Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1628

Uy lực của cú tự bạo quá lớn nên tất cả tu hành giả trong Quy Khư Trận không thể không phòng ngự. Nếu không nhờ hắn có Phiền Lung Ấn, lần này đã hư hao Đỡ Đòn Chí Mạng.
Phải ha… hắn còn có Đỡ Đòn Chí Mạng!
Như Lục Châu dự liệu, vô số hình chiếu của Tần Đế trên bầu trời nhìn thấy cảnh này lập tức cười nói:
“Lúc này không lấy mạng ngươi thì còn chờ đến khi nào?”
Sau khi thi triển phòng ngự trước cú tự bạo quá mạnh, bốn mươi chín kiếm khách nhanh chóng kết trận lại lần nữa, khống chế phi kiếm tấn công vào hư ảnh Tần Đế để tìm ra chân thân. Đáng tiếc toàn bộ kiếm cương đều chỉ chém vào hư ảnh.
Lúc này, vô số hư ảnh Tần Đế lao vọt xuống chỗ Lục Châu.
Lục Châu làm ra một hành vi dị thường là hắn thu hồi toàn bộ nguyên khí và cương khí hộ thể, đan điền khí hải khép kín, chỉ còn sót lại một tia nguyên khí yếu ớt.
Đám hư ảnh kia tấn công xuyên qua thân thể Lục Châu.
“Lục huynh!!” Trên mặt Tần Nhân Việt tràn đầy khó hiểu, nhưng hắn đang bị Ly Sơn tứ lão cuốn lấy, không cách nào phân thân đến đó.
Lục Châu nhìn thấy số lượng thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng đang không ngừng giảm xuống.
Đỡ Đòn Chí Mạng trừ 1.
Đỡ Đòn Chí Mạng trừ 1.
Lục Châu có tổng cộng 120 lần Đỡ Đòn Chí Mạng, chỉ trong mấy hơi thở đã ít đi một nửa.
Lục Châu bình yên vô sự đáp xuống đất.
Bên tai truyền đến thanh âm rung động khó hiểu của Tần Đế: “Thân thể ngươi là giả? Không thể nào! Sao ngươi làm được?!”
Chính lúc này, Lục Châu bộc phát cương khí bắn ra bốn phía. Lực lượng của mười bốn Mệnh Cách phát tiết ra tám hướng.
“Bạch Trạch.”
Bạch Trạch lăng không đứng bên cạnh Tiểu Diên Nhi, nghe tiếng triệu hồi của chủ nhân lập tức há miệng phun ra một đoàn bạch quang.
Bạch quang đánh trúng Lục Châu, xua tan đi cảm giác tê liệt toàn thân, lực lượng Thiên Tướng cấp tốc khôi phục.
Ầm!
Lúc này Ly Sơn tứ lão bộc phát ra lực lượng Mệnh Cách cường đại, trút xuống như mưa sao băng đánh vào Tinh Bàn của Tần Nhân Việt.
Phanh phanh phanh…
Tinh Bàn của Tần Nhân Việt rốt cuộc bị đánh hõm vào. Tần Nhân Việt vội vàng thi triển đạo lực lượng để lùi về sau.
Lực lượng Mệnh Cách còn lại đánh vào mặt đất, tạo thành một hố sâu đen ngòm bên dưới.
Tần Nhân Việt cau mày nói: “Đám lão bất tử, có giỏi thì đơn đấu với ta!”
Ly Sơn tứ lão chỉ là nguỵ chân nhân, đương nhiên không có khả năng chiến thắng Tần Nhân Việt nếu đơn đấu.
Lúc này, Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung tuy lấy hai đánh một nhưng vẫn cảm thấy áp lực vô cùng cường đại, không thể không lựa chọn rút lui.
Chỉ có bên phía Minh Thế Nhân là còn chiếm ưu thế.
“A !”
Tứ đại thị vệ đã bị trọng thương, lại bị Tần Nhân Việt lấy đi bốn Mệnh Cách, sau khi bị Minh Thế Nhân đánh lén, bọn hắn chỉ còn lại một Mệnh Quan!
Nguyên khí phong bạo mãnh liệt càn quét bốn phía. Đám người Nhan Chân Lạc, Lục Ly và Khổng Văn ngăn ở phía trước che chắn cho Tiểu Diên Nhi và Hải Loa.
Xoẹt !
Nguyên khí hỗn loạn ăn mòn cương khí hộ thể của bọn hắn. Tiểu Diên Nhi lập tức gọi ra Phạm Thiên Lăng, Nghiệp Hoả bốc cháy rừng rực ngăn ở phía trước.
Ánh sáng màu đỏ rực thu hút ánh nhìn của Tần Đế. Hắn cúi đầu quan sát, khẽ nói: “Trẫm thật đố kỵ với ngươi!”
Lục Châu ngẩng đầu truyền âm: “Đến lúc kết thúc rồi.” Trong lòng bàn tay Lục Châu lại xuất hiện Thẻ Hàng Cách cao cấp.
“Ngươi nói đúng. Nên kết thúc rồi.”
Vù vù vù.
Đám hình chiếu trên không trung bắt đầu hợp nhất.
Lục Châu không xác định được hư ảnh kia có phải là người thật không nên không tuỳ tiện sử dụng Thẻ Hàng Cách.
Đúng lúc này, bạch long bay lượn xuất hiện đầy trời!
Bóng ảnh Tần Đế hoá thành từng đạo bạch long tấn công về phía bốn mươi chín kiếm khách.
Phanh phanh phanh…
Bốn mươi chín kiếm khách kết trận phòng ngự nhưng rất nhanh đã không đỡ nổi, từng người rơi lộp bộp xuống đất.
Tần Nhân Việt ném Tinh Bàn ra, Ly Sơn tứ lão lại kiềm chế hắn, điên cuồng đánh vào Tinh Bàn.
Đàn bạch long lại quay đầu lao về phía Nhan Chân Lạc, Lục Ly, Cùng Kỳ, Tiểu Diên Nhi, Hải Loa, Minh Thế Nhân, Lục Châu và Tần Nhân Việt…
“Không phải hợp cấp, mà là thánh vật hằng cấp?!”
Thấy Tần Nhân Việt thất thần, Ly Sơn tứ lão lập tức phóng tới Tinh Bàn, hợp lực bộc phát ra lực lượng Mệnh Cách.
Ầm!
Tần Nhân Việt và Tinh Bàn bị đánh bay, nôn ra máu tươi. Hắn thu hồi Tinh Bàn, không ngừng tung chưởng ra sau, mượn lực đáp xuống.
Bốn mươi chín kiếm khách cũng bị bạch long đánh rơi xuống đất.
Lục Châu lấy Tinh Bàn ra ngăn trở bạch long.
Tần Đế trầm giọng nói: “Quy Khư Trận, định!”
Toàn bộ đàn bạch long hoá thành pho tượng, khiến tất cả mọi vật trong Quy Khư Trận đều dừng lại!
“Không gian pháp tắc?!” Tần Nhân Việt vừa thốt lên lời này, thân ảnh cũng bị định trụ.
Hết thảy trở về yên tĩnh.
Lục Châu cũng bị định trụ. Lực lượng Thiên Tướng vừa bốc lên đã bị ngăn cách với xung quanh. Chỉ có lam pháp thân bên trong đan điền khí hải là còn cử động được, hai tay nâng lên cố gắng điều động lực lượng Thiên Tướng.
Đây là Đạo lực lượng cường đại nhất mà Lục Châu từng thấy.
Thanh âm Tần Đế lại vang lên giữa không trung: “Đây là không gian độc lập, ngươi có hài lòng không?”
Trong tinh không mênh mông bốn phía, mỗi người dường như đều bị ngăn cách trong một không gian riêng biệt.
Tần Đế nói: “Trẫm dùng mười ngàn năm thọ mệnh để đổi lấy uy lực lớn nhất của Quy Khư Trận! Trẫm phải nhìn xem ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào?!”
Mỗi người đều bị vây khốn trong không gian đơn độc, không thể nhìn thấy lẫn nhau.
Hư ảnh Tần Đế cùng một lúc xuất hiện trong không gian độc lập của mỗi người.
Trong không gian của Vu Chính Hải, hư ảnh Tần Đế đánh ra một chưởng.
Vu Chính Hải không bị thương tổn, nhưng khí tức đặc thù quấn quanh người hắn đã hiện ra.
“Khí tức Thái Hư? Ngươi cũng có khí tức Thái Hư?!”
Vu Chính Hải không ngừng gọi ra đao cương tấn công Tần Đế, nhưng phát hiện đó chỉ là hư ảnh, hắn bèn thu hồi đao cương, bay khắp nơi tìm đường ra.
Hư ảnh Tần Đế biến mất.
Quy Khư Trận vô hiệu đối với Thái Hư!
Muốn duy trì Quy Khư Trận phải hao phí nguyên khí cực lớn, hư ảnh Tần Đế không có năng lực gây thương tổn, càng kéo dài thời gian thì hắn càng bất lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận