Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1267

Trong tầng dưới Bạch Tháp.
Các vị trưởng lão đồng thời xông tới. Một trưởng lão cất tiếng hỏi: “Tháp chủ không muốn gặp bọn ta?”
Nữ hầu lắc đầu đáp: “Ta còn chưa kịp nói đã bị đuổi đi, các vị cũng biết tính tình Tháp chủ rồi đó, nói một không nói hai. Các vị nên chờ một thời gian cho tâm tình Tháp chủ bình phục lại rồi hãy đến gặp thì hơn.”
“Thôi được rồi, những chuyện khác bọn ta không hỏi, bọn ta chỉ muốn biết một điều, Lục lão ma kim liên giới thật sự đã làm ra sự kiện Hắc Tháp tập thể hạ thấp sao?”
Nữ hầu đáp chắc nịch: “Ta tận mắt nhìn thấy!”
“Được rồi… đợi tâm tình Tháp chủ tốt lên rồi nói sau.”
Các trưởng lão tản đi.
Nữ hầu nhìn theo bóng lưng bọn hắn, khẽ lắc đầu: “Vừa rồi còn bày ra dáng vẻ muốn đánh nhau, bây giờ lại ỉu xìu rồi?”
Tại kinh đô Đại Đường, hồng liên giới.
Nghe tin sư công muốn đi Bạch Tháp, Lý Vân Tranh tự mình đến Thiên Vũ Viện mời Tư Vô Nhai về kinh.
“Sư phụ quả nhiên muốn đến Bạch Tháp.” Tư Vô Nhai không lấy làm bất ngờ.
“Ta nghe Thẩm hộ pháp nói sư công đại triển thần uy, làm toàn bộ người Hắc Tháp tập thể hạ thấp, Tháp chủ Bạch Tháp Lam Hi Hoà xám xịt bỏ chạy, chuyện này là thật sao?” Lý Vân Tranh cảm thấy Thẩm Tất đang khoác lác nhưng không có chứng cứ.
“Chuyện tập thể hạ thấp là thật. Nếu là trước kia, đừng nói hạ thấp, có khi tất cả bọn hắn đều bị tước đoạt Mệnh Cách cũng không chừng.” Tư Vô Nhai nói.
“Trước đây sư công hung dữ như vậy sao?” Lý Vân Tranh vô cùng tò mò về Lục Châu trong quá khứ.
Hắn vốn cho rằng Tư Vô Nhai sẽ giống như Thẩm Tất, lại khoác lác một lần, không ngờ Tư Vô Nhai chỉ thở dài một tiếng:
“Chuyện quá khứ không nên nhắc lại thì hơn.”
“Lão sư, ta muốn biết mà…” Lý Vân Tranh mong đợi nói.
Tư Vô Nhai nghiêm mặt lại, cau mày mắng: “Làm vua một nước mà còn rảnh rỗi như vậy?”
“Ách…”
Lý Vân Tranh bị dội một gáo nước lạnh, đành ỉu xìu nói, “Vậy ta trở về phê duyệt tấu chương.”
Tư Vô Nhai trở về Lễ Thánh điện, thử nghiệm liên lạc với Minh Thế Nhân nhưng không được, đành từ bỏ.
Khoảng thời gian này người Ma Thiên Các đều tu hành trong Lễ Thánh điện, đồng thời đoán tạo vũ khí.
Tư Vô Nhai không dùng chín viên Hoả Linh Thạch cho đồng môn mà đề thăng vũ khí của ba vị trưởng lão.
Trải qua nửa tháng đoán tạo, Bàn Long Trượng, hồ lô rượu và Vô Cấu Chi Nhận đều đã được đám người Vương Đại Chuỳ đề thăng lên hoang cấp. Tứ Phương Cơ của Hoa Vô Đạo vốn đã là hoang cấp nên không cần đề thăng.
Từ thiên giai lên hoang cấp chỉ cần một phần Hoả Linh Thạch nên hiện tại còn đến sáu phần. Ngu Thượng Nhung bị rơi vào vực sâu vạn trượng, Hắc Tháp đã hứa sẽ gửi 20 phần Hoả Linh Thạch đến Cứu Thiên Viện. Việc tất cả mọi người được đề thăng vũ khí chỉ là vấn đề thời gian.
Phanh phanh phanh!
“Tam sư huynh cố lên!”
Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đứng một bên không ngừng vỗ tay.
Tư Vô Nhai đi tới, nhìn vào giữa sân, thấy Hoa Vô Đạo đang nấp bên trong Tứ Phương Cơ áp chế Đoan Mộc Sinh, thỉnh thoảng lại đánh ra Lục Hợp Đạo Ấn hoá giải đòn tấn công của Đoan Mộc Sinh.
“Thiên Quyến Hữu Khuyết!”
Đoan Mộc Sinh tung người bay lên né tránh Tứ Phương Cơ, từ trên đâm thương xuống.
Phanh phanh phanh…
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: “Lại nữa rồi.”
Cảnh tượng này hắn đã xem đến phát chán, không có gì thú vị.
Tứ Phương Cơ rơi xuống. Lục Hợp Đạo Ấn bộc phát, Đoan Mộc Sinh bị chấn bay, lăng không xoay chuyển rồi vững vàng rơi xuống.
“Thương pháp của tam tiên sinh thật kinh người, dưới sự áp chế của Tứ Phương Cơ vấn không rơi vào thế hạ phong.” Phan Ly Thiên nói.
“Đúng vậy, nếu tam tiên sinh đột phá cửu diệp, Hoa trưởng lão sẽ không còn là đối thủ nữa.”
Tuy là nói vậy nhưng ai cũng có thể nhìn ra Đoan Mộc Sinh không vui. Hắn lắc đầu, tay nắm chặt Bá Vương Thương.
Thấy không khí không ổn, Tư Vô Nhai vội vàng nói:
“Sư phụ muốn đến Bạch Tháp, ai trong các vị muốn đi cùng sư phụ?”
“Thất sư huynh, muội, muội nè.” Tiểu Diên Nhi là người đầu tiên giơ tay.
“Cửu sư tỷ đi thì ta cũng đi.” Hải Loa đến đứng cạnh Tiểu Diên Nhi.
Tư Vô Nhai gật đầu: “Được.” Sau đó nhìn sang Đoan Mộc Sinh: “Tam sư huynh, huynh thì sao?”
Đoan Mộc Sinh lắc đầu nói: “Ta thì không đi, ta định bế quan một khoảng thời gian.”
“Cũng tốt.”
Bốn vị trưởng lão không định đi. Bọn hắn tự biết tu vi mình quá yếu, có đi cũng chỉ là cản trở. Trước kia từng là nhân vật quát tháo phong vân nhưng giờ chỉ có thể im lặng phấn đấu, loại cảm giác này rất khó chịu, bọn hắn có thể hiểu được tâm tình của Đoan Mộc Sinh.
Lúc này, cao thủ trận pháp Hoàng Ngọc của Cứu Thiên Viện xuất hiện trên nóc nhà, nhìn bốn vị trưởng lão và Đoan Mộc Sinh rồi nói:
“Phía bắc cách Thiên Vũ Viện ba mươi dặm có một nơi rất thích hợp để tu hành, nếu các vị không chê mời sang bên đó.”
Đoan Mộc Sinh ngẩng đầu hỏi: “Thật sao?”
Hoàng Ngọc cười đáp: “Đương nhiên, đây là cổ trận đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, là thánh địa tu hành. Thiên Vũ Viện đặt tên cho nó là 'Tụ Nguyên Tinh Đấu Đại Trận', có thể hội tụ nguyên khí trong thiên địa, gia tăng tốc độ tu hành lên gấp mấy lần.”
Tư Vô Nhai hỏi: “Đại trận tốt như vậy, vì sao các ngươi không dùng?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận