Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2105: Lĩnh ngộ đại đạo

Cùng lúc đó.
Thiên Khải Chi Trụ ở Hiệp Hiệp vì không được lực lượng đại địa chữa trị nên nứt toác ra.
Ầm ầm ầm !
Thiên băng địa liệt, đá vụn bay đầy trời, đất rung núi chuyển. Động tĩnh khổng lồ khiến mọi người trong Thái Hư bối rối vô cùng.
Chẳng lẽ văn minh nhân loại sẽ bị phá hủy như vậy sao? Có lẽ thiên địa này rồi sẽ không còn tồn tại…
Phía trên Thánh Điện, Minh Tâm Đại Đế đứng chắp tay sau lưng nhìn về phía xa, biểu tình trên mặt trấn định và bình tĩnh.
Nhìn Cán Cân Công Chính cũng rung động theo, hắn thở dài một tiếng. “Một trăm ngàn năm… bản đế đã cố hết sức. Chỉ mong thời đại tiếp theo nhân loại sẽ có một cuộc sống tốt hơn.”
Trong Thái Hư, thập điện phái ra rất nhiều tu hành giả lao về phía bí ẩn chi địa. Mà tại bí ẩn chi địa, đám hung thú cũng không còn tuân thủ quy tắc cân bằng, bắt đầu phát động tấn công đối với nhân loại.
Gió tanh mưa máu.
Tại Thiên Khải Chi Trụ ở Nhu Triệu điện.
Một đạo quang mang phóng thẳng lên trời. Nương theo đại địa rung động, toàn bộ Thiên Khải Chi Trụ nứt toác ra như đường lưới nhện.
“Thiên Khải Chi Trụ ở Hiệp Hiệp đã sụp đổ rồi.” Vu Chính Hải nói.
“Sư muội hẳn đã thành công.” Ngu Thượng Nhung gật đầu.
Đúng lúc này, một tên Thánh Điện Sĩ xuất hiện ở gần đó, cao giọng nói: “Đại Đế có lệnh, phàm là kẻ ngăn cản Diệp Thiên Tâm lĩnh ngộ đại đạo đều phải bị phạt nặng!”
Ngu Thượng Nhung nói với hắn: “Đa tạ ý tốt của ngươi, mọi việc đã diễn ra thuận lợi.”
Tên Thánh Điện Sĩ chắp tay đáp: “Vậy thì tốt quá, ta sẽ trở về phục mệnh.”
“Xin cứ tự nhiên.”
Lúc này, quang mang bắn lên trời bỗng biến mất, Thiên Khải Chi Trụ vỡ tan thành từng mảnh, đất đá bay loạn xạ.
Lát sau, đám người nhìn thấy Diệp Thiên Tâm một thân bạch y xuất hiện giữa không trung, toàn thân toả ra tinh quang, khí lưu phiêu đãng nhàn nhạt quanh thân nàng cùng với một loại lực lượng quỷ dị.
Đám người Nhu Triệu điện nhìn thấy Thiên Khải Chi Trụ biến mất, trong lòng bi thương và tuyệt vọng không thôi. Điều này có nghĩa là Nhu Triệu điện đã thật sự suy sụp.
Thiên Khải Chi Trụ biến mất, không thể tiếp tục cung cấp đủ nguyên khí cho Nhu Triệu điện, chỉ dựa vào cửu điện còn lại để bổ khuyết thì quá vô lực.
Một đám tu hành giả lũ lượt kéo về phía bên này.
“Đám người Thái Hư đang đến.” Vu Chính Hải nói.
Ngu Thượng Nhung khẽ gật đầu: “Sư muội đã lĩnh ngộ đại đạo xong, có đến cũng không sao.”
Vu Chính Hải nói: “Ý của ta là loại cục diện này nên đối kháng hay tránh né?”
“Đại sư huynh làm chủ đi, ta nghe theo đại sư huynh.”
“Đầu óc vi huynh không bằng đệ, năm đó ở U Minh Giáo ta cũng thường nghe lời thất sư đệ. Đệ làm chủ đi.”
“Việc này…”
“Sư huynh.” Diệp Thiên Tâm rốt cuộc khôi phục lại ý thức, vui vẻ cười nói: “Ta đã lĩnh ngộ đại đạo.”
“Chúc mừng sư muội.” Hai người gật đầu với nàng.
Trong chớp mắt Diệp Thiên Tâm đã xuất hiện trước mặt hai người. “Đa tạ hai vị sư huynh hộ pháp cho ta, nếu không ta đã không lĩnh ngộ đại đạo thuận lợi như vậy.”
Sự thật đúng là như thế. Nếu Viên Trật và đám tu hành giả Nhu Triệu gây khó dễ, Diệp Thiên Tâm sẽ không lĩnh ngộ đại đạo suôn sẻ như thế.
Vu Chính Hải hỏi: “Cảm giác thế nào?”
Diệp Thiên Tâm trầm ngâm một lát rồi đáp: “Khó có thể nói rõ… chỉ hiểu được đại khái. Tựa như trong vũ trụ mênh mông, ta cảm nhận được thế giới này rộng rãi vô biên, rất nhiều thứ trở nên dễ dàng hơn trước. Tựa như ngọn núi ở đằng kia, trông xa xôi nhưng lại gần trong gang tấc, ta có thể tuỳ tiện chạm tới.”
Nàng chậm rãi nhấc tay, thân ảnh đột nhiên biến mất rồi xuất hiện bên cạnh ngọn núi.
Diệp Thiên Tâm hạ tay xuống, trở về vị trí cũ.
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đưa mắt nhìn nhau. Đây rõ ràng là đại quy tắc không gian chỉ có Chí Tôn mới có thể nắm giữ. Hai người nhìn mà ao ước vô cùng.
“Sư muội thật mạnh, còn chưa tấn thăng Chí Tôn đã lĩnh ngộ đại đạo quy tắc. Chờ muội ngưng tụ được quang luân sẽ trở thành Chí Tôn chân chính.” Vu Chính Hải cười nói.
“Đa tạ sư huynh khen ngợi.” Nàng tiếp tục nói, “Nhưng mỗi người tiến vào nội hạch Thiên Khải Chi Trụ sẽ cảm ngộ khác nhau. Có rất nhiều huyễn tượng xuất hiện nhưng lại không ảnh hưởng gì đến ta, không ngờ quá trình lĩnh ngộ thật thuận lợi.”
Vu Chính Hải gật đầu nói: “Đó là do chúng ta đều được Thiên Khải Chi Trụ tán đồng. Loại phẩm chất đặc biệt mà Thiên Khải Chi Trụ này cần muội đều có được, muội làm người chấp nhất, yêu ghét rõ ràng, ý niệm kiên định, những huyễn tượng kia đương nhiên không thể quấy nhiễu được muội.”
Diệp Thiên Tâm được khen ngợi tới mức tươi cười hớn hở, không còn chút hình tượng băng lãnh ngày nào. “Đa tạ sư huynh. Chờ đến lúc sư huynh lĩnh ngộ đại đạo nhất định sẽ mạnh hơn muội rất nhiều.”
Ngu Thượng Nhung nói: “Tạm thời đừng khen qua khen lại nữa, chúng ta phải giải quyết nan đề trước mắt.”
Đám tu hành giả ở đằng xa đã càng lúc càng gần.
Diệp Thiên Tâm lĩnh ngộ quy tắc xong có thị lực kinh người, nàng nhìn về phía chân trời, nhíu mày nói: “Đáng tiếc trời sắp sập, chúng ta không thể ngăn cản được, bọn hắn cũng chỉ là người vô tội bị ảnh hưởng mà thôi.”
“Đã như vậy, nhị sư đệ, lục sư muội, chúng ta…”
“Chạy là thượng sách!” Ba người đồng thanh nói.
Nói xong, ba người hoá thành lưu tinh phóng về phía xa.
Rất nhiều tu hành giả nhìn thấy ba đạo quang mang bay đi xa, lập tức hò hét: “Ngàn vạn lần không thể để bọn hắn tiếp tục lĩnh ngộ đại đạo, trời sắp sập rồi! Đến lúc đó chúng ta đều phải chết!”
“Thập điện lừa gạt chúng ta, Thánh Điện lừa gạt chúng ta! Cái gì mà Thiên Khải Chi Trụ, điện thủ chi tranh… đều là lừa gạt!”
“Xông lên!”
Đám người vội vã bay tới, nhìn thấy Thiên Khải Chi Trụ ở Nhu Triệu đã vỡ tan tành, bọn hắn càng thêm phẫn nộ.
“Nhu Triệu điện xong thật rồi!”
“Không có Thiên Khải Chi Trụ, chúng ta làm sao mà sinh tồn?”
Nhìn đám tu hành giả Nhu Triệu điện đang bị thương nằm dưới đất, đám người đột nhiên bùng phát lửa giận.
“Đám người Nhu Triệu điện giá áo túi cơm này, có Thiên Khải Chi Trụ cũng không bảo vệ được, đáng chết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận