Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2072: Có việc càng quan trọng hơn

Chịu không được mà!
Giang Ái Kiếm nói: “Đừng ồn ào, hắn cần tịnh dưỡng.”
Tiếng khóc lập tức im bặt. Chư Hồng Cộng ngẩng đầu nói: “Ồ vậy sao? Đúng nhỉ, phải tịnh dưỡng.”
Vừa nói đã không còn một giọt nước mắt nào, ngươi còn có thể vờ vịt tệ hơn được không? Giang Ái Kiếm quả thật cạn lời với Chư Hồng Cộng.
Lý Vân Tranh gật đầu nói: “Lão sư đang trong trạng thái tân sinh, cần ngủ say rất lâu.”
“Sư phụ, đồ nhi biết chắc chắn người có biện pháp!” Chư Hồng Cộng nhìn về phía Lục Châu. Nếu không có biện pháp thì ai lại rảnh rỗi nhắc tới phương án này làm gì?
Lục Châu gật đầu: “Đúng là có biện pháp.”
Đám người nghe vậy mừng rỡ vô cùng.
“Sư phụ, là phương pháp gì?”
Lục Châu lấy một cọng lông phượng ra, nói: “Đây là lông do Hỏa Phượng lưu lại trước khi rời đi, có thể dùng nó để gọi Hỏa Phượng tới.”
Chư Hồng Cộng khó hiểu hỏi: “Sư phụ, không phải người nói cần có tinh huyết thiên chi tứ linh sao? Hỏa điểu thì có liên quan gì a?”
Hai mắt Lý Vân Tranh tỏa sáng nhìn cọng lông phượng, cười giải thích: “Bát sư thúc có điều chưa biết, Hỏa Phượng và Hỏa thần trong thiên chi tứ linh vốn ngang cấp với nhau, về sau không biết vì nguyên nhân gì mà Hỏa Phượng tộc bị suy yếu, chứ vào thời kỳ thượng cổ, dù xét về huyết mạch hay địa vị thì Hỏa Phượng cũng không kém gì Hỏa thần. Mà tinh huyết của Hỏa Phượng càng tốt hơn một chút, lão sư vốn là hậu duệ của Hỏa thần tộc, trong cơ thể đã có sẵn huyết mạch Hỏa thần.”
Chư Hồng Cộng gật đầu nói: “Có đạo lý, vậy ta gọi Hỏa Phượng tới ngay.”
Nói xong hắn cầm lấy lông phượng đi ra khỏi Nam Các.
Giang Ái Kiếm nói: “Vậy còn ba loại kia thì sao?”
“Lão phu có ơn với Thanh Long Mạnh Chương, hẳn là hắn sẽ không keo kiệt chút tinh huyết này.” Lục Châu nói.
Vậy là còn thiếu hai loại.
Lục Châu khoanh tay đi tới đi lui nói: “Huyền Vũ Chấp Minh ở phía đông Vô Tận Hải vực, Bạch Đế am hiểu nơi này, lão phu và Bạch Đế có chút duyên phận, lại thêm quan hệ của hắn và Tư Vô Nhai rất tốt nên Bạch Đế sẽ không thấy chết không cứu.”
“Vậy chỉ còn thiếu một.” Giang Ái Kiếm nói.
Lục Châu lâm vào trầm tư.
Giang Ái Kiếm hỏi: “Cơ lão tiền bối không biết?”
“Cuối cùng là Bạch Hổ Giám Binh, nhưng hắn đã biến mất từ thời kỳ thượng cổ, không ai biết tung tích của hắn, muốn tìm kiếm e là hơi khó nhưng cũng không phải là không có biện pháp. Giữa thiên chi tứ linh có thể cảm ứng nhau, đợi khi gặp Mạnh Chương lão phu hỏi hắn là được.”
Giang Ái Kiếm gật gù: “Cơ tiền bối anh minh.”
Lục Châu quay đầu lại nhìn Tư Vô Nhai đang trong trạng thái ngủ say, bỗng thấy yên lòng.
Còn kết quả nào tốt đẹp hơn thế này nữa? Đi từng bước một là được, ba trăm năm cũng đủ dài.
“Cơ tiền bối, ta đã quét dọn Đông Các sạch sẽ, hôm nay ngài sẽ ở lại đây chứ?” Vĩnh Ninh công chúa đi tới ngoài cửa, khẽ hỏi.
“Được.”
Lục Châu đi ra ngoài, Giang Ái Kiếm theo sát phía sau.
Đi tới Đông Các, Lục Châu hỏi: “Ngươi trở lại hoàng cung chưa?”
Thái độ Giang Ái Kiếm có chút lúng túng, hắn thở dài gật đầu: “Ta trở về hoàng cung ngày thứ hai thì bà nội quy thiên. Lão nhân gia người vẫn luôn chờ ta trở về, có lẽ khi tâm nguyện hoàn thành thì người cũng yên lòng rời đi. Chỉ là ta vẫn thấy tiếc nuối vì khi đó ta hôn mê bất tỉnh, không thể gặp mặt bà lần cuối.”
Lục Châu nói: “Thế sự vô thường, ngươi hãy nén bi thương.”
Giang Ái Kiếm miễn cưỡng nở nụ cười: “Việc này cũng đã trôi qua hơn hai trăm năm, không còn gì buồn phiền. Chỉ trách ta đã sinh nhầm chỗ.”
Bóng đêm yên tĩnh.
Chư Hồng Cộng sử dụng lông phượng để triệu hoán, đáng tiếc kim liên giới cách thanh liên giới quá xa xôi, không biết lúc nào Hỏa Phượng mới đến được Ma Thiên Các.
Trong Đông Các.
Lục Châu lấy ra năm viên Mệnh Cách Chi Tâm của Kỳ Lân, thuận tiện nhìn xem tuổi thọ còn lại: 2.007.185 năm.
Từ Thái Huyền Sơn thu hoạch được một triệu năm thọ mệnh, lại tấn thăng Chí Tôn gia tăng thêm 750.000 năm, ngoài ra Lục Châu vẫn còn 366.000 tấm Thẻ Nghịch Chuyển, tạm thời không cần lo lắng chuyện thọ mệnh.
Thực lực lam pháp thân không thấp nhưng đẳng cấp còn kém quá xa, lúc này mà không thăng cấp cho nó thì chờ đến khi nào?
Lục Châu gọi ra liên tọa.
Bởi vì đã dung hợp với kim liên phần nào nên lam sắc bị che giấu không ít, nhưng khi đẳng cấp đề thăng thì lam thuộc tính hiện ra càng thêm rõ ràng.
Lam pháp thân không bị bất kỳ trình tự quy tắc khai Mệnh Cách nào ước thúc, thế nên Lục Châu tiện tay vung lên, cả năm viên Mệnh Cách Chi Tâm của Kỳ Lân đều đồng thời khảm vào liên tọa.
Két !
Liên tọa như đầm nước trong veo, từng viên Mệnh Cách Chi Tâm xoay tròn khảm sâu vào, quá trình cực kỳ thuận lợi.
Lục Châu nhắm mắt lại, vừa lĩnh hội lực lượng Thiên Đạo vừa thôi động Tử Lưu Ly để ổn định lam pháp thân.
Tại Thánh Điện.
Sau một thời gian nghỉ ngơi tịnh dưỡng, Hoa Chính Hồng cuối cùng cũng ổn định lại, trở về Thánh Điện phục mệnh.
“Đại Đế bệ hạ, ta thật sự không thể hiểu được. Kẻ này khí thế hung tàn, tự ý làm bậy ở điện thủ chi tranh, ngài không chỉ không xử lý hắn lại còn giết ngự thú sư. Đây là vì sao?!” Hoa Chính Hồng rất khó có thể lý giải được hành vi của Minh Tâm Đại Đế.
“Hoa Chính Hồng, ngươi đang chất vấn bản đế?”
“Thuộc hạ không dám!” Hoa Chính Hồng khom người nói, “Thuộc hạ chỉ muốn được tận tâm tận lực phụng sự Đại Đế bệ hạ, không muốn rơi vào con đường của Túy Thiền. Thúy Thiền chết không minh bạch, bây giờ lại có cao thủ không kém gì điện chủ thập điện tiến vào Thái Hư, việc này quá mức kỳ quặc.”
Tiếp theo đó, Ôn Như Khanh và Quan Cửu cũng xuất hiện trong đại điện. Hai người đồng thời khom người nói: “Đại Đế bệ hạ, Hoa Chính Hồng nói có lý.”
Bọn hắn không phải đồ ngu. Thánh Điện vẫn luôn áp đảo thập điện là do có Minh Tâm Đại Đế dùng thủ đoạn phía sau. Điện thủ chi tranh là việc rất quan trọng, lý ra Thánh Điện nên coi trọng mới phải.
Minh Tâm Đại Đế nói: “Sở dĩ bản đế không để ý tới mấy việc nhỏ nhặt này là vì có việc càng quan trọng hơn cần làm.”
“Việc quan trọng hơn?”
Còn có việc gì quan trọng hơn thế? Ba người đều ngơ ngác không hiểu gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận