Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 488

“Tốt lắm!” Hoa Vô Đạo lăng không lui lại, thu hồi Lục Hợp Đạo Ấn rồi lại thi triển lần nữa. Đánh trúng một người là đủ, sẽ phá vỡ thế công phối hợp của bọn hắn.
Lấy Hoa Vô Đạo làm trung tâm, Lục Hợp Đạo Ấn xuất hiện chấn bay đám người!
“Đánh rất hay!”
“Lão đầu tuyệt lắm!”
Đây chính là thực lực của Lão Niên Các.
Mười vị trưởng lão rơi xuống đất, cùng lúc đó chưởng ấn như bài sơn đảo hải của Lãnh La cũng toàn bộ đánh trúng Phương Văn Hiển.
Lúc này Phương Văn Hiển tứ cố vô thân, mặt mũi bầm dập không ngừng bị Lãnh La đánh tới tấp! Phanh phanh phanh…
Cuối cùng thân ảnh Lãnh La ngưng lại giữa không trung, tung ra một cú đá!
Cho dù Phương Văn Hiển đã thi triển cương khí hộ thể, cho dù hắn đang điên cuồng phòng ngự… nhưng trước tốc độ đạt tới cực hạn của Lãnh La, hắn cũng chỉ có thể làm bao cát!
Oanh!
Phương Văn Hiển lại lần nữa nằm bẹp dưới đất.
Chương Phi Phàm, đồ đệ trước đây của Hoa Vô Đạo đứng cách đó không xa quan chiến, ngây người tại chỗ.
Hắn vốn cho rằng hành động lần này dù không thể giết chết Hoa Vô Đạo và Lãnh La thì cũng có thể bức hai người vào tuyệt cảnh, khiến các đệ tử Ma Thiên Các phải xuất hiện. Không ngờ Phương Văn Hiển còn chưa kịp ra tay đã bị Lãnh La nghiền ép tới mức này.
Bờ môi Chương Phi Phàm khẽ run, vội chạy tới xem Phương Văn Hiển. “Đại trưởng lão!”
Lãnh La chắp tay lăng không đứng giữa trời, lạnh lùng nhìn xuống. Nếu nói trong Ma Thiên Các ai máu lạnh nhất thì chắc hẳn không người nào vượt qua được Lãnh La.
Công kích của Lãnh La như cuồng phong vũ bão khiến đại trưởng lão Vân Tông Phương Văn Hiển đến cơ hội hoàn thủ cũng không có đã bị đánh bại, sinh tử không rõ.
Chương Phi Phàm cố sức đỡ Phương Văn Hiển dậy.
Phốc !
Phương Văn Hiển phun ra một ngụm máu tươi, cánh môi run run, bàn tay nắm chặt lấy cánh tay phải của Chương Phi Phàm kéo mạnh. Sau đó hắn ngoẹo đầu, hộc ra một hơi cuối cùng rồi không còn chút khí tức.
Chết rồi?! Chương Phi Phàm trừng to mắt.
“Đại trưởng lão chết rồi! Đại trưởng lão!”
Mười vị trưởng lão không ngờ Lãnh La lại cường đại như thế, bọn hắn gian nan đứng dậy, kinh hãi nhìn Lãnh La đang lăng không giữa trời, tay che ngực vì đau đớn. Bọn hắn cũng bị thương không nhẹ vì Lục Hợp Đạo Ấn của Hoa Vô Đạo.
Phương Văn Hiển chết, mọi người tựa như gà mất đầu, tựa lưng vào nhau thành một vòng tròn cố thủ.
Vù!
Một đạo tiễn cương cực lớn xé gió bay tới, cắm phập vào một trưởng lão tam diệp, xuyên thủng trái tim và thân thể hắn.
Hai mắt hắn trừng to, theo bản năng nắm chặt lấy đuôi tiễn cương. Tiễn cương tức thì tiêu tán giữa thiên địa. Hắn trợn to mắt, ngã xuống.
“Ngũ trưởng lão!”
“Ngũ trưởng lão!”
Chín người khác cả kinh hô to!
Hoa Vô Đạo bước tới, thở dài lắc đầu. “Ta đã khuyên các ngươi từ sớm, với bản sự của các ngươi, ngay cả ta mà các ngươi cũng không làm gì được, vậy mà còn đòi san bằng Ma Thiên Các?”
“Ngươi… ngươi…”
“Chương Phi Phàm!” Hoa Vô Đạo khẽ quát.
Chương Phi Phàm giật bắn người, lập tức quay đầu chục thục mạng về phía rừng cây!
“Nghiệt đồ, đi đâu?!” Hoa Vô Đạo tung người bay lên, nhảy qua đầu chín vị trưởng lão đang bị thương rồi truy kích tên đồ đệ Chương Phi Phàm.
Chín vị trưởng lão vừa định ngăn cản thì Lãnh La đã bay tới đối diện bọn hắn. Bọn hắn lập tức lùi lại, sắc mặt căng thẳng như lâm đại địch.
Chương Phi Phàm liều mạng chạy, Hoa Vô Đạo trong lòng tức giận bèn quát: “Hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ!”
Vù!
Khi bàn tay hắn sắp tóm lấy Chương Phi Phàm, mấy đạo bùa chú lấp loé kim quang đột nhiên xuất hiện, phóng ra mấy ấn phù chữ triện ẩn chứa cương khí hùng hồn.
Ầm!
Hoa Vô Đạo thi triển Lục Hợp Đạo Ấn ngăn trở đám ấn phù kia.
Từ phía sau rừng cây bỗng đâu bay tới một chiếc phi liễn cực lớn. Xung quanh phi liễn có vô số tu hành giả đông nghịt đang vây quanh bảo vệ. Dưới ánh trăng, bọn hắn toát ra khí tức cực kỳ quỷ dị.
“Thiên Sư Đạo?”
Hoa Vô Đạo không tiếp tục đuổi theo mà lăng không dừng lại nhìn về phía cự liễn kia.
Trên cự liễn truyền tới một giọng nói:
“Theo ước định của liên minh đồ ma, Lãnh La xuất hiện, Thiên Sư Đạo phải ra ngoài đón địch. Hoa Vô Đạo, đối thủ của ngươi là thập đại trưởng lão Vân Tông.”
Hoa Vô Đạo đã hiểu rõ, liên minh đồ ma phân chia người đối phó rất rõ ràng. Chẳng trách khi Hoa Vô Đạo vừa xuất hiện, mười vị trưởng lão Vân Tông đã lập tức bay tới.
Hoa Vô Đạo nói: “Tuyệt Viễn đạo trưởng? Thiên Sư Đạo đã đến, vậy lục đại môn phái còn lại đâu?”
Vừa nói ánh mắt hắn vừa tìm kiếm ở đằng xa.
Trong cự liễn, Tuyệt Viễn không để ý tới Hoa Vô Đạo mà chỉ nhìn về phía Lãnh La đang lăng không ở cách đó không xa, trầm giọng nói:
“Lãnh La, bần đạo và Vân Tông luôn có quan hệ không tệ, ngươi giết Phương Văn Hiển, bần đạo sao có thể khoanh tay đứng nhìn!”
Từ trong cự liễn bay ra một trang giấy. Trên giấy có vẽ đủ loại tự phù kỳ quái. Vừa tiếp xúc với ánh trăng, trang giấy bỗng bốc cháy rừng rực, nở rộ ra kim quang chói mắt rồi biến thành một đạo cương ấn.
Hoa Vô Đạo đứng phía trước sao có thể để cương ấn tuỳ tiện đánh về phía Lãnh La, song chưởng chập lại, nguyên khí rung động.
Oanh!
Tự phù cương ấn đánh vào Lục Hợp Đạo Ấn, cương khí va chạm kịch liệt khiến Hoa Vô Đạo phải lui ra sau mấy bước.
Ngay sau đó, tự phù cương ấn lít nha lít nhít bay tới.
Lãnh La thấy thế bèn quát: “Lui lại.”
Trên thực tế, Lãnh La bộc phát thực lực để nghiền ép Phương Văn Hiển, từ đầu tới cuối Phương Văn Hiển đều chưa kịp thi triển chiêu thức nào đã bị giết chết. Nhưng Lãnh La không thể một mực cường đại như vậy. Thiên Sư Đạo xuất hiện, hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui.
“Ngươi lui không được!”
Từ trong cự liễn có một thân ảnh bay ra, ánh mắt lạnh lùng, khoé miệng lại mang theo ý cười, trên tay hắn kẹp một tự phù.
Hoa Vô Đạo biết người này chính là Tuyệt Viễn đạo trưởng của Thiên Sư Đạo, tu vi sâu không lường được, bèn vội vàng điều động nguyên khí, cửu tự Lục Hợp Đạo Ấn xoay tròn với tốc độ nhanh nhất.
Tuyệt Viễn đạo trưởng cười lạnh một tiếng, đánh tự phù trong tay ra. Tự phù hoá thành năng lượng hình mũi khoan công kích về phía Lục Hợp Đạo Ấn của Hoa Vô Đạo.
Ầm! Điểm va chạm tạo thành một vụ nổ lớn khiến mặt đất nứt ra.
Hoa Vô Đạo lăng không bay ngược ra sau. Lục Hợp Đạo Ấn bị phá vỡ!
Tuyệt Viễn đạo trưởng chắp tay sau lưng, trầm giọng nói: “Lục Hợp Đạo Ấn vốn xuất xứ từ Đạo môn. Để phá được đạo ấn của ngươi, bần đạo đã phí không ít tâm tư.”
“Ngươi đã chuẩn bị từ trước?” Ánh mắt Hoa Vô Đạo toé lửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận