Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1202

Lúc này Sử Ưu Nhiên mới tỉnh táo lại, thân ảnh như gió cuốn xoay vòng quanh Lục Châu, điên cuồng tiến công, bóng ảnh của hắn xuất hiện đầy trời.
"Cút."
Lấy Lục Châu làm trung tâm, một làn sóng năng lượng mang theo cương phong tản ra. Ầm! Gậy ông đập lưng ông.
Sử Ưu Nhiên bị cuốn bay ra ngoài, đầu ông ông, hai mắt trợn to.
Bàn tay Lục Châu lại nhấn về phía trước. Trường kiếm của Hứa Trần phát ra âm thanh răng rắc rồi vỡ vụn. Chưởng ấn tiếp tục đẩy tới, đánh thẳng vào lồng ngực Hứa Trần.
Ầm!
Hứa Trần lại mất đi một Mệnh Cách, một lần nữa rơi vào hố sâu mấy chục mét kia.
Tu hành giả có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh. Mỗi lần thu hoạch được một Mệnh Cách sẽ có thêm một năng lực, đồng thời tu vi, tốc độ, lực lượng và phòng ngự cũng tăng lên theo. Muốn giết được một Mệnh Cách của đối thủ là chuyện cực kỳ khó, trừ phi dùng tu vi cao hơn hẳn để nghiền ép, hoặc giống như Diệp Lưu Vân, áp súc lực lượng rồi bộc phát ra trong nháy mắt để ám sát đối phương.
Hứa Trần và Sử Ưu Nhiên đánh nhau lâu như vậy mà Mệnh Cách của đôi bên vẫn y như cũ không hề tổn hại, lại không ngờ rằng ở trước mặt Lục Châu, bọn hắn lại nhỏ yếu như thế.
...
Sắc mặt Sử Ưu Nhiên khó coi vô cùng, mặc niệm một câu khẩu quyết.
Lấy hắn làm trung tâm, toàn bộ không gian xung quanh lập tức chìm vào hắc ám. Trong không gian hắc ám này, Sử Ưu Nhiên có thể phát huy ra thực lực cường đại nhất.
Thân ảnh Sử Ưu Nhiên biến mất rồi đột ngột xuất hiện xung quanh Lục Châu. Phía trên, phía dưới, bên trái, bên phải, đằng trước, sau lưng, sáu thân ảnh gần như đồng thời xuất hiện, đánh ra hắc sắc cương ấn.
Phanh phanh phanh...
Đòn tấn công như cuồng phong vũ bão nhưng Lục Châu vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, trên người xuất hiện một loại cương khí kỳ quái hoá giải tất cả các đòn tấn công.
Những đòn tấn công kia chỉ lưu lại một chút xíu gợn sóng, không thể làm tổn thương đến Lục Châu.
"Đây... Lục tiền bối làm sao làm được?" Trên mặt Vu Triều tràn đầy kinh ngạc.
"Nếu ta đoán không sai, Mệnh Cách của Lục tiền bối đã đạt tới đẳng cấp cao nhất, còn là loại phòng ngự..." Thẩm Tất nói.
Có thể đỡ được cường giả mười Mệnh Cách điên cuồng tấn công, đáp án chỉ có một.
"Đẳng cấp cao nhất?"
"Chính là Mệnh Quan." Thẩm Tất giải thích, "Mệnh Quan là cửa ải quan trọng sẽ xuất hiện sau khi khai được sáu viên Mệnh Cách. Vượt qua Mệnh Quan, thực lực của tu hành giả sẽ tăng tiến bất ngờ, không chỉ đề thăng đẳng cấp của sáu ô Mệnh Cách kia mà còn thu hoạch được một loại năng lực mới. Chiêu không gian hắc ám này của Sử Ưu Nhiên hẳn cũng là năng lực thu được từ Mệnh Quan."
"Lục tiền bối không hề bị ảnh hưởng, vậy thực lực của ngài ấy rốt cuộc mạnh đến mức nào?" Vu Triều nghi hoặc.
"Ta hoài nghi... Lục tiền bối đã vượt qua Mệnh Quan thứ hai." Thẩm Tất nói.
"Mệnh Quan thứ hai, ý ngươi là... mười hai Mệnh Cách trở lên?" Vu Triều trợn trừng mắt.
Lúc này, Lục Châu bỗng trầm giọng nói: "Chơi chán chưa?"
"Hử?"
"Không biết trời cao đất dày!"
Ông !
Lục Châu gọi ra kim sắc pháp thân, một toà pháp thân Thiên Giới Bà Sa xuất hiện cao ngất trong mây.
Lực lượng bành trướng mênh mông như vũ trụ, trong khoảnh khắc đã đánh bay Sử Ưu Nhiên.
Đám người ngẩng đầu, ai nấy đều yên lặng đếm độ cao của pháp thân. Tinh Bàn khổng lồ đã chìm trong mây mù, bị vân vụ che khuất, không thể nhìn rõ số lượng Mệnh Cách.
"... Năm mươi trượng… Tám mươi trượng… Một trăm trượng..."
"Một trăm lẻ năm trượng!"
"Mười hai Mệnh Cách, đã qua Mệnh Quan thứ hai. Quả nhiên ta đoán không sai!"
Bọn hắn nhìn toà pháp thân cao ngất trong mây, tỉ mỉ thưởng thức, hoàn toàn quên đi Hứa Trần nằm trong hố sâu mấy chục mét và Sử Ưu Nhiên vừa bị sóng năng lượng chấn bay.
"Tinh bàn."
Pháp thân phát tiết năng lượng, mây mù bị đẩy ra, đám người rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ ràng toàn bộ kim sắc pháp thân và Tinh Bàn.
Pháp thân cao một trăm lẻ năm trượng, đầu đội kim sắc vương miện, toàn thân có màu vàng đồng, trên liên tọa bốc lên Nghiệp Hoả.
Trong Mệnh Cung, có mười hai khu vực Mệnh Cách lấp lóe quang mang, thậm chí còn có vẻ tự nhiên mà tạo thành một thể thống nhất.
"Bội phục, bội phục, ngươi đoán đúng rồi." Vu Triều nói, "Nhưng làm sao ngươi biết Lục tiền bối đã vượt qua Mệnh Quan thứ hai?"
Số lượng Mệnh Cách có thể dựa vào khu vực Mệnh Cách sáng lên để phân biệt, nhưng Mệnh Quan thì không có cách nào nhìn thấy được.
"Dựa vào khí thế và lực lượng tuyệt đối nghiền ép đối thủ." Thẩm Tất nói, "Ta thực đoán không ra có loại lực lượng gì có thể hoàn toàn áp đảo Sử Ưu Nhiên như vậy, ngoại trừ Mệnh Quan. Ngay cả Hạ tháp chủ cũng chưa chắc làm được."
Vu Triều gật đầu: "Vậy năng lực hai Mệnh Quan của Lục tiền bối là gì?"
"Cái này ta đoán không ra. Năng lực của Mệnh Quan thường là át chủ bài của tu hành giả, sẽ không dễ dàng sử dụng trước mặt người khác."
Nhìn thấy pháp thân kim liên Thiên Giới Bà Sa, hai mắt Sử Ưu Nhiên trừng to như mắt trâu.
Sử Ưu Nhiên biết mình không có cách nào thắng được người này, lập tức xoay người chạy trốn nhanh như chớp.
Lục Châu nói: "Tiêu Vân Hòa, trông chừng Hứa Trần."
Tiêu Vân Hòa cười đáp: "Giao cho ta."
Hắn vừa nói xong, Lục Châu đã sử dụng đại thần thông thuật liên tục không hạn chế, thoắt một cái phía chân trời chỉ còn lại một đạo tàn ảnh.
Đám người đưa tay lên dụi mắt, nào còn nhìn thấy bóng dáng Lục Châu.
Sử Ưu Nhiên dùng toàn lực để chạy trốn.
Hắn quay đầu nhìn ra phía sau, phát hiện không có người đuổi theo bèn thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng khi hắn vừa quay đầu trở lại, từ trên đỉnh đầu bỗng truyền xuống một giọng nói già nua:
"Ngươi rất thích phi hành?"
"Ngươi !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận