Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 840

“Tha, tha mạng…” Giải Khai vội vàng xua tay, nói năng lộn xộn. “Cơ tiền bối, đều là hiểu lầm. Cơ tiền bối, ngài là cửu diệp, cho dù lá gan ta có lớn bằng trời cũng không dám đối địch với ngài.”
Lục Châu hờ hững nói:
“Ngươi dùng tu vi bát diệp đối phó với đồ nhi mới thất diệp của lão phu. Để cho công bằng, lão phu dùng tu vi cửu diệp đối phó với tu vi bát diệp của ngươi. Nếu ngươi thắng, lão phu sẽ bỏ qua cho ngươi.”
Toàn thân Giải Khai run rẩy, lông tóc dựng đứng.
Đám bát diệp cũng đồng loạt gật đầu. Rất hợp lý. Ngươi là bát diệp lại đánh đồ đệ thất diệp của người ta, giờ người ta cửu diệp đến đánh ngươi bát diệp… Chẳng phải ngươi bản lĩnh lắm sao?
Hai mắt Giải Khai đỏ bừng nhìn đám người Chư Thiên Nguyên. Hắn cắn răng, thân ảnh loé lên!
Ông! Pháp thân cửu diệp với tốc độ nhanh đến cực hạn xuất hiện chặn đường hắn.
Giải Khai cố nén đau đớn, điểm kích huyệt đạo trên thân, thiêu đốt khí hải, thân ảnh điên cuồng loé lên hướng về phía tây.
Ông! Pháp thân cửu diệp lại xuất hiện chặn đường hắn. Giải Khai lại bị bắn ngược về giữa đám người.
Lục Châu điềm nhiên như không, pháp thân và toà kim liên mang theo Kim Diễm toả sáng rực rỡ khiến người ta không cách nào chống cự.
Giải Khai điên rồi!
Lần này hắn không tránh né mà phóng hết tốc lực về phía Diệp Thiên Tâm đang đứng gần nhất. “Cơ lão ma, là do ngươi bức ta! Dù chết ta cũng phải kéo theo kẻ chôn cùng!”
Diệp Thiên Tâm nhướng mày.
Giải Khai nhào tới, gọi ra pháp thân.
Oanh!
Hắn còn chưa kịp đến gần Diệp Thiên Tâm, Lục Châu đã từ trên trời giáng xuống, hai chân đạp vào tấm lưng hắn giẫm mạnh xuống sàn nhà.
Đan điền khí hải vỡ vụn, nguyên khí phát tiết quay về giữa thiên địa.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Lục Châu cảm giác được tu vi nguyên khí trong đan điền khí hải sau khi được phát tiết rốt cuộc cũng bình tĩnh lại rồi trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.
Cuối cùng cũng không cần phải tiêu xài lãng phí nữa.
Các vị bát diệp hít sâu một hơi nhìn Giải Khai bị giẫm lún vào trong sàn nhà. Bát diệp chống đối cửu diệp chẳng khác nào châu chấu đá xe, không biết lượng sức mình.
Trong lòng bọn họ càng lúc càng mong đợi được tấn thăng lên cửu diệp.
Lục Châu thu hồi pháp thân đi tới trước mặt mọi người. “Chư vị chân thành đối đãi, lão phu sẽ dùng chân thành đáp lại. Từ trước đến nay lão phu làm việc luôn ân oán rõ ràng.”
Bầu không khí trước cửa đại điện Ma Thiên Các trở nên yên tĩnh. Mọi người lập tức khom người đáp:
“Cơ tiền bối hiểu rõ đạo nghĩa khiến chúng ta vô cùng kính nể!”
“Tên vô sỉ Giải Khai này bị trừng phạt đúng tội.”
Đúng lúc này, các vị trưởng lão và đệ tử Ma Thiên Các cùng rất nhiều tu hành giả Đại Viêm đã quay về.
Không chỉ thế, cộng thêm trước đó những tu hành giả không được tiến vào bên trong bình chướng đã lên tới mấy ngàn người. Tất cả bọn họ lăng không lơ lửng, đồng loạt hành lễ:
“Đa tạ Cơ tiền bối truyền đạo!”
Bọn họ cảm kích Lục Châu chí công vô tư, truyền đạo thiên hạ. Cho dù không có hy vọng tấn thăng cửu diệp thì hôm nay bọn họ cũng đã nhận được rất nhiều cảm ngộ.
[Ting ! thu hoạch được 1.000 người thành kính lễ bái, ban thưởng 1.000 điểm công đức.].
Nghe được tiếng thông báo của Hệ thống, Lục Châu điểm nhẹ mũi chân bay ra ngoài bình chướng.
Khi mọi người còn đang nghi hoặc, toà pháp thân cửu diệp cao mười lăm trượng đã đứng sừng sững giữa trời, toả ra kim quang chói mắt, cho dù là ánh nắng chiều hoàng hôn cũng không thể tranh phong.
Các tu hành giả mở to mắt thưởng thức toà pháp thân cửu diệp ở khoảng cách cực gần.
Bên dưới pháp thân, toà kim liên cùng chín mảnh liên diệp cong cong sắc bén như lưỡi đao không ngừng xoay tròn. Điều càng khiến mọi người kinh sợ chính là từ chín mảnh liên diệp bốc lên một kim sắc hoả diễm rạng rỡ đến loá mắt. Trước đó khi đang quan sát truyền đạo, bọn họ đều chưa từng thấy ngọn lửa này.
Toàn bộ tu hành giả có mặt đều ngẩng đầu nhìn pháp thân cửu diệp đầy si mê, đối với bọn họ thì đây chính là một tác phẩm nghệ thuật động lòng người nhất thế gian. Có rất nhiều người vì truy cầu thứ này mà cam nguyện từ bỏ mạng sống.
[Ting ! thu hoạch được 2.000 người thành kính lễ bái, ban thưởng 2.000 điểm công đức.].
Lục Châu rất hài lòng trước hiệu quả của pháp thân. Trong đầu hắn đang nghĩ, nay đã tiến vào cửu diệp, hắn có nên đi dạo khắp cửu châu, khoe khoang pháp thân để kiếm thêm điểm công đức?
Các vị bát diệp lại càng rung động hơn ai hết, đặc biệt là những người đến từ Tam tông. Bọn họ lúc này mới thấm thía lời tổ sư gia Vân Thiên La đã nói trước khi đại nạn thọ mệnh đến, nếu bản thân mình không cách nào đột phá, sao không lưu lại cơ hội này cho những người thông minh hơn?
“Không ngờ Cơ tiền bối lại kiên trì hoàn thành việc làm mẫu…” Nam Cung Vệ nói.
Mọi người lúc này mới kịp phản ứng lại.
“Sau khi đánh giết kẻ đánh lén ẩn nấp trong Thiên Toa, Cơ tiền bối còn tiếp tục làm mẫu cho chúng ta xem, khí độ bậc này thật khiến người khâm phục.” Mọi người gật gù đồng tình.
Lục Châu thu hồi pháp thân, quay trở về trong bình chướng rồi nhìn sang Nam Cung Vệ: “Thiên Toa?”
Nam Cung Vệ khom người nói: “Khi tiền bối đang chiến đấu với tu hành giả hồng liên trong rừng, Giải Khai đã nói ra tên của vật này là Thiên Toa.”
“Vì sao Giải Khai lại biết đến nó?” Lục Châu hỏi.
Chư Thiên Nguyên ho khan mấy tiếng rồi đáp: “Cơ huynh, có còn nhớ bản bút ký ta đưa cho huynh không?”
Lục Châu nhìn về phía Chư Thiên Nguyên.
Chư Thiên Nguyên tiếp tục giải thích: “Bản bút ký đó bị xé đi rất nhiều trang, trong đó một phần là do chủ nhân của nó xé, một phần là do Giải Khai xé. Thời điểm Cổ Thánh Giáo loạn trong giặc ngoài, Giải Khai cấu kết với đám bè phái của hắn xâm chiếm vị trí Giáo chủ. Hắn lẻn vào phòng ta với ý đồ trộm đi vật này nhưng đã bị ta đoạt lại, không ngờ hắn đã lén lút xé mất mấy trang từ trước.”
Tư Vô Nhai bước tới hỏi: “Ông có từng xem qua những trang bị xé kia chưa?”
Chư Thiên Nguyên gật đầu: “Thật không dám giấu giếm, những trang bị Giải Khai xé ta xem không hiểu nên đã quên mất từ lâu. Ta chỉ biết đó là những hình vẽ cấu tạo rất phức tạp, bên trên còn có đủ loại trận văn tinh xảo. Hình vẽ của Thiên Toa cũng là một trong số đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận