Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 473

Nhìn nguồn năng lượng tinh thuần đang không ngừng chữa trị cho Vĩnh Ninh, trong mắt Tư Vô Nhai tràn đầy kinh ngạc.
Chốc lát sau, trị liệu hoàn tất, Lục Châu thu hồi đơn chưởng.
Theo dự đoán của Lục Châu, một tấm thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương đã đủ để giữ mạng cho Vĩnh Ninh, còn lại nàng chỉ việc tịnh dưỡng nữa là được.
Khụ khụ.
Vĩnh Ninh công chúa vẫn ho khan kịch liệt, hai mắt nhắm nghiền, khoé miệng xuất hiện vết máu.
“Hửm?”
Lục Châu cảm thấy kỳ quái, bèn cúi người xuống bắt mạch lần nữa. Nguyên khí nhàn nhạt tiến vào lục phủ ngũ tạng Vĩnh Ninh công chúa…
Ngoài phòng, đám người cũng đang vô cùng lo lắng và gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng.
Chiêu Nguyệt đi qua đi lại đến mức Chư Hồng Cộng phải lên tiếng: “Ngũ sư tỷ, tỷ dừng lại nghỉ ngơi một chút đi, ảnh hưởng đến thân thể sẽ không tốt.”
“Im miệng.” Chiêu Nguyệt răn dạy.
“Ta im ngay đây!”
Lúc này, Hoa Nguyệt Hành vốn ít nói cũng lên tiếng: “Ta còn nhớ khi ở trong cung đã từng gặp Vĩnh Ninh công chúa. Công chúa là người tốt bụng, đối xử khiêm tốn hoà nhã với mọi người, sao lại trở thành quân cờ để người khác lợi dụng như vậy chứ?”
Nói xong nàng lắc đầu thở dài.
Hoa Vô Đạo nói: “Một khi đã bước vào cung đình thì không có khả năng khư khư giữ mình. Ngươi cũng ở trong cung một năm, chẳng phải suýt chút nữa đã bị cuốn vào âm mưu của Mạc Ly đấy sao?”
“Hoa trưởng lão nói đúng lắm.”
“Chỉ có thể trách ông trời không có mắt…” Hoa Vô Đạo thở dài nói.
“Thật sự không còn biện pháp khác?”
“Hy vọng quá mức xa vời… Lục phủ ngũ tạng đã bị ăn mòn, đây không còn là vấn đề mà tu vi cao hay thấp có thể giải quyết nữa.”
Phan Ly Thiên đang uống rượu bên cạnh chợt nói: “Nếu là tu hành giả có y thuật siêu phàm nhập thánh thì còn có thể bảo đảm giúp nàng sống lâu thêm một chút.”
Lãnh La liếc mắt nhìn thoáng qua Phan Ly Thiên. “Chẳng mấy khi thấy lão Phan ngươi có ý kiến nhất trí với ta.”
Ngay cả ba vị trưởng lão Lão Niên Các còn khẳng định như thế thì những người khác sao dám ý kiến.
Nói cách khác, Vĩnh Ninh tất phải chết. Chuyện này quá khó để đối mặt.
Tiểu Diên Nhi lườm ba người một cái, bất mãn nói: “Vĩnh Ninh tỷ tỷ xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ không chết đâu!”
Ba vị trưởng lão không thèm chấp nha đầu này. Nếu xinh đẹp có thể kéo dài mạng sống thì khi còn trẻ chẳng phải lão hủ sẽ trường thọ suốt đời?
“Chẳng lẽ ngay cả sư phụ cũng không còn cách nào?” Chiêu Nguyệt buồn bã nói.
“Chữa thương và giết người là hai việc hoàn toàn khác nhau. Tựa như khối gạch này…”
Hoa Vô Đạo nhấc tay, một viên gạch gần đó bay vào tay hắn. Cương khí vờn quanh. Ầm! Viên gạch vỡ nát thành từng mảnh vụn.
Ngay sau đó, Hoa Vô Đạo sử dụng cương ấn bao bọc tứ phía, khống chế đám mảnh vụn lơ lửng giữa không trung rồi dần dần hội tụ lại.
Cảnh tượng đặc sắc khiến mọi người kinh ngạc ngắm nhìn. Đây là một chiêu khảo nghiệm khả năng khống chế cương khí của tu hành giả.
Hoa Vô Đạo ngưng tụ mảnh vụn lại thành hình dạng của một viên gạch. Lực khống chế đã đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực.
Lúc này mọi người cũng đã minh bạch ý tứ của hắn. Một khi gạch đá đã vỡ vụn, dù tu hành giả có tu vi cao đến mức nào, muốn hoàn toàn khôi phục nó trở thành một viên gạch như trước là chuyện không thể xảy ra.
Gạch vốn rất cứng chắc. Dù lực khống chế có tinh diệu thì cũng chỉ có thể duy trì hình dạng viên gạch mà thôi.
Hoa Vô Đạo khẽ buông tay. Roạt! Từng mảnh vụn lại rời ra, rơi xuống đất.
“Đã rõ chưa?”
“Minh bạch. Đa tạ đã chỉ giáo.” Chiêu Nguyệt đáp.
Lãnh La và Phan Ly Thiên không xem Hoa Vô Đạo trang bức mà chỉ nhìn về phía cửa phòng.
Được ba vị trưởng lão giải thích, mọi người lại càng thêm ủ rũ không còn chút tinh thần.
Lục Châu lại đưa nguyên khí dung nhập vào cơ thể Vĩnh Ninh công chúa.
Tấm thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương vừa rồi đúng là đã chữa trị 30% thương thế của nàng, nhưng điều kỳ quái là cương nhận lại lần nữa khuếch tán ra, bắt đầu ăn mòn lục phủ ngũ tạng đã khôi phục.
Đúng là một loại cương nhận quỷ dị. Không xong… vừa rồi lão phu khoe khoang khoác lác không ít, chẳng lẽ lần này sẽ bị vả mặt?
Lục Châu nhớ tới thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương phiên bản cường hoá. Nhưng nếu không thể hoàn toàn chữa trị hết trong một lần, đám cương nhận này vẫn sẽ khuếch tán ra ăn mòn nội phủ lần nữa.
Điều này có nghĩa là dù sử dụng thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương phiên bản cường hoá cũng vô dụng.
Lục Châu biết đi đâu tìm Tuyệt Địa Liệu Thương chữa trị được 100% thương thế cơ chứ?
Ăn ‘cớt’ rồi.
“Sư phụ?”
Tư Vô Nhai thấy sư phụ lâm vào trầm tư bèn kỳ quái gọi một tiếng.
Lục Châu vuốt râu nói: “Lui ra ngoài.”
“Đồ nhi tuân mệnh.” Tư Vô Nhai nhanh chóng xoay người rời khỏi phòng.
Lục Châu nhấc tay, cương khí đỡ Vĩnh Ninh ngồi dậy.
Lục Châu chỉ có tu vi Thần Đình cảnh, có giữ lại cũng vô dụng. Trước tiên dùng toàn bộ nguyên khí để ngăn chặn thương thế, sau đó hắn sẽ tiếp tục nghĩ biện pháp.
Lục Châu tung chưởng vận chuyển nguyên khí. Nguyên khí giống như con suối cuồn cuộn chảy vào kinh mạch Vĩnh Ninh.
Có nguyên khí bổ sung, sắc mặt Vĩnh Ninh công chúa đã khá hơn trước. Lục Châu tiếp tục vận dụng nguyên khí. Đúng lúc này, Lục Châu bỗng cảm giác được trong lục phủ ngũ tạng Vĩnh Ninh có một cỗ lực lượng đánh về phía nguyên khí của hắn, như thể không cho nguyên khí tiến vào.
“Lực lượng ấn phù? Thiên Sư Đạo?” Lục Châu khẽ quát một tiếng, đơn chưởng vỗ tới.
Cuộc chiến ở Lương Châu Thành diễn ra quá hỗn loạn đến mức không ai thấy rõ Vĩnh Ninh đã sử dụng loại cương nhận nào.
Thật không ngờ nàng lại dùng ấn phù của Thiên Sư Đạo.
Tu vi Thần Đình cảnh không đủ để đối phó với ấn phù, nguyên khí trong người Lục Châu rất nhanh đã bị dùng hết.
Ngay khi Lục Châu chuẩn bị thu hồi chưởng, lực lượng ấn phù đột nhiên theo kinh mạch Vĩnh Ninh đánh về phía hắn.
Theo bản năng, Lục Châu điều động lực lượng phi phàm của Thiên thư. Kim quang lập tức biến thành lam quang. Song chưởng đánh ra!
Lúc này, trong não hải Lục Châu bỗng dưng hiện ra những tự phù xa lạ.
Thần thông Vô Thể Tính Trí.
“Thần thông Thiên thư?” Lục Châu đánh ra chưởng này hoàn toàn theo bản năng.
Bởi vì muốn đối phó với lực lượng của ấn phù nên hắn sử dụng lực lượng phi phàm không nhiều, vẻn vẹn chỉ có một phần mười.
Song chưởng sinh lam liên. Lam liên nở rộ chói lọi, bộc phát sinh cơ cuồn cuộn.
Chỉ trong giây lát, lực lượng ấn phù đã bị lam liên phá huỷ. Ngay sau đó, lam liên không tiến vào thân thể Vĩnh Ninh mà thu nhỏ lại rồi đột nhiên bành trướng.
Hư ảnh lam liên phóng xạ ra bốn phương tám hướng, một mét, hai mét, ba mét… mười mét! Lấy Nam Các làm trung tâm, lan tràn ra khắp Ma Thiên Các!
Bạn cần đăng nhập để bình luận