Sinh hỏi: “Nhưng nhị sư huynh không có Mệnh Cung, làm sao khảm vào?”
Mọi người lại nhìn về phía Ngu Thượng Nhung. Bọn hắn không có chủ ý, mà cho dù có cũng không dám tuỳ tiện nêu ra. Những đề nghị vô tri thô thiển rất có thể sẽ khiến người khác sa vào vực sâu.
Ngu Thượng Nhung cầm lấy Mệnh Cách Chi Tâm đặt vào giữa hai bàn chân pháp thân.
Cạch! Mệnh Cách Chi Tâm rơi xuống đất.
Đám người bất đắc dĩ lắc đầu. Liên toạ không có, Mệnh Cách Chi Tâm biết ném vào đâu?
Ngu Thượng Nhung nhặt Mệnh Cách Chi Tâm lên, thử khảm nạm nó vào từng mảnh liên diệp đang xoay tròn. Nhưng ngoại trừ âm thanh phanh phanh va chạm ra thì không còn động tĩnh gì khác.
Đám người Ma Thiên Các trở nên lo lắng. Nếu thật sự không có cách nào khai Mệnh Cách thì một đời Kiếm Ma chẳng phải sẽ dừng bước ở thập diệp sao?
Lục Châu vừa vuốt râu vừa quan sát. Mười đồ đệ đều có hạt giống Thái Hư, nếu không thể tiến thêm một bước thì vô cùng đáng tiếc.
“Huynh thử khảm vào đan điền khí hải xem.” Tư Vô Nhai đề nghị.
Ngu Thượng Nhung lại thả Mệnh Cách Chi Tâm vào vị trí đan điền khí hải của pháp thân. Vẫn không có biến hoá nào.
Vốn không đặt nặng việc khai Mệnh Cách, nhưng thấy Mệnh Cách Chi Tâm không có chút động tĩnh nào, Ngu Thượng Nhung nảy sinh lòng hiếu thắng, bàn tay nâng lên điều khiển Mệnh Cách Chi Tâm bay xung quanh khắp pháp thân, trên dưới trái phải chỗ nào cũng khảm thử vào.
Mệnh Cách Chi Tâm toả ra quang mang, tựa như một cái khăn tắm kỳ cọ chà xát sạch sẽ toàn bộ pháp thân.
Chốc lát sau, Mệnh Cách Chi Tâm bay trở vào bàn tay Ngu Thượng Nhung. Không thành công. Không thể khai Mệnh Cách.
Ngu Thượng Nhung nhìn toà pháp thân trước mặt, đáy mắt bình tĩnh, tâm như chỉ thuỷ.
“Nhị sư huynh, không sao mà, huynh vừa khai thập diệp, có lẽ là do cảnh giới chưa đủ vững chắc. Từ thập diệp đến khai Mệnh Cách cũng cần một chút thời gian.” Tiểu Diên Nhi cười an ủi.
Tư Vô Nhai cũng gật đầu đồng tình: “Cửu sư muội nói có lý… Nhân loại tu hành coi trọng chất lượng, không phải thử nghiệm một lần là xong. Nhị sư huynh, đợi khi cảnh giới thập diệp vững chắc, huynh hãy thử lại lần nữa.”
Vu Chính Hải cũng bước lên nói: “Nếu nhị sư đệ không khai Mệnh Cách, ta cũng không làm. Việc này không phải là chuyện cấp thiết gì…”
Mọi người chỉ muốn làm dịu không khí ngột ngạt để an ủi Ngu Thượng Nhung nhưng Ngu Thượng Nhung lại mỉm cười nói:
“Ý tốt của chư vị ta xin nhận. Thiên Giới Bà Sa đương nhiên cường đại, nhưng so với việc trước kia kim liên giới chúng ta bị ngăn lại ở bát diệp cũng không khác biệt là bao. Vì tấn thăng cửu diệp, vô số bậc tiên hiền dù hoá thành nắm cát vàng, dù biết phía trước là hắc ám vẫn y như trước thẳng tiến không lùi. Đây mới là đạo tu hành thực sự… Đạo tu hành vốn là nghịch thiên, đã chú định sẽ ngập tràn gian khổ. Nếu vẫn luôn thuận buồm xuôi gió thì làm sao đúc thành cường giả cho được?”
Bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các đều gật đầu đồng tình. “Nghe một lời của nhị tiên sinh hơn hẳn đọc sách mười năm.”
Bọn hắn vốn đồng bệnh tương liên, đều đi theo con đường trảm liên, không thể khai Mệnh Cách đương nhiên khó chịu, nhưng có Ngu Thượng Nhung đi ở phía trước, trong lòng bọn hắn cảm thấy tốt hơn nhiều.
Ngu Thượng Nhung chắp tay nói với đám người: “Cùng nỗ lực.”
Lúc này Lục Châu bỗng nhấc tay, viên Mệnh Cách Chi Tâm bay ra sau lưng Ngu Thượng Nhung. Trong Mệnh Cung là Mệnh Bàn, trong Mệnh Bàn chứa Mệnh Cách, mở ra Mệnh Cách thì sau lưng pháp thân sẽ xuất hiện Tinh Bàn.
Đám người nhìn Lục Châu chăm chú. Các chủ còn chưa từ bỏ, chẳng lẽ còn hy vọng?
Mệnh Cách Chi Tâm lượn vòng sau lưng Ngu Thượng Nhung tại vị trí vốn nên là Tinh Bàn. Lát sau Lục Châu khẽ lắc đầu. Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?
Ông !
Hả?
Lục Châu đột nhiên cảm giác được Mệnh Cách Chi Tâm có biến hoá nhỏ.
“Đừng nhúc nhích.”
Trong lòng mọi người cả kinh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về viên Mệnh Cách Chi Tâm. Ngu Thượng Nhung cũng không ôm hy vọng, nhưng thấy biểu tình trên mặt sư phụ bèn ngồi yên bất động nhìn về phía viên Mệnh Cách Chi Tâm.
Biến hoá rất nhỏ bị Lục Châu nhận thấy, hắn phát hiện trên Mệnh Cách Chi Tâm toát ra một tia năng lượng mỏng manh tiến vào trong pháp thân.
Lục Châu lập tức sử dụng thiên nhãn thần thông, mặc niệm pháp quyết, sau đó nhìn thấy một cảnh tượng mà không ai thấy được. Mỗi một hơi thở của Ngu Thượng Nhung đều đồng nhịp với hơi thở của pháp thân.
Người và pháp thân hợp nhất?
Lục Châu thu hồi thần thông. Pháp thân sau khi trảm kim liên có thể làm ra rất nhiều động tác, tựa như một thân thể thứ hai của tu hành giả, tu hành giả mặc sức điều khiển nó làm theo ý mình.
Chẳng lẽ… Pháp thân có thể hấp thu năng lượng của Mệnh Cách Chi Tâm?
Cho tới nay, việc trảm liên nhìn thì tự do nhưng không mang lại bao nhiêu chỗ tốt. Nếu có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong Mệnh Cách Chi Tâm, vậy lợi ích này sẽ bù được cho tất cả nhược điểm trước đó.
Sau khi pháp thân hấp thu lực lượng Mệnh Cách sẽ sinh ra một tu hành giả như thế nào? Điều này không ai biết được.
Lục Châu vuốt râu, gật đầu nói: “Pháp thân có thể hấp thu năng lượng của Mệnh Cách Chi Tâm, ngươi làm thử xem…”
“Hấp thu?” Ngu Thượng Nhung kinh ngạc hỏi.
Phương thức tu hành này hoàn toàn khác biệt so với dĩ vãng. Bình thường tu hành giả thông qua thân thể tiến hành hô hấp thổ nạp, từ đó gia tăng cường độ cho pháp thân, chưa từng nghe nói pháp thân có thể trực tiếp hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận