Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1982: Thẻ Đề Thăng thần thông

“Vị trí điện thủ không thích hợp bỏ trống thêm nữa, việc này giao cho ngươi phụ trách an bài. Bản đế hy vọng người giữ chức điện thủ đều là người có hạt giống Thái Hư.”
Thất Sinh không hề bất ngờ, khom người đáp: “Đó là đương nhiên.”
Tuy nói người người đều có cơ hội tranh đoạt vị trí điện thủ, mười hai đạo thánh Thái Hư cũng đều là nhân tài nổi bật, nhưng càng về sau này thì càng không so được với người nắm giữ hạt giống. Chỉ có Chí Tôn tương lai mới có thể ngồi vững trên vị trí điện thủ.
Hơn nữa, Thánh Điện muốn chưởng khống thập điện và cửu liên thì phải có đám thuộc hạ cường đại.
Nói theo một cách nào đó, Đồ Duy Đại Đế vẫn lạc cũng phù hợp với lợi ích của Thánh Điện, cho nên Minh Tâm Đại Đế mới đồng ý với Bạch Đế cho Thất Sinh trở thành điện thủ tân nhiệm. Trước mắt đến xem thì Thánh Điện rõ ràng đang càng lúc càng phát triển.
“Chuyện thứ hai.”
Minh Tâm thản nhiên nói, “Bản đế biết rõ giữa thập điện luôn bất hoà. Sau khi Đồ Duy Đại Đế quy thiên, không còn ai chiếu cố cho Đồ Duy điện. Ngươi làm việc bên ngoài cũng phải cẩn thận một chút.”
Chư Hồng Cộng không hiểu hỏi: “Đại Đế bệ hạ, Thất Sinh điện thủ làm việc theo lệnh ngài. Đối địch với hắn có khác nào đối địch với ngài đâu? Ai lại có lá gan lớn như vậy?”
Minh Tâm đáp: “Không đứng ở vị trí này thì không rõ nội tình, rất nhiều chuyện bản đế cũng thân bất do kỷ, ngươi có hiểu không?”
“Không hiểu.” Chư Hồng Cộng gãi đầu, “Ta chỉ hiểu một đạo lý, ai đụng đến ta, ta đấm gãy răng hắn.”
Hoa Chính Hồng ho khan: “Khụ khụ…”
Chư Hồng Cộng nhếch miệng cười: “Ta nói đùa thôi, phải lấy đức phục người, lấy lý lẽ để làm việc.”
Minh Tâm Đại Đế tiếp tục nói:
“Chuyện thứ ba, phía Huyền Dặc điện có ba động. Chư Hồng Cộng, bản đế phái ngươi đến đó điều tra nguyên do.”
“Huyền Dặc sao… thật là xa.” Chư Hồng Cộng buồn bực nói, “Trực tiếp bảo đám người Huyền Dặc điện báo cáo là được mà, tại sao phải đi tới đó?”
Hoa Chính Hồng đứng bên cạnh nói: “Rất nhiều chuyện phải tự mình đi xem mới biết thật giả.”
“Hiểu rồi, việc này cứ giao cho ta, đảm bảo sẽ hoàn thành thuận lợi.”
“Đi đi.” Minh Tâm Đại Đế vung tay áo nói.
Thất Sinh và Chư Hồng Cộng đồng thời rời khỏi Thánh Điện.
Đi ra một đoạn xa, Chư Hồng Cộng mới dừng lại nói với Thất Sinh: “Ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ làm đúng theo kế hoạch, không gây chuyện đâu.”
Thất Sinh gật đầu: “Có thể trở thành người đứng đầu thập điện hay không thì phải dựa vào cố gắng của các ngươi, ta chỉ đưa ra đề nghị thôi. Hơn nữa Thái Hư cũng không bình tĩnh như ngươi nghĩ đâu, khoảng thời gian này ngươi hành động có hơi khoe khoang.”
Chư Hồng Cộng lườm hắn một cái: “Bớt dùng loại khẩu khí này để giáo huấn ta.”
“Nhớ cho kỹ, phải lấy được toàn bộ Trấn Thiên Xử của Thiên Khải Chi Trụ. Nếu không ta chỉ có thể bảo vệ các ngươi được một lúc, không bảo vệ được một đời.” Thất Sinh lại căn dặn.
“Lại nữa.” Chư Hồng Cộng vừa phi hành vừa quay đầu lại nói, “Yên tâm đi… Ngươi và thất sư huynh ta đúng là giống nhau, thật sự cho rằng ta là đồ khờ sao?”
Ngay sau đó, thân ảnh hắn biến mất ở chân trời.
Thất Sinh gật đầu, xoay người rời đi.
Thái dương ngả về tây.
Trong đạo trường Huyền Dặc điện.
Lục Châu lấy Thiên Hồn Châu của Đằng Xà ra, băng lãnh khí tức tản ra tứ phía như ám dạ minh châu, ẩn chứa năng lượng cường đại.
Hiện tại Lục Châu đang đối mặt với một vấn đề, cho kim pháp thân hay lam pháp thân sử dụng đây?
Kim liên còn thiếu bốn viên Mệnh Cách Chi Tâm là đầy, nhưng lam liên lại thiếu quá nhiều, ảnh hưởng đến việc đề thăng thực lực. Huống hồ tu vi Lục Châu lại không dựa vào kim liên quá nhiều.
Nghĩ vậy, Lục Châu gọi ra lam pháp thân, khảm Thiên Hồn Châu của Đằng Xà vào liên toạ.
Két.
Toà lam liên giống như một vũng nước đọng hút lấy Thiên Hồn Châu. Bởi vì không có ý định sử dụng lại lần thứ hai nên Lục Châu không lấy Thiên Hồn Châu ra, chỉ quan sát quá trình.
Liên toạ lúc này giống như một chiếc gương chiếu rọi tinh hà mênh mông.
“Mệnh Cách có thể tuỳ ý di động?” Lục Châu kinh ngạc nghĩ.
Tự do chi thân có thể lý giải được, nhưng tự do đến mức di chuyển cả Mệnh Cách thì đúng là biến thái.
“Nếu lam pháp thân có thể tự do tách rời, vậy… có phải là bất tử không?”
Suy nghĩ lớn mật này khiến ánh mắt Lục Châu sáng lên. Vị Danh Kiếm xuất hiện trong tay, hắn cầm kiếm chĩa thẳng vào lam pháp thân.
Cảm giác như đang tự sát.
Suy nghĩ một chút, Lục Châu huơ nhẹ Vị Danh Kiếm về phía rìa liên toạ.
Xoẹt.
Lưỡi kiếm như chém vào mặt nước, toà lam liên cấp tốc khép kín lại, trở về hình dáng ban đầu.
“Việc này…”
Lục Châu lại huy kiếm lần nữa. Xoẹt!
Liên toạ xuất hiện một vết nứt nhưng rất nhanh đã khôi phục, toàn bộ quá trì chỉ mất một hơi thở.
Pháp thân bất diệt?
Lục Châu thu hồi Vị Danh, lòng bàn tay đẩy ra một chưởng. Quả nhiên pháp thân cảm nhận được áp lực, trên liên toạ xuất hiện một thủ ấn, nhưng rất nhanh sau đó lại khôi phục lại trạng thái hoàn mỹ ban đầu.
Sau mấy lần khảo sát, Lục Châu hiểu được lam pháp thân có thể tránh đi các loại tổn thương, nhưng khi đối mặt với quy tắc vẫn cảm thấy áp lực.
Mà đây mới chỉ là pháp thân bảy Mệnh Cách. Nếu đề thăng tới ba mươi sáu Mệnh Cách thì còn mạnh thế nào?
Ông !
Liên toạ xoay tròn.
“Đến giai đoạn hai?” Lục Châu hài lòng gật đầu, trăm năm tu hành dưới vực sâu mang lại ích lợi không nhỏ, khiến hắn thuận lợi khai Mệnh Cách nhanh gấp mấy lần trước kia.
Lục Châu hài lòng nhắm mắt lại, tiếp tục tham ngộ thiên thư.
Mãi cho đến khi trời tối, Lục Châu nghe được tiếng Hệ thống nhắc nhở:
[Ting ! lĩnh hội Thiên thư Thiên Tự Quyển một trăm lần, thu hoạch được 1 Thẻ Đề Thăng thần thông.].
[Thẻ Đề Thăng: mỗi lần sử dụng có thể tăng đẳng cấp cho một loại thần thông Thiên thư.].
"Đề thăng thần thông?"
Cho tới nay, Lục Châu vẫn cho là thần thông sẽ tuỳ theo loại lực lượng Thiên thư mà đề thăng, không ngờ cũng có thể sử dụng thẻ đạo cụ.
Lục Châu chú ý thấy bên cạnh còn có một hàng ghi chú nhỏ:
[Thần thông đề thăng thành chân thần thông, mà chân thần thông sẽ được tăng cường khi lực lượng Thiên Đạo tăng lên.].
Bạn cần đăng nhập để bình luận