Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1580

Tần Nại Hà dựa vào góc tường, lắc đầu nói: “Tần Đức rất khó đối phó, tâm cơ sâu xa, giỏi về ẩn tàng. Tần chân nhân bị hắn lừa gạt nhiều năm như vậy mà cũng không có phát giác.”
“Ngươi còn quá trẻ tuổi.” Tiêu Vân Hoà thở dài nói, “Tần chân nhân sống bao lâu, mà ngươi sống bao lâu? Kiến thức của hắn hơn xa ngươi, những đạo lý này ngươi cho rằng hắn không hiểu?”
“Ý của ngươi là, chân nhân đều biết rõ?” Tần Nại Hà có chút không thể tin nổi.
Tiêu Vân Hoà liếc nhìn Tần Nại Hà, khẽ gật đầu: “Ta nghĩ trong lòng ngươi đã sớm có đáp án.”
Chân nhân có thọ mệnh 30.000 năm, đương nhiên đã gặp phải biết bao thua thiệt, biết bao âm mưu. Tần Nhân Việt sao có thể không biết những chuyện này.
Nếu thật là như vậy, biết rõ Tần Đức hai mặt, vì sao còn để hắn đảm nhiệm chức đại trưởng lão?
Biết rõ Tần Mạch Thương ngang ngược, vì sao không chặt chẽ quản giáo?
Biết rõ Tần Nại Hà công lớn, vì sao còn mặc kệ đại trưởng lão đi giết hắn?
Đáp án chỉ có ba chữ không quan trọng.
Những việc này đối với Tần Nhân Việt đều là chuyện không quan trọng. Bởi vì không quan trọng nên mới không quan tâm. Đến lúc chính bản thân Tần Nhân Việt gặp nguy hiểm, hắn mới chịu ra mặt.
Tần Nại Hà lắc đầu tự nhủ: “Từ xưa đến nay, ích kỷ vẫn luôn là nhược điểm của nhân tính.”
Két !
Cửa nhà giam mở ra, Tư Vô Nhai từ bên ngoài đi vào.
Đám người lập tức đứng dậy.
“Thất tiên sinh không sao chứ?”
“Ta không sao, Tần Đức đã chết rồi.” Tư Vô Nhai nói.
“Cái gì?” Tần Nại Hà đứng vụt dậy. Vừa đứng lên thân hình hắn đã lảo đảo, suýt nữa ngã xuống đất.
“Tần Đức đã chết, thi thể hắn bị Tần chân nhân mang đi. Còn nữa, vật này là Tần chân nhân bảo ta đưa cho ngươi.” Tư Vô Nhai lấy Huyền Mệnh Thảo ra.
“…Huyền Mệnh Thảo.” Tần Nại Hà lẩm bẩm, không đưa tay ra nhận.
“Ngươi không muốn sao?” Tư Vô Nhai cảm thấy kỳ quái.
Tiêu Vân Hoà nói: “Người trẻ tuổi bây giờ còn đang buồn xuân thương thu đó mà.”
Tư Vô Nhai ném Huyền Mệnh Thảo cho Tần Nại Hà: “Có lấy hay không?”
Tần Nại Hà nhặt lấy Huyền Mệnh Thảo nói: “Ta chỉ là cảm khái một chút, nửa đời người ta vì thứ này mà bôn ba, không ngờ cũng có một ngày được sử dụng nó.”
Tư Vô Nhai nói: “Gia sư nói ngươi có thể đi gặp Tần chân nhân một lần.”
“Không cần.” Tần Nại Hà nói, “Từ hôm nay trở đi, sinh tử của ta thuộc về Ma Thiên Các, ta không đi.”
Tiêu Vân Hoà cười ha hả: “Vậy mới đúng chứ!”
Cùng lúc đó.
Trong đạo trường an tĩnh trên Nhạn Nam Thiên.
Thấy cảnh này, Lục Châu thoả mãn gật đầu, thu hồi thần thông Thiên thư.
“Coi như thức thời.”
Đã trễ rồi, cũng nên rời khỏi Nhạn Nam Thiên thôi. Cái chết của Diệp Chính chung quy cũng là vì hắn, cứ chờ ở đây khiến hắn cảm thấy quái quái thế nào.
Lục Châu vừa đứng dậy.
[Ting ! đệ tử Chiêu Nguyệt thành công khai thập nhất diệp, lĩnh ngộ nhận pháp Trường Tương Tư, thu hoạch được tư cách xuất sư.].
[Chiêu Nguyệt đã thoả mãn điều kiện xuất sư, xin hỏi có xuất sư hay không?].
“Chiêu Nguyệt?”
Cho đến bây giờ, đệ tử chưa xuất sư còn có Đoan Mộc Sinh, Chiêu Nguyệt, Tư Vô Nhai, Chư Hồng Cộng, Tiểu Diên Nhi và Hải Loa.
Tiểu Diên Nhi và Hải Loa bị Lục Châu cự tuyệt xuất sư, lưu lại dạy dỗ.
Trong số những người còn lại, Lục Châu vẫn cảm thấy người có khả năng thành công xuất sư trước là Đoan Mộc Sinh.
Đoan Mộc Sinh tuy thiên phú kém nhưng sau khi được hạt giống Thái Hư dung hợp, trong khoảng thời gian ngắn đã đề thăng tu vi rất lớn. Hắn đã hấp thu năm, sáu viên Mệnh Cách Chi Tâm, có lẽ chỉ còn cách thập nhất diệp một bước ngắn.
Không ngờ người xuất sư trước lại là Chiêu Nguyệt.
“Ngu Thượng Nhung sau khi đạt tới thập nhất diệp không hề xuất sư, mà lĩnh ngộ xong tân kiếm đạo mới hoàn thành. Kiếm đạo Định Phong Ba lúc trước Lục Châu ban cho hắn đã lĩnh hội từ lâu cũng không giúp hắn xuất sư. Chẳng lẽ Hệ thống đưa ra tiêu chuẩn cho mỗi người là không giống nhau?”
Rõ ràng Hệ thống yêu cầu ở Ngu Thượng Nhung cao hơn nhiều.
Xem ra xuất sư cần phải thoả mãn hai điều kiện: một là có thực lực Thiên Giới Bà Sa, hai là lĩnh ngộ một loại công pháp kỳ lạ. Loại thứ nhất thì còn hiểu được, loại thứ hai lại quá mơ hồ.
[Đệ tử xuất sư nhập thế sẽ cung cấp càng nhiều điểm thưởng cho sư phụ.].
“Xuất sư.”
[Ting ! đệ tử Chiêu Nguyệt thành công xuất sư.].
[Ban thưởng một tấm Thẻ Ngẫu Nhiên, sử dụng đạo cụ này sẽ được ban thưởng một đạo cụ trân quý ngẫu nhiên.].
[Chiêu Nguyệt sau khi xuất sư có được tư cách khai sơn lập phái, truyền đạo thụ nghiệp, hạn mức đồ tôn cao nhất: ba người.].
[Dạy dỗ Chiêu Nguyệt không thu hoạch được điểm công đức.].
Lục Châu lật tay, một tấm Thẻ Ngẫu Nhiên trong suốt long lanh xuất hiện. “Sử dụng.”
[Ting ! sử dụng Thẻ Ngẫu Nhiên, thu hoạch được 10 Thẻ Nghịch Chuyển cường hoá cao cấp, 1 Thẻ Phục Chế.].
Thẻ Nghịch Chuyển cường hoá Lục Châu đã dùng một lần, thẻ cường hoá cao cấp hẳn là càng cường đại hơn một bậc. Chỉ là bây giờ Lục Châu có rất nhiều thọ mệnh, Thẻ Nghịch Chuyển không còn bao nhiêu tác dụng.
Thôi có còn hơn không.
Lục Châu nhìn về phía Thẻ Phục Chế.
[Thẻ Phục Chế, có thể phục chế bất kỳ thẻ đạo cụ nào, không chỉ thu hoạch được 100% năng lực của thẻ đó mà còn có tỷ lệ nhận được gấp đôi.].
Lục Châu đọc miêu tả, không khỏi gật đầu. Hiệu quả thật tốt.
Nếu phục chế ngũ trọng kim thân, chẳng phải hắn có tới một giờ vô địch rồi sao?
Nếu phục chế Thẻ Hàng Cách cường hoá cao cấp thì sẽ được tăng gấp đôi cái gì?
Thẻ đạo cụ: 120 thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng bị động, Thái Hư Kính, 3 Thẻ Phân Giải, 3 Thẻ Ẩn Tàng.
Điểm công đức: 282.760 điểm.
Trên người Lục Châu lúc này chẳng có thẻ nào thích hợp để phục chế.
Mà để tạo thành một tấm Thẻ Hàng Cách cường hoá cao cấp cần tốn đến 314.000 điểm công đức.
Thật sự là đắt vô cùng. Xem ra càng về sau càng không thể ỷ lại thẻ đạo cụ.
Sở dĩ Lục Châu nghĩ tới thẻ này là vì muốn thu thập Mệnh Cách Chi Tâm thích hợp với mình. Hiện tại hắn là mười ba Mệnh Cách, còn cách cảnh giới chân nhân xa lắm.
“Sư phụ, Tần Nhân Việt trở về.” Bên ngoài truyền đến thanh âm Đoan Mộc Sinh.
“Đã biết.”
Lục Châu thu hồi suy nghĩ, hư ảnh loé lên, rời khỏi đạo tràng Diệp Duy đã chuẩn bị cho mình rồi xuất hiện gần vân đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận