Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 805

Lục Châu lại quan sát hai con cự điểu Man Man, thầm nghĩ, hung thú như Xích Diêu có thể cung cấp đồ vật đặc thù, nhưng sao hai con này lại chẳng có gì.
Không bao lâu sau, Lục Châu đạp không rời đi.
Qua hơn nửa canh giờ, từ trong rừng có hai tên tu hành giả thân mặc khôi giáp, đầu đội mũ đỏ phi hành tới.
“Ở đây này!”
Hai người cầm trong tay một lá bùa có khắc phù văn màu đỏ, cấp tốc chạy đến. Khi nhìn thấy thi thể tàn phế của đồng bọn, hai người chấn kinh không thôi.
“Cố Minh!”
“Gặp phải cao thủ!” Sắc mặt bọn hắn ngưng trọng.
“Khôi giáp của Cố Minh đã bị huỷ hoại.”
Một người bay lên không trung quan sát khu vực chiến đấu. Ở giữa là một hình tròn lớn như toà sen, xung quanh tản ra trông như lá sen, toàn bộ khu vực bị hư hại có hình dạng của một toà kim liên.
“Lực phá hoại thật mạnh. Kim liên giới có cao thủ bậc này?”
“Có phải là cửu diệp không?”
“Theo lý thuyết thì khôi giáp của Cố Minh có thể ngăn trở công kích của cửu diệp trong một khoảng thời gian đủ để hắn chạy trốn. Mà lực phá hoại bậc này… có thể là cao thủ thập diệp, thậm chí là cao thủ Huyền Thiên cảnh.”
Huyền Thiên cảnh là cảnh giới sau khi đã khai thập diệp, ngưng tụ ra Thiên Giới Bà Sa.
Có Thiên Giới Bà Sa, bên dưới thập diệp đều chỉ là sâu kiến.
Cảnh giới Thần Đình cảnh trở xuống có thể ngưng tụ ra ba bốn loại pháp thân.
Đến Nguyên Thần cảnh, chỉ có một loại pháp thân là Bách Kiếp Động Minh, dùng số lượng liên diệp để phân chia mạnh yếu.
Huyền Thiên cảnh cũng tương tự như vậy, chỉ có một loại pháp thân, đó chính là Thiên Giới Bà Sa.
“Cự thú xuất hiện, chứng tỏ kim liên giới có cửu diệp hiện thế.”
“Một tháng qua chúng ta không nhìn thấy nhiều hung thú… Cho nên nơi này có khả năng tồn tại cao thủ cấp Huyền Thiên cảnh. Không thể tiếp tục ẩn nấp trong rừng cây, chúng ta phải tiếp xúc với nhân loại ở thế giới này, tìm hiểu tin tức rồi truyền về hồng liên giới.”
“Ừm… Khương Văn Hư của Phi Tinh Trai trước khi chết đã truyền lại tin tức, chúng ta cũng cần phải xác nhận xem hắn chết thật hay giả.”
“Hơn ba trăm năm… Xem ra kẻ điên không phải Lạc Tuyên mà chính là chúng ta.”
Tại Mạc Thành.
Bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các và Tư Vô Nhai đang thương thảo trong phòng nghị sự.
Đám người Sở Nam đứng cung kính một bên, không dám khinh thường.
“Hung thú đã được dọn dẹp sạch sẽ, chúng ta chỉ cần khôi phục lại trận pháp… Điều đáng lo là liệu hung thú có xuất hiện nữa hay không.” Đà chủ Kha Thanh Hạo trấn thủ Mạc Thành lên tiếng.
Tư Vô Nhai chắp tay sau lưng nói: “Cho nên chúng ta phải nhanh chóng sửa lại trận pháp. Trong vòng một tháng ta sẽ cho người đến khắc hoạ lại Thập Tuyệt Trận của Thần Đô.”
“Biện pháp này rất tốt, xin thất tiên sinh nhanh chóng bố trí.” Kha Thanh Hạo vui mừng nói.
“Không…”
Tư Vô Nhai nói, “Trận pháp này là do Khương Văn Hư lưu lại, còn tồn tại khá nhiều hạn chế. Tuy rằng cường đại nhưng lại rất cồng kềnh, cần phải cải tiến thêm. Khi còn ở trong cung Mạc Ly đã cải tiến nó bốn phần.”
Tả Ngọc Thư khom người nói: “Lão thân cảm thấy chuyện vặt vãnh này nên giao cho Bắc Đẩu Thư Viện và Thiên Hành Thư Viện xử lý.”
“Tháng trước ta đã bàn giao cho bọn hắn… Hy vọng bọn hắn sớm cho ra thành quả.”
Mọi người âm thầm gật đầu. Thất tiên sinh Ma Thiên Các quả thật danh bất hư truyền, mọi chuyện luôn tính xa hơn người khác mấy bước.
Tả Ngọc Thư lại nói: “Hai đại thư viện xem ra vẫn chưa đủ, Thái Hư Học Cung cũng rất am hiểu về trận pháp.”
“Sau khi Thái Hư Học Cung bị Ma Thiên Các đánh trọng thương, sợ là không có lòng muốn phối hợp.” Lãnh La khẽ lắc đầu.
“Để lão thân đứng ra thuyết phục bọn họ xem sao.”
Đúng lúc này, bên ngoài phòng nghị sự chợt truyền đến một giọng nói uy nghiêm. “Vậy Tả trưởng lão hãy đến Thái Hư Học Cung một chuyến.”
Mọi người quay đầu nhìn ra, thấy Lục Châu đang chắp tay chậm rãi đi vào, ai nấy đều vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ: “Các chủ.”
“Sư phụ.”
“Cơ tiền bối.”
Lục Châu đi vào trong sảnh. “Miễn lễ.”
Ngồi trên ghế chủ toạ, Lục Châu đạm mạc nói: “Cự điểu đã bị lão phu đánh giết, Mạc Thành sẽ không bị chúng quấy nhiễu nữa.”
Mọi người nghe vậy đều kinh hãi không thôi. Sở Nam là người đầu tiên lên tiếng: “Tu vi của Cơ tiền bối cao thâm mạt trắc, đây là phúc của bách tính Mạc Thành!”
Lục Châu nhìn sang Sở Nam, chợt hỏi: “Sau khi Vân Thiên La qua đời, môn hạ tam tông đều đang ra sức tu hành, ngươi thân là đại trưởng lão La Tông, vì sao lại xuất hiện ở Mạc Thành?”
Sở Nam thở dài nói:
“Ta cũng là thân bất do kỷ. Trong tam tông có rất nhiều người trảm kim liên trùng tu, ta là người đầu tiên trùng tu tới bát diệp. Vì muốn tìm kiếm phương pháp đột phá cửu diệp nên ta rời La Tông đi lịch luyện khắp nơi nhưng đến nay vẫn chưa tìm ra cách.”
“Sau khi trùng tu không cách nào đột phá cửu diệp sao?” Lục Châu nhướng mày. Chuyện này rất nghiêm trọng, liên quan đến cả tương lai của Đại Viêm.
“Không phải là không thể đột phá cửu diệp, mà là vì không có kinh nghiệm để tham khảo, trảm liên khác với chưa trảm liên. Từ nhất diệp tới bát diệp có thể giống nhau, nhưng từ bát diệp lên cửu diệp hình như lại không giống.”
Bốn vị trưởng lão cũng lâm vào suy nghĩ.
Bọn họ đều là những người có kinh nghiệm lịch duyệt phong phú nhưng không ai biết phương pháp tấn thăng cửu diệp.
Vòng tròn năng lượng hạ xuống toà kim liên là để thúc giục kim liên khai diệp, nay kim liên đã bị chém mất.
“Cửu diệp cần phải tìm tòi nghiên cứu.” Phan Ly Thiên nói.
Sở Nam tiếp lời: “Thế nên tốc độ đột phá cửu diệp cực kỳ chậm chạp.”
Trước đó có kinh nghiệm và cơ sở nên trùng tu rất nhanh, nhưng cửu diệp lại chẳng khác nào là một màn đen hắc ám, bọn họ chậm chạp không tấn thăng được cũng không có gì lạ.
“Cơ tiền bối, ngài là vị cửu diệp đệ nhất đương thời, nếu ngài nguyện ý công bố phương pháp tấn thăng cửu diệp…”
“Câm miệng!” Hoa Vô Đạo lập tức mắng to. “Phương pháp tấn thăng cửu diệp không phải thứ ngươi có quyền hỏi tới!”
Toàn thân Sở Nam run lên, vội vàng quỳ gối xuống nói: “Là do ta nhất thời nhanh mồm nhanh miệng, xin Cơ tiền bối thứ tội!”
Lời nói này quả thật đã phạm vào điều kiêng kỵ của tu hành giới.
Lục Châu bỗng nhiên đưa tay ngăn lại. “Cũng không phải là không được.”
Mọi người nghe vậy đều cả kinh ngẩng đầu nhìn Lục Châu không chớp mắt.
Lục Châu hỏi: “Cho đến hiện tại đã xuất hiện mấy lần hung thú xâm lấn địa bàn của con người?”
Kha Thanh Hạo khom người đáp: “Tại Mạc Thành xuất hiện ba lần, lần đầu tiên là bầy Man Man cỡ nhỏ, chúng ta không chú ý tới. Lần thứ hai và thứ ba là cự điểu Man Man. Nghe nói ở Ích Châu cũng xuất hiện vài đàn hung thú nhỏ yếu, phía nam Dự Châu có người từng trông thấy hung thú, một phần Độ Thiên Giang cũng xuất hiện rất nhiều dã thú.”
Lục Châu vuốt râu gật đầu. “Tư Vô Nhai.”
“Xin sư phụ phân phó.”
“Tăng tốc nghiên cứu và bố trí trận pháp, đồng thời chiêu cáo thiên hạ, lão phu sẽ truyền đạo phương pháp tấn thăng cửu diệp.”
Nghe vậy, Tư Vô Nhai kinh ngạc nói: “Sư phụ, người muốn truyền đạo cho cả thiên hạ?”
Ai nấy đều mở to mắt, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận