Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1937: Kế hoạch thăng thiên

Lục Châu nhắm mắt. Bất kể thế nào, chỉ cần không ngừng mạnh lên, sẽ có ngày hắn có được đáp án mình muốn.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Ba ngày sau, Lục Châu mở mắt nhìn về phía Mệnh Cung.
Đúng như hắn dự đoán, quá trình khai Mệnh Cách đã hoàn thành, ba mươi hai khu vực Mệnh Cách toả ra quang mang chói lọi.
Lục Châu hài lòng gật đầu, đứng dậy bay về phía Thiên Khải Chi Trụ.
Dựa theo ấn pháp Mạnh Chương lưu lại, Lục Châu thi triển ra một đạo ấn phù. Ấn phù bay vào không trung, mê vụ rung động.
Mạnh Chương mở mắt ra, hai vầng trăng sáng xuất hiện. Hư ảnh hiện ra hoá thành hình người xuất hiện trước mặt Lục Châu.
Mạnh Chương nhìn trời, cảm khái nói: “Mười năm… trôi qua thật nhanh.”
“Không ngờ ngươi có thể hoàn thành trong mười năm.” Mạnh Chương gật gù.
Lục Châu sửa lời nó: “Chỉ mới có ba ngày thôi, không phải mười năm.”
Mạnh Chương lắc đầu: “Ngươi không cần lừa gạt bản thần.”
Lục Châu thật sự cạn lời, bèn lấy Thiên Hồn Châu ra ném cho nó. “Tin hay không tuỳ ngươi.”
Nói xong, Lục Châu xoay người bay về chỗ đám người Ma Thiên Các, hạ lệnh: “Đi thôi.”
“Vâng.”
Đám người tiến vào phù văn thông đạo rồi biến mất.
Mạnh Chương thử cảm ứng một lần, ngơ ngác nói: “Thật sự chỉ mới có ba ngày?”
Điểm đánh dấu trên bản đồ cổ đã biến mất, xem ra đồ vật thất lạc của Ma Thần đã thu hồi đủ.
Lục Châu trở về Ma Thiên Các, chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới là làm sao để lên trời.
Theo thế cục trước mắt thì có hai cách: một là cưỡng ép tiến vào, hai là dùng cách khác hoà thuận hơn. Hành vi cưỡng ép quá mức kiêu ngạo, chẳng khác gì công nhiên tuyên chiến với Thái Hư, mà hiện tại thời cơ còn chưa đủ, không thích hợp làm thế.
Lục Châu lại nghĩ tới lão thất. Nếu có hắn ở đây thì sẽ không phải đau đầu vì chuyện này. Lục Châu bèn triệu tập mọi người để cùng thương thảo vấn đề này.
“Các chủ, cưỡng ép tiến vào Thái Hư là chuyện không thể. Chẳng bằng chúng ta chia ra thành nhiều nhóm nhỏ, lẻn vào Thái Hư?” Chu Kỷ Phong nói.
“Lẻn vào Thái Hư rất dễ bị phát hiện, ngươi cho rằng đám thủ vệ đều là đồ ngu?” Lục Ly khom người nói với Lục Châu, “Các chủ, ta có một chủ ý tuyệt diệu nhưng không biết ngài có thích không.”
“Cứ nói đi.” Lục Châu vung tay nói.
“Vâng.” Lục Ly nhìn về phía mọi người, “Lâu nay chúng ta vẫn nghe đồn Thái Hư đang không ngừng mời chào nhân tài. Trăm năm trôi qua, không có mấy ai biết được thực lực chân chính của Ma Thiên Các, ngược lại trong tu hành giới còn truyền rằng Ma Thiên Các chúng ta đã giải tán. Hiện tại Lê Xuân của Huyền Dặc điện đang tuyển thành viên cho Huyền Giáp Vệ. Sao chúng ta không nhân cơ hội này để làm Huyền Giáp Vệ, tiến vào Thái Hư?”
Đại điện lâm vào yên tĩnh.
Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lục Ly, có người lộ vẻ xem thường, có người im lặng không nói. Các chủ cao cao tại thượng, tung hoành thiên hạ, sao có thể dùng loại thủ đoạn cấp thấp này chứ?
Cảm nhận được ánh mắt giết người của mọi người, Lục Ly xấu hổ cười: “Xem ra chủ ý của ta thật ngu ngốc, mọi người bỏ qua cho.”
Nhưng mà… Lục Châu đột nhiên lên tiếng: “Phương pháp cũng tốt đấy chứ.”
Đám người đầu đầy dấu chấm hỏi?
Lục Châu đứng dậy, chắp tay sau lưng chậm rãi đi xuống bậc thang. “Lực lượng và tu vi đương nhiên quan trọng, nhưng chỉ biết sử dụng man lực sẽ trở thành kẻ ngu xuẩn.”
“Các chủ nói đúng lắm.”
“Các chủ anh minh, loại sự tình này dùng trí mới là thượng sách.”
Lục Ly cạn lời.
Được lắm, một đám chỉ biết vỗ mông ngựa!
Lúc này Nhan Chân Lạc nói: “Tu vi tập thể Ma Thiên Các không tệ, nhưng tập trung số lượng lớn như vậy có khiến Thái Hư hoài nghi không?”
Thiên tài vốn rất ít, một đống thiên tài xuất hiện thì không thể không hoài nghi.
“Đây đúng là vấn đề không nhỏ.” Lục Ly sờ cằm.
Mạnh Trường Đông lại lắc đầu nói: “Ta thấy việc này không thành vấn đề.”
“Ngươi có kiến giải gì?” Lục Châu hỏi.
Mạnh Trường Đông nói: “Tu hành giả kim liên giới vì bị trói buộc mà nhỏ yếu, cũng vì trói buộc mà cường đại. Trăm năm qua ta vẫn luôn so sánh tốc độ tu hành của hồng liên với kim liên, phát hiện tốc độ tiến bộ của người kim liên giới cao hơn rất nhiều. Chỉ mới mấy trăm năm trôi qua mà tu vi chỉnh thể trong kim liên đã ngang bằng với hồng liên rồi!”
Đám người nghe vậy đều giật mình. “Nhanh như vậy sao?”
Hồng liên tuy nhỏ yếu nhưng lúc trước lại mạnh hơn kim liên nhiều. Khi đó kim liên không có một người nào là cửu diệp, mà hồng liên đã có đến mấy thập diệp.
Mạnh Trường Đông nói tiếp: “Không chỉ thế, pháp thân kim liên có tính tự do vận động rất cao, xét về tiềm lực thì hơn hẳn hồng liên, chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp cả hắc liên.”
“Cho nên việc kim liên giới có một đám thiên tài xuất hiện cũng có thể giải thích được.”
Lục Ly gật đầu: “Chẳng trách ta cứ thấy mình đuổi không kịp bốn vị trưởng lão.”
Trước đó tu vi tả sứ hữu sứ hơn xa bốn vị trưởng lão, nhưng sau hai trăm năm, các vị trưởng lão đã vượt mặt bọn hắn.
“Vậy còn những người đến từ hồng liên, hắc liên và thanh liên thì giải thích thế nào?”
Mạnh Trường Đông nói: “Thanh liên vốn có tu vi cao, không cần giải thích. Ta nhớ rõ năm đó Các chủ đến bí ẩn chi địa gặp được liệp đôi U Linh cũng tụ tập toàn nhân tài. Chúng ta dùng danh nghĩa của liệp đội là được.”
Đám người nghe vậy đều gật đầu tán thưởng.
“Nếu bọn hắn vẫn hoài nghi thì sao?” Nhan Chân Lạc hỏi.
“Hoài nghi cũng chẳng sao. Làm gì có ai tự dưng lại tuyệt đối tín nhiệm ngươi? Ngươi cho rằng Thái Hư bị ngu hay gì?” Lục Ly cười nói, “Chúng ta chỉ cần đến được Thái Hư là đủ. Về sau bọn hắn sẽ đưa ra nhiều khảo nghiệm, Huyền Giáp Vệ và Ngân Giáp Vệ có thù, chúng ta cùng Huyền Giáp Vệ cũng xem như là cùng chung lợi ích.”
“Lục hữu sứ nói rất có lý, ta tán thành.”
“Ta cũng tán thành.”
Đám người lần lượt giơ tay biểu quyết, sau đó quay đầu nhìn về phía Lục Châu, chờ quyết định của Các chủ.
“Cứ làm như thế đi.” Lục Châu gật đầu nói.
“Vâng.”
Lục Ly nói: “Thu Thủy Sơn có biện pháp liên hệ với Lê Xuân. Chỉ là…”
“Nói đi.” Lục Châu ra hiệu cho hắn nói tiếp.
“Lê Xuân từng gặp chúng ta một lần, nếu hắn nhận ra thì hơi khó làm…”
Mạnh Trường Đông nói: “Việc này không phải vấn đề lớn. Trần đại thánh nhân đã quy thiên, Lê Xuân chỉ muốn mời chào nhân tài. Lần trước nhìn thấy Các chủ hắn cũng đã có ý muốn mời chào, hiện tại chúng ta đáp ứng thì hắn càng mừng ấy chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận