Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1631

Đám tử sĩ gồm một trăm người tiến vào Quy Khư Trận, toàn thân bọn hắn mặc khôi giáp xuất hiện bên cạnh Tần Đế.
“Nuôi binh ba năm, dụng binh một giờ.” Tần Đế nói, “Giết bọn hắn.”
Nhiều tử sĩ như vậy lấy cái chết ra để đồng quy vu tận với ngươi, ai mà chịu được?
“Mạt tướng lĩnh mệnh!”
Một trăm người lao về phía trước. Lòng tin của Ly Sơn tứ lão cũng tăng lên, lập tức bay lên theo.
Tần Đế ho khan kịch liệt, sau đó gọi ra Tinh Bàn, đánh vào một khu vực Mệnh Cách của chính mình!
Lực lượng bên trong Mệnh Cách phát tiết ra ngoài.
“Bắt nguồn từ Quy Khư, trả lại cho Quy Khư.” Tần Đế đã nhìn thấu sinh tử.
Tần Nhân Việt lập tức hạ lệnh: “Lui lại!”
Bốn mươi chính kiếm khách và đám người Ma Thiên Các đồng loạt bay ra sau nhưng vẫn không thể rời khỏi Quy Khư Trận.
Lúc này…
Lục Châu nhẹ nhàng bay lên cao. Trước mắt hắn là một bàn cờ tướng: hậu phương là người phe mình, trước mặt là Ly Sơn tứ lão và một trăm tử sĩ, mà Tần Đế chính là quân cờ “Tướng” đứng ở phía sau cùng.
Muốn diệt hắn thì phải diệt những người này trước.
Lục Châu kiểm tra hiệu quả của Thẻ Sơ Thuỷ.
[Thẻ Sơ Thuỷ: có thể mua một loại thẻ đạo cụ với giá trị ban đầu, thời gian kéo dài liên tục 10 giây. Sau 10 giây thẻ đạo cụ đó sẽ khôi phục lại giá cả hiện tại. Giới hạn số lượng mua: 100 tấm.].
Lục Châu muốn mua rất nhiều loại thẻ, nhưng thẻ mà hắn chung tình nhất từ trước đến giờ vẫn là Một Kích Chí Mạng.
Hắn nhớ rất rõ ràng, giá ban đầu của thẻ này là 500 điểm công đức. Dù là ai ở trong hoàn cảnh này cũng biết nên lựa chọn thế nào.
“Bên trên.”
Ly Sơn tứ lão lặp lại chiêu cũ, lấy Thôi Minh Quảng dẫn đầu đánh ra bốn chưởng trong Cửu Tự Chân Ngôn Thủ Ấn.
Bốn đạo chưởng ấn bao trùm không gian, trong chớp mắt đã phóng tới gần Lục Châu.
“Vì sao không tránh?” Thôi Minh Quảng nhíu mày nói.
Lục Châu hờ hững vung tay, trong lòng bàn tay xuất hiện vòng xoáy ngược chiều kim đồng hồ, chín chưởng ấn trong Đạo môn Cửu Tự Chân Ngôn Thủ Ấn theo thứ tự bay ra.
“Bởi vì ngươi không xứng.”
Chín đạo chưởng ấn đánh thẳng vào ngực Thôi Minh Quảng, tạo thành một huyết động ngay giữa ngực hắn!
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Thôi Minh Quảng rơi xuống đất.
Tần Đế, Ly Sơn tam lão và một trăm tử sĩ đầu đầy dấu chấm hỏi?
Khi Thôi Minh Quảng đang cong mình vì đau đớn dưới đất, Lục Châu lại xuất chưởng: “Để lão phu dạy cho các ngươi biết cái gì mới là Cửu Tự Chân Ngôn Thủ Ấn!”
Đám chưởng ấn bay ra một lần nữa, toả kim quang loá mắt đánh xuống vị trị của Thôi Minh Quảng.
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Thôi Minh Quảng lại mất đi một Mệnh Cách.
Lục Châu nhàn nhã đạp không đi tới. Thân thể Ly Sơn tam lão Quý Thực, Chu Trùng Thuật và Đường Tử Bỉnh trở nên cứng ngắc.
Tần Đế cũng cảm thấy cổ họng đắng chát, không biết nên làm gì tiếp theo… Thật sự hắn chưa hề dùng toàn lực sao?
“Còn chờ gì nữa?” Tần Đế cắn răng hô lên. Đã hao tổn quá nhiều Mệnh Cách, hắn chẳng còn gì để mất!
Ly Sơn tam lão đánh tới. Quy Khư Trận lập tức bị Già Thiên cương ấn bao trùm.
Tần Nhân Việt nhíu mày hỏi: “Lục huynh, có ổn không?”
Lục Châu không đáp lời mà thoải mái xuất chưởng. Một lần đánh ra ba chưởng!
“Độc Toản Ấn!”
Ba đạo chưởng ấn lập tức xuyên thủng người Ly Sơn tam lão. Thân thể Quý Thực, Đường Tử Bỉnh, Chu Trùng Thuật chấn động, run rẩy cúi đầu nhìn xuống… Lồng ngực bọn hắn đều bị đánh xuyên thủng.
Ba tiếng thông báo lập tức vang lên. [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Ba người lộ vẻ hoảng sợ. Toàn bộ Quy Khư Trận chìm trong sợ hãi.
Tần Đế câm nín.
Lục Châu tiếp tục tiến về phía trước. Một trăm tử sĩ điên cuồng vọt tới, mang theo sát khí ngập trời liều chết nhào về phía Lục Châu.
Tần Đế cảm thấy trái tim mình đập loạn trong lồng ngực. Hắn cực khổ bồi dưỡng ra trăm tên tử sĩ, chỉ mong có thể hoàn thành nhiệm vụ này.
“Giết!” Tiếng hô vang trời mang theo chiến ý làm rung chuyển cả Quy Khư Trận.
Lục Châu bình tĩnh nhìn bọn hắn, hai tay hất mạnh ra.
Chín mươi đạo chưởng ấn phóng ra, bay múa đầy trời.
Trong Quy Khư Trận, tất cả tu hành giả đều nhìn thấy một màn mà cả đời này bọn hắn rất khó có thể quên được rằng Lục Châu đánh ra vô số chưởng ấn như kim sắc hồ điệp chia ra vọt về phía chín mươi tên tử sĩ.
Tiếp theo chính là tràng cảnh chín mươi toà Thiên Giới Bà Sa xuất hiện rồi biến mất.
Lại có liền 90 tiếng thông báo liên tục vang lên. [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Toàn bộ tử sĩ đều bị trọng thương rơi xuống đất, thân thể bê bết máu.
Thân như lông hồng, mệnh như cỏ rác.
“Hoàn toàn là đơn phương nghiền ép. Đây chính là thực lực chân chính của Lục huynh?” Tần Nhân Việt nhìn Lục Châu chằm chằm.
Tần Đế lảo đảo lui lại, thân thể run rẩy, ý chí tinh thần đã triệt để sụp đổ, hắn ngồi phịch xuống đất.
Còn lại mười tên tử sĩ vẫn gào thét lao tới.
Lòng bàn tay Lục Châu đánh tới, hư ảnh loé lên, mười người như bao cát bị đánh văng tứ tung.
Mười thông báo liên tiếp hiện ra. [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Thân hình Lục Châu dừng lại giữa không trung, biểu tình vẫn bình tĩnh như trước. Hắn quan sát bốn phía tựa như bên dưới đều là sâu kiến.
Lục Châu nhìn thẳng vào Tần Đế một lúc lâu rồi hỏi: “Còn muốn chống cự không?”
Câu hỏi này như giọt nước làm tràn ly, phá đi tất cả hy vọng và ảo tưởng của Tần Đế.
Phốc !
Tần Đế phun ra một ngụm máu, mái tóc đen bỗng chốc trở nên trắng xoá, gương mặt tiều tuỵ, hai mắt hõm sâu, làn da nhăn nheo như giấy bị vò nát…
“Bệ hạ!”
Đám tử sĩ hô lên!
“Quân xử thần tử, thần bất tử bất trung… Chúng ta thà chết trên chiến trường cũng không muốn sống trong an nhàn!”
Tên thủ lĩnh tử sĩ dẫn đầu công kích!
Lục Châu lắc đầu phất tay: “Lão phu thành toàn cho các ngươi.”
Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung và Minh Thế Nhân lập tức lao vọt tới, quét ngang đám tử sĩ trăm người.
Bọn hắn vốn đã bị trọng thương, sao có thể là đối thủ của đám người Ma Thiên Các. Thực lực trung bình của tử sĩ là tám Mệnh Cách, sau khi tập thể bị giáng cấp thì đều trở thành chuyện cười trước mặt cường giả hai Mệnh Quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận