Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 542

Mà điều khiến Lục Châu băn khoăn suốt từ đầu đến giờ là Hải Loa có thể tránh được khả năng phân tích của Chân Thực Chi Nhãn.
Người bình thường sao làm được điều này? Điểm đáng ngờ thật nhiều.
Lục Châu cẩn thận xem xét lại nhất cử nhất động của Hải Loa, hành vi cử chỉ cũng xem như là quy củ, không ngây ngốc như tiểu hài tử nhưng cũng không ổn trọng như một người trưởng thành.
“Tiền bối, mặt trời sắp xuống núi, chúng ta mau đi thôi.” Hoa Trọng Dương lại thúc giục.
“Ăn no chưa?” Lục Châu hỏi Hải Loa.
“Rồi ạ… Cảm ơn.” Hải Loa gật đầu.
“Vậy thì đi thôi.”
Lúc này ba người mới rời khỏi tửu lâu.
Cùng lúc đó, trong phân đà của U Minh Giáo.
Vu Chính Hải không ngừng đi tới đi lui. Tư Vô Nhai thản nhiên nhìn hắn nói:
“Đại sư huynh đừng lo lắng. Hoa Trọng Dương luôn làm việc rất cẩn trọng.”
Vu Chính Hải dừng bước. “Mọi chuyện đều không có tuyệt đối. Vi huynh đang nghĩ nếu việc này thất bại thì phải xử lý thế nào.”
“Vậy thì lại nghĩ cách khác.”
“Hiền đệ còn có diệu kế?” Vu Chính Hải hỏi.
“Diệu kế thì không hẳn.” Tư Vô Nhai đáp. “Đệ đã xem lại bút ký ghi chép các hành động của U Minh Giáo trong khoảng thời gian gần đây… Đại sư huynh kết bạn với Môn chủ Bồng Lai Môn từ bao giờ thế?”
Vu Chính Hải cười sang sảng:
“Nói ra thì khá dài dòng, khi Đại Huyền Thiên Chương của vi huynh đạt tới đại thừa, thiếu đi một đối thủ để luyện tập. Vi huynh vốn định tìm nhị sư đệ nhưng lại không thấy bóng dáng hắn đâu nên đành đi Bồng Lai đảo. Vi huynh thắng Hoàng Thời Tiết trong vòng ba đao, không đánh không quen biết, sau đó kết làm bằng hữu. Mà hiền đệ hỏi việc này làm gì?”
“Nếu được đảo chủ Bồng Lai đảo tương trợ thì chúng ta có thể nhẹ nhàng đánh hạ Kinh Châu Thành rồi.” Tư Vô Nhai nói.
Hai mắt Vu Chính Hải toả sáng như đã nghĩ ra điều gì. “Có đạo lý!”
Hắn vừa dứt lời, một tên thuộc hạ đi vào khom người nói: “Giáo chủ, đảo chủ Bồng Lai đảo giá lâm.”
Tư Vô Nhai đứng lên, hai mắt sáng rực. “Đại sư huynh, vận khí của huynh thật là tốt.”
Vu Chính Hải cười nói: “Mau mời vào.”
Bên ngoài đại điện, chiếc phi liễn cực đại từ từ hạ xuống. Vu Chính Hải bước ra ngoài nghênh đón, Tư Vô Nhai cũng theo sát phía sau.
Trong phi liễn bỗng vang lên một giọng nói: “Đã lâu không gặp!”
“Thời Tiết huynh, từ khi tạm biệt đến giờ huynh vẫn khoẻ chứ?”
Đúng lúc này, một thân ảnh mặc cẩm y phóng ra ngoài nhanh như thiểm điện, công kích về phía Vu Chính Hải!
Song chưởng sáng lên dưới bầu trời hoàng hôn trầm lắng. Hoàng Thời Tiết đột nhiên gây khó dễ khiến Tư Vô Nhai bất ngờ. Hắn vội lùi ra sau, chừa lại không gian cho hai người.
Sắc mặt Vu Chính Hải vẫn thong dong không vội, sống lưng thẳng tắp, tay trái chắp sau lưng, tay phải nâng lên nghênh đón.
Phanh phanh phanh!
Chưởng ấn của Hoàng Thời Tiết tản ra từng đạo tàn ảnh và quang mang khiến người chói mắt, dưới tiết tấu công kích nhanh như chớp, Vu Chính Hải vẫn ung dung ứng đối không hề tốn sức.
Các đệ tử Bồng Lai đảo vẫn đứng yên bên cạnh phi liễn không hề nhúng tay, yên lặng quan sát cuộc chiến, mà giáo chúng U Minh Giáo cũng vậy.
Quan sát cuộc chiến giữa hai cường giả thường mang lại lợi ích lớn, đây cũng được xem là một cách hưởng thụ.
Từ khi xông ra khỏi phi liễn, Hoàng Thời Tiết không ngừng công kích mà Vu Chính Hải lại không ngừng hoá giải, hai người dần tiến lên trên bậc thềm.
Trong lòng bàn tay Vu Chính Hải đột nhiên xuất hiện một đạo cương đao hình loan nguyệt. “Đao Chấn Sơn Hà!”
Oanh!
Hoàng Thời Tiết không thể không đón đỡ, hắn lăng không bay ngược ra sau rồi hạ xuống đất.
Cuộc chiến kết thúc.
Song phương đánh ra chưa đến hai phần mười thực lực, còn chưa đủ để làm nóng người. Tuy vậy cao thấp đã phân.
Hoàng Thời Tiết cười nói: “Không ngờ tu vi của ngươi lại tiến bộ rồi.”
“Ngươi cũng thế.”
“Sao hả? Ta tới đây chẳng lẽ ngươi không chào đón?” Hoàng Thời Tiết nói.
Vu Chính Hải cười ha hả. “Ngươi đến ta đương nhiên rất vui. Mời vào trong!”
Đám người cùng tiến vào đại điện.
Vào trong, Vu Chính Hải giới thiệu với Hoàng Thời Tiết. “Vị này là hiền đệ của ta, Tư Vô Nhai.”
Tư Vô Nhai chắp tay nói: “Tham kiến tiền bối.”
Hoàng Thời Tiết khen ngợi gật đầu. “Nghe nói thất tiên sinh Tư Vô Nhai của Ma Thiên Các sở hữu lực lượng tình báo Ám Võng trải rộng khắp thiên hạ, từ thiên tử đến lê dân bách tính đều có tai mắt của ngươi. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.”
“Tiền bối quá khen.” Tư Vô Nhai nói.
Lúc này, Thẩm Lương Thọ dùng hai tay dâng lên một hộp gấm, nói: “Đây là Trảm Liên Bảo Mệnh Đan do Hoàng tiền bối nhờ Đan Dương Tông chúng ta luyện chế.”
Vu Chính Hải nhận lấy hộp gấm rồi đặt lên bàn.
Thẩm Lương Thọ là ai? Hắn chính là fan não tàn của Ma Thiên Các. Từ sau trận đánh ở Lương Châu Thành, hắn lại càng khao khát được nhìn thấy cửu đại đệ tử Ma Thiên Các.
Nay có cơ hội tốt như vậy, Thẩm Lương Thọ há có thể bỏ lỡ. Đứng ở khoảng cách quá gần… Thẩm Lương Thọ chỉ sợ bản thân mình đánh mất lý trí mà chạy lại ôm đùi người ta.
Hắn chăm chú quan sát Vu Chính Hải, miệng thầm thì: “Quả… quả nhiên…”
“Quả nhiên cái gì?” Vu Chính Hải không để ý lắm.
“Quả nhiên giống với trong tưởng tượng của ta, cao lớn uy mãnh, không hổ danh là đại tiên sinh Ma Thiên Các.” Thẩm Lương Thọ đáp.
“Thưởng.” Vu Chính Hải phất tay.
Một đệ tử U Minh Giáo đứng bên cạnh lập tức đưa Thẩm Lương Thọ đi lĩnh thưởng.
Thẩm Lương Thọ lui ra sau mấy bước, cười nói: “Đa tạ!” Sau đó đi theo tên đệ tử kia.
Hoàng Thời Tiết lúc này mới cất tiếng. “Nghe nói Các chủ Ma Thiên Các đã sớm tấn thăng cửu diệp?”
“Đúng vậy.” Vu Chính Hải không định che giấu. Dù sao thì Ma Thiên Các càng cường đại, người ta càng kiêng kỵ U Minh Giáo.
“Nói ra việc này có lẽ Vu giáo chủ không tin.” Hoàng Thời Tiết kể lại. “Hôm nay khi đi ngang phía bắc Kinh Châu, nơi tế thiên đài, ta gặp được một vị cao thủ cửu diệp.”
Tư Vô Nhai vẫn luôn im lặng không lên tiếng đột nhiên giật mình mở to mắt.
“Cao thủ cửu diệp? Gia sư đi tế thiên đài?” Phản ứng đầu tiên của Tư Vô Nhai chính là sư phụ đã đến.
Hoàng Thời Tiết lắc đầu nói: “Không phải là tôn sư.”
Vu Chính Hải nhướng mày. Lại xuất hiện một cửu diệp khác?
Vu Chính Hải có thể tung hoành thiên hạ, đánh đâu thắng đó cũng là vì bản thân hắn là cao thủ bát diệp viên mãn cực kỳ cường đại. Cùng là bát diệp chưa chắc đã thắng được hắn. Người có thể đánh bại hắn dễ dàng chỉ có sư phụ Cơ Thiên Đạo mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận