Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 464

Lý luận trảm kim liên để tu hành không chỉ truyền khắp tu hành giới Đại Viêm mà còn truyền tới các quốc gia dị tộc ở Nhung Tây Nhung Bắc.
Từ trước tới nay người dị tộc đều theo đuổi sức mạnh, có được lý luận tu hành này, tu hành giả của mười hai nước lập tức dấn thân vào thí nghiệm.
Trong một dịch trạm ở Đại Viêm.
Một số tu hành giả tụ tập lại cùng trao đổi tin tức, thuận tiện uống chút rượu.
Qua ba tuần rượu, buổi trò chuyện đã nói tới chính sự.
“Huynh đệ, ngươi nói trảm kim liên là phương pháp tấn thăng lên cửu diệp, chuyện này ta biết, bên ngoài đều đồn đại như vậy. Nhưng ngươi bảo đó chỉ mới là nguỵ cửu diệp là có ý gì?” tu hành giả đang uống rượu nói với nam tử đối diện mặc trang phục kỳ dị.
“Đương nhiên chỉ là nguỵ cửu diệp, pháp thân không có kim liên sao có thể là pháp thân chân chính. Chẳng qua sau khi tấn thăng lên cửu diệp có lẽ sẽ ngưng tụ được kim liên lần nữa, đến lúc đó mới trở thành cao thủ cửu diệp thực thụ.” Nam tử mặc trang phục kỳ dị nói.
“Có đạo lý. Vấn đề là, rốt cuộc sau khi trảm kim liên thì có thể sống sót không?”
“Nói thế nào thì cũng sẽ có biện pháp giải quyết chuyện này thôi. Rất nhiều người dù không trảm kim liên cũng sẽ chết. Nếu đổi lại là ngươi thì ngươi cũng sẽ thử một lần.”
“Có đạo lý.”
Lúc này, có một người ngồi cạnh nam tử uống rượu chắp tay nói với người mặc trang phục kỳ dị: “Huynh đệ có kiến thức rộng rãi, xin hỏi tôn tính đại danh của huynh đệ là gì?”
“Tôn tính đại danh thì không dám nhận, ta họ Nhật.”
“Nghe một lời của Nhật huynh còn hơn đọc sách mười năm.”
Minh Thế Nhân rung đùi nói với người đối diện: “Vừa rồi ngươi nói thập đại danh môn đang tập hợp lại tạo thành liên minh đồ ma là thật sao?”
“Nghiêm chỉnh mà nói thì chỉ còn là thất đại danh môn. Chính Nhất Đạo, Tịnh Minh Đạo và Thiên Kiếm Môn đã bị diệt từ lâu.” Có người lên tiếng.
Minh Thế Nhân khinh thường nói: “Thất đại danh môn muốn khiêu chiến Ma Thiên Các không phải là đi tìm chết à?”
Lời vừa thốt ra, đám người bên cạnh sôi nổi nhìn về phía Minh Thế Nhân, không ai dám gật bừa.
“Nhật huynh, tạm thời không nói tới Các chủ Ma Thiên Các sắp đến đại nạn. Chỉ riêng phần thất đại danh môn thôi đã khác xưa rất nhiều rồi.”
“Ồ?” Minh Thế Nhân làm ra bộ dạng xin rửa tai lắng nghe.
“Ngươi nghĩ xem, thập đại danh môn vây công Kim Đình Sơn thất bại không biết bao nhiêu lần, thê thảm nhất là hai lần gần đây. Lần này bọn họ sẽ càng cẩn thận hơn, càng chuẩn bị đầy đủ hơn.”
Minh Thế Nhân gật gù. “Có lý lắm.”
“Nói đâu xa, mới hai ngày trước các đệ tử Đoan Lâm Học Phái còn mời cả lão tổ xuất quan.”
“Lão tổ?”
“Kiếm Ma Ngu Thượng Nhung giết chưởng môn Thường Kiên của bọn họ, lão tổ Thường Ngôn đành tự thân xuất mã chứ sao… Người nhà bị giết, lão ta khẳng định sẽ không để yên.”
Nghe vậy Minh Thế Nhân cười ha hả.
“Đã là người sắp nhập thổ vi an còn đòi đấu với Ma Thiên Các? Ta nhớ rõ tu vi Thường Ngôn đã hạ xuống rồi mà?” Minh Thế Nhân châm chọc nói.
Nam tử đối diện liếc nhìn hai phía rồi thấp giọng nói: “Trước khác nay khác, rõ ràng biết Đoan Lâm Học Phái không có bình chướng, tại sao không ai dám đến trêu chọc bọn họ?”
“Không phải vì có hẻm núi hiểm trở bảo hộ sao?”
“Hẻm núi thì có tác dụng cái rắm gì! Đó là bởi vì…” Nam tử càng nói nhỏ hơn. “Đoan Lâm Học Phái có một lượng lớn ma nguyên bí dược!”
Minh Thế Nhân lườm nam tử đối diện một cái. “Đoan Lâm Học Phái còn chưa phải là đại phái, thập đại danh môn bây giờ chỉ có tiếng chứ không có miếng, bọn hắn làm sao có được ma nguyên bí dược?”
“Ta làm sao mà biết? Ta chỉ nghe người ta nói thôi.” Nam tử kia cũng cười ha hả.
“Các ngươi có biết trong liên minh đồ ma còn có những môn phái nào khác không?” Minh Thế Nhân hỏi.
“Còn lại đều là một số môn phái nhỏ không đáng nhắc tới. Tông môn lớn đều đang bận rộn nghiên cứu lý luận trảm kim liên cả rồi.”
Nói tới đây, Minh Thế Nhân đứng lên nói với nam tử kia: “Đa tạ.”
Người đó cười hắc hắc, toét miệng nói: “Nhật huynh… huynh xem, có thể tính tiền bàn này được không?”
Những người còn lại cũng nhìn về phía Minh Thế Nhân.
Mấy ngày nay bọn họ chia sẻ cho cái tên họ Nhật này biết bao tin tức, mà hắn thì chỉ toàn nói cửu đại ma đầu Ma Thiên Các lợi hại thế nào, đặc biệt là hết sức phóng đại tứ ma đầu Minh Thế Nhân đến mức chả ai buồn tin. Mới đầu nghe còn thấy thú vị, về sau thì ai nấy cũng nghe không lọt nữa. Chia sẻ nhiều tin tức cho hắn như vậy, nếu là người biết điều thì mời người ta uống chung trà cũng chẳng quá đáng nha?
Minh Thế Nhân lườm bọn họ một cái. “Tính cái gì mà tính, không bắt các ngươi mời ta uống trà đã là tốt lắm rồi.”
Nói xong liền xoay người rời đi.
Đám người đều ngơ ngơ ngác ngác.
Trường Thanh cung, Thần Đô.
Lưu Thương vẫn đang ngồi trong thư phòng múa bút vẩy mực. Đầu bút lông hí hoáy viết bốn chữ trên giấy: Nhất Thống Vạn Tộc.
Nội thường hầu bỗng nhiên bước vào, quỳ xuống nói: “Bệ hạ, nhóm tu hành giả đầu tiên thử nghiệm phương pháp trảm kim liên đã cho ra kết quả.”
“Nói.”
“Lần này tổng cộng có mười tu hành giả trảm kim liên, một người tam diệp, năm người nhị diệp, bốn người nhất diệp. Có chín người chết trong đau đớn, còn một người sống sót.”
Nội thường hầu nói xong câu cuối, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.
Tay Lưu Thương cầm bút lông đã đông cứng giữa không trung.
Hắn trầm giọng nói: “Lặp lại lần nữa.”
“Lần này tổng cộng có mười tu hành giả…”
“Câu cuối cùng.”
“Còn một người sống sót.” Nội thường hầu nói.
Cơ bắp trên mặt Lưu Thương rõ ràng run rẩy không thôi, trong đôi mắt cũng lộ vẻ hưng phấn.
Sở dĩ hắn làm như vậy là muốn kiểm tra xem trảm kim liên xong có thể sống sót hay không.
Trải qua nhiều năm nghiên cứu, Lưu Thương biết rõ kim liên sẽ hấp thu năng lượng, hấp thu thọ mệnh. Trảm kim liên còn sống có nghĩa là vấn đề này đã được giải quyết.
Hắn là vua của một nước, chưởng khống cả thiên hạ Đại Viêm. Nghe được câu nói này sao hắn có thể không kích động cho được.
Nhiều năm qua hắn đã bỏ biết bao công sức, sử dụng đủ loại bàng môn tà đạo, không tiếc mọi giá truy tìm phương pháp tấn thăng cửu diệp, nhưng toàn bộ đều thất bại, đến mức bản thân hắn cũng cảm thấy mệt mỏi.
Nay mọi cố gắng đã được đền đáp, hắn đương nhiên vô cùng kích động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận