Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1845: Sát tâm

“Đa tạ Trần đại thánh nhân khích lệ, chỉ là điêu trùng tiểu kỹ thôi, không dám nhắc đến.” Ngu Thượng Nhung khiêm tốn đáp.
Vu Chính Hải nghe mà nhíu mày. Thôi, hôm nay để cho đệ giành hết danh tiếng đó!
Trần Phu quay đầu nói với các đồ đệ: “Đây là tấm gương cho các ngươi học tập.”
Lục Châu nói: “Tiếp tục luận bàn đi.”
Nếu đối phương đã có năm chân nhân vậy thì đánh cho đủ năm trận là được.
Lúc này, Trương Tiểu Nhược bước ra.
Hắn đã không nhịn được nữa, muốn ra tay thử sức một phen. Thu Thủy Sơn đã thua hết ba trận, không còn chút mặt mũi nào, nếu còn tiếp tục như vậy thì sau này bọn hắn làm gì còn chỗ đứng trong Đại Hàn nữa.
Đại hạn thọ mệnh của sư phụ sắp đến, một khi sư phụ đi thì Thu Thủy Sơn này còn ai có thể chấn nhiếp thiên hạ, tiếp tục giữ vững ngôi vị của mình?
Lấy đại cục làm trọng, hắn quyết không thể thua trận này. Cách làm của Vân Đồng Tiếu khiến Trương Tiểu Nhược rất xem thường.
“Chu sư huynh, để ta đánh trước cho.”
“Cũng được.” Chu Quang gật đầu.
Trương Tiểu Nhược chắp tay nói với đám người Ma Thiên Các: “Vị nào nguyện ý ra đánh với ta một trận?”
Minh Thế Nhân mỉm cười bước lên. “Để ta cho ngươi nếm thử mùi vị của thất bại.”
Trương Tiểu Nhược nói: “Ta sợ rằng người bại chính là ngươi.”
Hai người này vừa mở màn đã châm chích nhau không ngừng, hoàn toàn không ôn hoà hữu lễ như mấy vị sư huynh. Trong không khí ngập tràn mùi thuốc súng, đám quần chúng ăn dưa lại càng thích thú chờ mong.
“Ta sợ ngươi ghê đó, vậy nhớ nhẹ tay với ta, kẻo ta đánh không lại ngươi nha.” Minh Thế Nhân cười đáp.
Ngay khi Minh Thế Nhân vừa định ra sân thì Đoan Mộc Sinh đã lên tiếng ngăn lại: “Lão tứ, tu vi của đệ không kém gì đại sư huynh với nhị sư huynh, đừng có ỷ lớn hiếp nhỏ.”
Trong lòng Trương Tiểu Nhược cả kinh.
Minh Thế Nhân bất đắc dĩ nói: “Tam sư huynh, tu vi của ta làm sao mà so được với hai vị sư huynh, ta vẫn kém hơn một chút.”
“Đừng có xạo, ta còn không hiểu rõ đệ sao? Cuộc chiến này để ta đánh thì hơn.” Đoan Mộc Sinh gấp lắm rồi, không muốn chờ nữa.
Minh Thế Nhân còn định nói gì, nhưng thấy Đoan Mộc Sinh trừng mắt nhìn mình nên đành thôi.
Trương Tiểu Nhược vội nói: “Lớn nhỏ có thứ tự, vẫn nên nhường tam sư huynh của ngươi thì hơn.”
Trong lòng hắn lại thở phào một hơi, gia hoả này nhìn mặt đã biết là đồ âm hiểm, quả nhiên không phải loại người lương thiện, không ngờ tu vi còn muốn mạnh hơn lão đại lão nhị… suýt chút là toi ta rồi.
Minh Thế Nhân lui về sau, hậm hực nói: “Coi như số ngươi gặp may.”
Trương Tiểu Nhược ngoài cười nhưng trong không cười: “Đa tạ.”
Đoan Mộc Sinh xách Bá Vương Thương đi tới, chỉ về phía Trương Tiểu Nhược nói: “Tứ sư đệ của ta nói sai một điều.”
“Ồ?”
“Ngươi không gặp may đâu.” Đoan Mộc Sinh cao giọng nói, “Gặp phải ta, ngươi càng không may.”
Vù! Trường thương đâm tới, Đoan Mộc Sinh hoá thành một chuỗi tàn ảnh vọt tới trước mặt Trương Tiểu Nhược.
Điệp Lãng Thiên Trọng!
Trong lòng Trương Tiểu Nhược cả kinh vừa đánh vừa lui, thương cương thật bá đạo, chẳng lẽ kẻ này còn mạnh hơn cả lão đại Ma Thiên Các?
Trương Tiểu Nhược bị bức lui về sau, rốt cuộc phóng lên không trung. Đoan Mộc Sinh lập tức theo sát phía sau, trường thương như kim long bay lượn đánh tới.
Trương Tiểu Nhược treo ngược giữa không trung, bàn tay hướng xuống đánh ra một chưởng: “Hạo Nhiên Thiên Cương!”
Thấy cảnh này, Lục Châu nói: “Nho môn?”
Trần Phu gật đầu: “Ta vốn tinh thông pháp môn ba nhà Nho Phật Đạo, Trương Tiểu Nhược cực kỳ am hiểu Nho môn Hạo Nhiên Thiên Cương, hắn chủ tu Nho môn.”
“Nho môn bình thường đều có nguyên khí hiền hoà, nhưng cương khí kẻ này bá đạo, có vẻ khác biệt.” Lục Châu đánh giá.
“Nhãn lực tốt.” Trần Phu nói, “Từ nhỏ Trương Tiểu Nhược đã bị người khác bắt nạt rất nhiều nên ghét ác như cừu. Tâm pháp Nho môn vốn hiền hoà, nhưng Hạo Nhiên Thiên Cương lại trái ngược, càng bá đạo mới càng phát huy được lực lượng.”
“Có lý.” Lục Châu đồng ý.
Trên không trung, thương cương của Đoan Mộc Sinh càng lúc càng lăng lệ. Trương Tiểu Nhược vốn cho là chưởng ấn Hạo Nhiên Thiên Cương có thể đánh tan thương cương, nhưng Đoan Mộc Sinh lại quát lên: “Thiên Quyến Hữu Khuyết!”
Thương cương lập tức đâm thủng Hạo Nhiên Thiên Cương, tiếp tục đâm về phía Trương Tiểu Nhược.
Trương Tiểu Nhược trừng mắt, lập tức thi triển đạo lực lượng, thân ảnh biến mất tại chỗ. Đoan Mộc Sinh lập tức tìm quanh bốn phương tám hướng, lúc này Trương Tiểu Nhược đã xuất hiện trên đầu hắn, đánh ra một chưởng: “Ngươi quá tự cao tự đại! Xem ngũ trọng cương của ta!”
Thanh sắc chưởng ấn mang theo đạo lực lượng áp xuống, vừa gặp Thiên Quyến Hữu Khuyết của Đoan Mộc Sinh lập tức từ một hoá thành năm, dùng tư thái cực kỳ thô bạo đè ép thương cương.
Ầm!
Đoan Mộc Sinh cảm giác cánh tay chết lặng, bàn tay vẫn nắm chặt Bá Vương Thương, bị năm chưởng ấn đẩy mạnh ghim thẳng xuống mặt đất.
Nền đá xanh trong diễn võ trường bị đánh nát, bắn ra tứ tán. Một chiêu này rõ ràng Đoan Mộc Sinh đã rơi vào thế hạ phong.
Mặt đất hư hao, lý ra nên kết thúc cuộc chiến.
Nhưng mà Trương Tiểu Nhược đâu dễ dàng dừng lại như vậy, vất vả lắm mới có ưu thế trước Ma Thiên Các, hắn đương nhiên chưa thoả mãn với kết quả này, tiếp tục dồn lực vào ngũ trọng cương áp chế Đoan Mộc Sinh.
“Lão tam!” Vu Chính Hải nhíu mày.
“Ngũ tiên sinh!” Đám đệ tử Thu Thủy Sơn cũng hốt hoảng hô lên.
Đôi bên nhìn về phía Lục Châu và Trần Phu, thấy hai vị tiền bối vẫn thản nhiên quan chiến không có vẻ gì là muốn nhúng tay, bèn quay đầu tiếp tục quan sát.
Hai cánh tay Đoan Mộc Sinh đã hoàn toàn tê liệt, không còn cảm giác đau đớn nhưng vẫn tiếp tục chống đỡ năm chưởng ấn.
Trương Tiểu Nhược nói: “Cần gì chứ, ngươi kém quá xa.”
Đoan Mộc Sinh bộc phát cương khí truyền vào Bá Vương Thương, thân thương vẫn thẳng tắp chống lên cao!
Trong mắt Trương Tiểu Nhược rốt cuộc loé lên một tia sát ý, trầm giọng nói: “Bát trọng cương!”
Oanh oanh oanh!
Bá Vương Thương oằn xuống, hai chân Đoan Mộc Sinh đã lún sâu vào trong đất. Hắn cắn răng hét to: “Lên!” Bá Vương Thương lại thẳng đứng trở lại.
Trương Tiểu Nhược nói: “Vậy ta không khách khí nữa! Song bát trọng cương!”
Thấy thế, Trần Phu nhíu mày định vươn tay ngăn lại thì Lục Châu đã giữ lấy tay hắn, thản nhiên nói: “Xem là được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận