Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 480

Oanh!
Phong Lưu không có lấy một cơ hội kêu thảm đã bị hồ lô đánh lún sâu xuống dưới, tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
Hồng quang trên mặt Phan Ly Thiên dần tan đi, pháp thân bát diệp đình trệ giữa không trung rồi tiêu tán.
Phan Ly Thiên cũng rơi xuống nằm dưới mặt đất.
Bầu không khí trở nên im ắng và lâm vào hắc ám vô tận. Đám đệ tử Chấn Thương Học Phái né tránh được một kiếp vẫn còn sợ hãi không dám tới gần.
Bọn hắn đang bị trọng thương, đại đa số đều bị kiếm cương của Phan Ly Thiên chém chết, những người còn lại cũng chỉ là tàn binh bại tướng.
“Trở về bẩm báo Môn chủ, đại sư huynh huyết chiến với Phan Ly Thiên đã bỏ mình. Phan Ly Thiên… thiêu đốt đan điền khí hải.”
“Vâng!”
Đám tàn binh bại tướng nào dám tiến lên, bèn quay đầu chạy mất, tiêu thất trong bóng đêm vô tận.
Phan Ly Thiên lẳng lặng nằm dưới đất. Quanh năm hắn lang thang chân trời góc bể, lấy trời làm chăn, lấy đất làm giường, đã quá quen với việc nghỉ ngơi trong tình cảnh ác liệt này.
Cho dù có phải thiêu đốt đan điền khí hải, Phan Ly Thiên cũng không hối hận.
Trong phòng nghị sự tại Chấn Thương Học Phái.
Phong Thanh Hà nghe các đệ tử bẩm báo, mày cau lại. “Phong Lưu chết rồi?” Hắn không dám tin hỏi.
“Đại sư huynh đại chiến với Phan Ly Thiên… không ngờ lão già kia lại thiêu đốt đan điền khí hải!”
Mi mắt Phong Thanh Hà không ngừng giật giật. Hắn tức giận nắm chặt nắm đấm, cánh tay rung động.
Một vị trưởng lão đứng bên cạnh khom người nói: “Chưởng môn, xin lấy đại cục làm trọng. Phan Ly Thiên thiêu đốt khí hải đồng nghĩa với việc đã mất đi sức chiến đấu. Hoa Vô Đạo là rùa đen rụt đầu, đến lúc đó người của Thất Tinh Sơn Trang hoàn toàn kiềm chế được hắn. Nghe nói Lãnh La đã trọng thương từ trận đấu ở Canh Tử Trấn, để Thiên Sư Đạo đối phó với hắn, dùng ấn phù khắc chế đạo ẩn chi thuật. Còn lại Hoành Cừ Học Phái, Đoan Lâm Học Phái, Như Ý Am và Đan Tâm Tông sẽ cùng chúng ta hợp lực đối phó với Cơ lão ma.
Nghe vậy, cơn giận của Phong Thanh Hà dần dần bị áp chế xuống. “Đừng khinh thường đệ tử Ma Thiên Các, Đoan Mộc Sinh và Minh Thế Nhân tuy bị Cơ lão ma áp chế tu vi nhưng cũng không phải là loại người dễ đối phó. Huống hồ gì trên Kim Đình Sơn còn có Tư Vô Nhai, không thể không đề phòng.”
“Tư Vô Nhai là phản đồ Ma Thiên Các. Với tính tình Cơ lão ma hẳn sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn. Ngu Thượng Nhung chưa rõ sinh tử, sẽ không xuất hiện trong trận chiến này. Những đệ tử khác thì không có khả năng thay đổi chiến cuộc.”
“Vu Chính Hải thì sao?”
Phong Thanh Hà lo lắng nhất chính là tên này. Suy cho cùng, Vu Chính Hải vẫn là đại đệ tử Ma Thiên Các.
Ngoài mặt hắn là phản đồ lớn nhất của Ma Thiên Các, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra U Minh Giáo từ khi lớn mạnh đến nay vẫn luôn rất kính sợ Ma Thiên Các.
Tứ đại hộ pháp vừa nhìn thấy Các chủ Ma Thiên Các đã bỏ chạy, đây không còn là chuyện mới mẻ gì trong tu hành giới.
“Xin Chưởng môn yên tâm, hiện tại Vu Chính Hải đang đối phó với hoàng thất. Để gia tăng độ khó cho hắn, người của Đan Tâm Tông đã đi một chuyến tới Nhu Lợi quốc.”
“Nhu Lợi?”
“U Minh Giáo thắng lớn ở Lương Châu, giết tứ hoàng tử, giết luôn cả hai ngàn cao thủ Nhu Lợi và Lâu Lan… vương tộc Nhu Lợi chỉ ước gì có thể chém Vu Chính Hải thành trăm mảnh.” Trưởng lão nói.
Nghe đến đây, Phong Thanh Hà lại lần nữa nhướng mày. “Đan Tâm Tông cấu kết với Nhu Lợi quốc… dị tộc chung quy vẫn là dị tộc, mục đích chân chính của bọn hắn e là muốn thiên hạ Đại Viêm đại loạn.”
“Hầy… thất đại môn phái đâm lao đành phải theo lao. Hoành Cừ Học Phái thậm chí cả lão tổ cũng bị mời xuất quan. Phong Lưu chết cũng xem như có ý nghĩa.”
Nếu không trả giá đại giới thì khi san bằng Ma Thiên Các, bọn họ dựa vào cái gì để thu hoạch được nhiều lợi ích hơn các tông phái khác?
Phong Thanh Hà khẽ thở dài một tiếng. “Lệnh người tới nơi giao đấu, tìm thi thể Phong Lưu mang về hậu táng.”
“Vâng.”
Trên Ma Thiên Các.
Sau khi xem xét tường tận bản đồ da dê cổ, Lục Châu không tiếp tục xem nữa mà ngồi xếp bằng nghiên cứu thần thông Thiên thư.
Hiện tại Lục Châu đã nắm giữ bốn loại thần thông Thiên thư: một là thần thông Chúng Sinh Ngôn Âm, âm công, hai là thần thông Pháp Diệt Tẫn Trí, tấn công trên diện rộng, ba là thần thông Túc Trụ Tuỳ Niệm có khả năng bắt chước các thần thông khác, bốn là thần thông Vô Thể Tính Trí, trị liệu.
Ba loại trước Lục Châu đã sử dụng nhiều lần. Chỉ có loại thứ tư này là chưa quá quen thuộc, vừa giống như trị liệu vừa giống khôi phục sinh cơ.
Nếu là như vậy, liệu nó có thể giúp đám người Lão Niên Các khôi phục tu vi nhanh hơn không?
Ngay khi Lục Châu đang suy nghĩ, bên ngoài chợt truyền đến giọng Chiêu Nguyệt: “Sư phụ, tứ sư huynh gửi phi thư.”
“Đọc đi.”
Chiêu Nguyệt đọc nhỏ: “Sư phụ, đồ nhi đã lan truyền phương pháp trảm kim liên ra mọi ngóc ngách của Đại Viêm. Ngoài ra đồ nhi nhận được tin tức liên minh đồ ma đã chính thức thành lập, người hãy cẩn thận đề phòng bọn chuột nhắt.”
“Hơn nữa, đồ nhi nghe nói lão tổ của Đoan Lâm Học Phái đã xuất sơn, phải đề phòng lão tổ các môn phái khác cũng xuất hiện. Cuối cùng, đồ nhi đã tìm được tới phân bộ Ám Võng, đồ nhi sẽ tra hỏi Diệp Tri Hành rồi bẩm báo với sư phụ. Minh Thế Nhân kính báo.”
Sau khi đọc xong, Chiêu Nguyệt nói: “Sư phụ, làm sao bây giờ?”
Lục Châu thản nhiên đáp: “Ân oán giữa Ma Thiên Các và thập đại danh môn cũng nên chấm dứt rồi.”
Đúng lúc này, bên ngoài Đông Các có một nữ đệ tử chạy tới, vẻ mặt hốt hoảng nói:
“Các chủ, ngũ tiên sinh… không xong rồi, Phan trưởng lão bị trọng thương!”
Chiêu Nguyệt cả kinh hỏi: “Bị trọng thương? Chuyện gì xảy ra?”
“Ta, ta… ta cũng không biết.”
Lúc này, Lục Châu chắp tay sau lưng rời khỏi Đông Các, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại tràn đầy nghi hoặc.
Sớm không đến muộn không đến, lại nhè đúng lúc này xảy ra chuyện. Liên tưởng đến nội dung phi thư của Minh Thế Nhân, Lục Châu lập tức nghĩ đến thất đại danh môn.
“Phan trưởng lão đâu?”
“Tam tiên sinh và bát tiên sinh đã hạ sơn đón Phan trưởng lão.”
Lục Châu phất tay áo, gương mặt già nua trông vẫn bình tĩnh nhưng giữa vầng trán rõ ràng mang theo tia tức giận.
Lục Châu chỉ mới đụng độ thập đại danh môn một lần, lúc đó hắn vừa mới xuyên không tới thế giới này, tu vi mất sạch và mấy tên nghiệt đồ đều có tâm tư không thuần.
Sau khi đánh lui thập đại danh môn, Lục Châu chưa từng để bọn hắn vào mắt. Đáng tiếc, Ma Thiên Các quá hấp dẫn người khác nên chẳng được yên thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận