Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1787: Viện quân đến

“Ngăn lại!”
Hơn trăm tên Ngân Giáp Vệ trong Ngũ Hành Đại Trận bay vọt ra, dùng Tinh Bàn che chắn cho đồng đội rút lui.
Lục Châu sao có thể để bọn hắn rời đi! “Lão phu sẽ đại khai sát giới!”
Hắn gọi ra pháp thân và Tinh Bàn.
Đám người tập trung nhìn vào, kể cả đoàn người Ma Thiên Các cũng phải trợn tròn mắt.
“Thiên Giới Bà Sa một Mệnh Cách?”
“Thấp… thấp như vậy?”
Ngay cả thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ cũng mộng bức. Đối thủ cường hãn chiến đấu với mình nãy giờ lại chỉ có một Mệnh Cách? Là hắn cố ý che giấu để giả heo ăn thịt hổ sao?
Không có đạo lý! Hiện tại đâu còn gì để mà che giấu nữa, thực lực của đối phương cường đại ai cũng hiểu rõ, làm thế có ý nghĩa gì đâu.
Chỉ mình Lục Châu biết, đó là lam pháp thân dưới trạng thái sử dụng Thẻ Ẩn Tàng.
Một đạo Mệnh Cách duy nhất toả ra quang mang chói mắt xạ kích về phía đám Ngân Giáp Vệ đã bay ra xa.
Năm mươi tên Ngân Giáp Vệ sắc mặt đại biến hô lên: “Ngăn trở!”
Mười tên Ngân Giáp Vệ trong số đó quay đầu gọi ra Tinh Bàn chống cự. Ầm!
Cương ấn quang trụ xuyên thủng Tinh Bàn của bọn hắn.
Mười thông báo hệ thống hiện lên. [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
Lực lượng Mệnh Cách của lam pháp thân đã dùng hết. Đáng tiếc số lượng Mệnh Cách quá thấp, Lục Châu bèn thu hồi pháp thân.
Ngay khi Lục Châu vừa định gọi ra Vị Danh Cung để truy kích đám đào binh đi gọi viện quân kia, từ phía chân trời đột nhiên xuất hiện một đạo hoả quang toả sáng ngàn trượng, chiếu rọi cả bầu trời.
Tiếng vang vọng giữa thiên địa ngân lên.
“Thánh thú Hỏa Phượng?!” Tên thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ giật mình nhìn về phía Hỏa Phượng.
Hỏa Phượng xoè cánh bay ngang đám Ngân Giáp Vệ đang đào vong, bay đến đâu hoả diễm bốc lên đến đó, bốn mươi tên Ngân Giáp Vệ còn lại hoá thành một phần của biển lửa.
Hỏa Phượng bay về phía Ngũ Hành Đại Trận, hai cánh giang rộng đến mấy ngàn trượng.
Tên thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ trừng mắt nhìn Hỏa Phượng nói: “Ta là thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ, Liễu Thành Tử! Ta đại diện Thái Hư, ban thưởng cho ngươi cơ hội gia nhập Thái Hư.”
Thánh thú Hỏa Phượng đột nhiên hàng lâm khiến chiến trường dừng lại. Ai nấy đều nghi hoặc nhìn về phía Hỏa Phượng, những người đã từng gặp nó đều biết nó lại mạnh lên.
Hỏa Phượng nghiêng đầu nhìn thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ.
Tên thủ lĩnh trầm giọng nói tiếp: “Ngươi giết Ngân Giáp Vệ của Thái Hư, ta có thể không truy cứu việc này. Nhưng điều kiện tiên quyết là… ngươi phải lấy công chuộc tội, bắt bọn hắn lại!”
Hắn chỉ về phía Lục Châu và đám người Ma Thiên Các.
Đôi mắt của Hỏa Phượng cũng là hoả diễm. Nó nhìn chằm chằm vào tên thủ lĩnh, há miệng ra.
Thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ hài lòng gật đầu: “Rất tốt.”
Lúc này, Lục Châu cũng hờ hững lên tiếng: “Hỏa Phượng, lão phu chờ ngươi đã lâu, còn thất thần làm cái gì?”
Hả?
Một ngọn lửa trào dâng quét thẳng về phía thủ lĩnh Ngân Giáp Vệ.
“A ! Vì cái gì?!”
Chân hoả bọc lấy toàn thân hắn, Thiên Hồn Châu dù có mạnh đến đâu cũng không chịu nổi chân hoả thiêu đốt liên tục, hắn hoá thành than đen rơi thẳng xuống đất, trong mắt tràn đầy khó hiểu và thê lương.
Đám Ngân Giáp Vệ tan đàn xẻ nghé, lập tức thu hồi Ngũ Hành Đại Trận chạy trốn tán loạn.
Lục Châu vung tay áo nói: “Một người cũng không để thoát!”
Đám người Ma Thiên Các lập tức tản ra bốn phương tám hướng!
Lục Ngô nhảy lên không trung, lại thi triển băng phong thuật. Đại Huyền Thiên Chương của Vu Chính Hải và Quy Nguyên Kiếm Quyết của Ngu Thượng Nhung giảo sát tứ phương.
Liên tiếp vô số thông báo hệ thống hiện lên, 100 thông báo [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
1000 thông báo [Ting ! đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 500 điểm công đức.]…
Thánh thú Hỏa Phượng cũng thi triển tuyệt chiêu, hai cánh giương rộng ra, hoả diễm trùng thiên thôn phệ vạn vật.
“Trời đất, hung ác quá vậy!” Minh Thế Nhân vội vàng cưỡi Cùng Kỳ chạy về phía Lục Châu.
Những người khác cũng không thể không né tránh một chiêu này của Hỏa Phượng, cấp tốc bay về. Ai nấy đều gọi ra Tinh Bàn và cương khí hộ thể để chống cự hoả diễm.
Xẹt !
“Các chủ!”
Nghe được có người không chịu nổi, Lục Châu nói: “Ngừng được rồi.”
Thánh thú Hỏa Phượng thu cánh lại, lăng không lơ lửng trước mặt mọi người. Hoả diễm trên người nó biến mất, bộ lông đỏ rực sặc sỡ đến loá mắt.
Nó nhìn về phía thiết giáp Ma Long, miệng lại há ra.
Ngọn lửa nuốt chửng lấy thánh thú Ma Long. Nó giãy giụa một lúc lâu, cuối cùng không chống đỡ nổi cũng nằm im bất động.
Đám người kinh ngạc vô cùng. Đây mà là lực lượng của thánh thú sao?
Hỏa Phượng thoả mãn nhìn quanh, cuối dùng dừng mắt trên người Lục Châu.
Lục Châu phất tay áo nói: “Kiểm tra lần nữa.”
“Vâng.”
Vu Chính Hải chắp tay đáp. Vẫn là sư phụ cẩn thận.
Hỏa Phượng cho dù lợi hại nhưng Ngân Giáp Vệ rốt cuộc cũng là người trong Thái Hư, không thể khinh thường.
Bổ đao là một loại kỹ thuật cần thiết. Đám người có tu vi chân nhân trong Ma Thiên Các túa ra tứ phương, kiểm tra từng bộ thi thể.
Những người còn lại thì nhìn Hỏa Phượng đến xuất thần.
Bốn vị trưởng lão được mở rộng tầm mắt, trong lòng cực kỳ lo lắng Hỏa Phượng sẽ ra tay với Các chủ. Đồng thời bọn hắn cũng hy vọng Các chủ có thể kính trọng Hỏa Phượng một chút, tránh gây ra hiềm khích.
Vừa nghĩ đến đây, bọn hắn đã thấy Lục Châu vươn tay về phía thánh thú Hỏa Phượng, thản nhiên nói: “Mệnh Cách Chi Tâm.”
Biểu tình của bốn vị trưởng lão lập tức mất tự nhiên, trong lòng nơm nớp lo sợ Hỏa Phượng sẽ nổi khùng lên mà tấn công bậy.
Đây là lần thứ ba Ma Thiên Các gặp được Hỏa Phượng. Bọn hắn hiểu rõ ràng Hỏa Phượng có năng lực niết bàn trọng sinh. Cho đến hiện tại, không ai biết nhược điểm của Hỏa Phượng là gì, chỉ biết khi niết bàn là lúc nó yếu nhất.
Hỏa Phượng hơi cúi đầu nhìn vào tay Lục Châu. Nó đâu có ngu, cớ gì phải giao ra Mệnh Cách Chi Tâm của chính mình.
Nó há miệng kêu to mấy tiếng.
Không đợi Hải Loa phiên dịch, tiểu Hỏa Phượng bên cạnh Tiểu Diên Nhi đã vỗ cánh bay lên, vọt về phía mẫu thân.
Tiểu Hỏa Phượng sung sướng bay tới bay lui trước mặt mẹ nó, kêu lên mấy tiếng hưng phấn, thỉnh thoảng lại phun ra hoả diễm để thể hiện bản lãnh.
Mãi đến khi Tiểu Hỏa Phượng dừng lại, đáp xuống bên cạnh mẫu thân, đại Hỏa Phượng mới khép cánh ôm lấy nó, trông như định rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận