Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2063: Thời gian chi hạch

Yến Quy Trần nói: “Ta trúng bẫy của tiểu nhân, mời hai vị huynh trưởng cầu xin Ma Thần đại nhân thay ta làm chủ!”
Chu chưởng giáo kỳ quái hỏi lại: “Mời Ma Thần đại nhân đến?”
Hình ảnh chuyển động. Thất Sinh xuất hiện trong tầm mắt Chu chưởng giáo, cười nói: “Tại hạ là điện thủ Đồ Duy điện Thất Sinh, được thánh nữ nhờ vả tìm lại Trấn Thiên Xử cho Hi Hòa điện.”
Chu chưởng giáo hiểu ra, cau mày nói: “Thất Sinh? Ngươi chính là người đã thiết kế cạm bẫy hãm hại Yến chưởng giáo?”
“Lời này đúng là khó nghe, dù rằng cũng là sự thật.” Thất Sinh đáp, “Nếu không giao ra Trấn Thiên Xử và Ma Thần họa quyển, ta sẽ đồ sát toàn bộ giáo hội của ngươi.”
Khẩu khí thật lớn nha.
Chu chưởng giáo vốn định tức giận nhưng nghĩ lại Yến Quy Trần cũng bị đối phương đánh bại, sự tình e là không đơn giản. Khoảng thời gian này mí mắt hắn cứ nháy liên tục, cảm thấy rất không yên tâm.
Nhớ tới lời Ma Thần đại nhân từng nói, chỉ cần Yến chưởng giáo trở về thì phải thông báo cho ngài, vậy có thể nhân cơ hội này để Ma Thần đại nhân ra mặt, lấy lại sĩ khí cho Vô Thần Luận Giáo Hội.
“Được, ta thành toàn cho ngươi.” Chu chưởng giáo gật đầu nói.
“Ta chờ ngươi ở Đông Tuyền Cốc.” Thất Sinh nói xong, hình ảnh đứt đoạn.
Chư Hồng Cộng lo lắng nói: “Việc này có phải là quá mạo hiểm rồi không? Nếu bọn hắn kéo quân tới thì chúng ta toi đời nha?”
“Ngươi có Nhật Nguyệt Đồng Tâm Ngọc còn sợ cái gì?”
“Cũng đúng, người bị thua thiệt chỉ có ngươi.” Chư Hồng Cộng không sợ hãi nữa, dứt khoát ở đó chờ đợi.
Ngay sau đó, Chu chưởng giáo và Sở chưởng giáo dẫn theo đám giáo chúng chạy tới Đông Tuyền Cốc. Hơn ngàn tu hành giả chưa tới một canh giờ sau đã xuất hiện trên không trung Đông Tuyền Cốc.
“Đến rồi.” Hắc bào thị vệ trầm thấp nói.
Chư Hồng Cộng thấy phi liễn và thật nhiều tu hành giả kéo tới, gật đầu nói: “Đúng là đến rồi. Tiền bối, lực cảm giác của ngài thật mạnh, ta phải trốn ở sau lưng ngài cho yên tâm mới được.”
Hắc bào thị vệ cạn lời.
Thất Sinh đứng chắp tay nhìn về phương xa.
Yến Quy Trần luôn cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt có hơi quái dị nói không ra lời, bèn lên tiếng: “Ngươi hiểu rõ Ma Thần, cũng biết Ma Thần cường đại, ai cho ngươi tự tin làm thế?”
Hắc bào thị vệ khàn khàn nói: "Im miệng."
Yến Quy Trần câm nín.
Trong đám người ở đây chỉ có Hỏa thần có thể chấn trụ hắn.
Yến Quy Trần nói: “Hỏa thần, ngài dù sao cũng là một trong thiên chi tứ linh tung hoành thiên hạ năm đó, vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm thuộc hạ cho người khác? Thật khó có thể tin được.”
Hắc bào thị vệ nhấc tay, hỏa diễm cháy rừng rực.
“Dừng tay!” Trên phi liễn truyền ra thanh âm. Chu chưởng giáo và Sở chưởng giáo xuất hiện trên boong thuyền.
Hai vị chưởng giáo dẫn người tới khiến Yến Quy Trần cảm thấy có hy vọng.
Chu chưởng giáo nhíu mày nói: “Thì ra là có cao nhân.”
Yến Quy Trần quay đầu nói: “Hỏa thần Lăng Quang ở đây, chúng ta không đấu lại. Huynh trưởng hãy mời Ma Thần đại nhân xuất sơn đi!”
Trong lòng hai vị chưởng giáo khẽ giật mình. Người này chính là Hỏa thần Lăng Quang?
Chu chưởng giáo lập tức gật đầu, lấy ra một đạo ấn phù rồi bóp nát tại chỗ.
Lục Châu đang nghiên cứu Mệnh Cách Chi Tâm của Kỳ Lân, đột nhiên cảm nhận được tín hiệu từ ấn phù, trong lòng không khỏi nghi hoặc.
Tín hiệu không truyền tới từ vị trí viễn cổ di tích? Vô Thần Luận Giáo Hội xảy ra chuyện gì rồi?
Chẳng lẽ giáo chủ hoặc Yến chưởng giáo đã trở về? Hay bọn hắn đột nhiên sinh nghi, cảm thấy mình không phải Ma Thần thật nên thiết kế bẫy rập để mình tự chui đầu vào lưới?
Cả hai đều có thể xảy ra.
Ba ngày nay Lục Châu đều bận nghiên cứu Mệnh Cách Chi Tâm của Kỳ Lân và Ma Thần họa quyển, thậm chí còn chưa kịp trả Trấn Thiên Xử cho Lam Hi Hoà. Vừa về đến đã chui vào đạo trường cho tới bây giờ.
Vì lý do an toàn, Lục Châu lấy Ma Thần họa quyển ra, dùng lực lượng ý chí điều động họa quyển.
“Không được?”
Lần trước không rõ vì sao Ma Thần họa quyển lại kích hoạt tứ đại lực lượng nội hạch để Lục Châu tiến vào trạng thái Ma Thần. Ba ngày nay nghiên cứu Lục Châu mới biết chuyện đó không hề dễ làm.
Hắn nhíu mày, nghĩ lại chuyện xảy ra trong viễn cổ phế tích mà xấu hổ không thôi. Lúc đó hắn không hề biết họa quyển rất khó sử dụng, nếu làm ẩu một chút thì đã bị Vô Thần Luận Giáo Hội gói làm sủi cảo luôn rồi.
Bây giờ Vô Thần Luận Giáo Hội phát ra tín hiệu, hắn nên đi hay là không?
Suy nghĩ một lúc, Lục Châu khẽ lắc đầu: “Không vội.”
Hắn tiếp tục nghiên cứu Ma Thần họa quyển, tìm cách kích hoạt tứ đại lực lượng nội hạch.
Trong họa quyển, Lục Châu cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình mà chỉ lúc ở dưới vực sâu hắn mới cảm giác được.
“Chẳng lẽ lực lượng của Ma Thần đến từ vực sâu?”
Trấn Thiên Xử, Thiên Khải Chi Trụ, hạt giống Thái Hư, đại địa ràng buộc… từng manh mối hiện lên trong óc Lục Châu. Hắn giật mình tự nhủ: “Không thể nào?”
Ý thức Lục Châu phảng phất như đang tiến vào trạng thái vô ngã. Hắn thấy mình đứng ở chân núi, trước mặt là ánh nắng rực rỡ và ngọn thác đang chảy ngược.
Cự thạch trên núi rơi ra bay ngược lên trên trời, mây đen từ đâu kéo đến, hạt mưa cũng bay ngược.
Mọi thứ ngược ngạo này lại trông lại tự nhiên vô cùng, đất trời quay cuồng, ý thức tiêu tán, Lục Châu đột nhiên mở bừng mắt.
Cảnh sắc ngoài trời vẫn hệt như lúc hắn mới nhắm mắt, Lục Châu thậm chí còn có cảm tưởng như thời gian đã bị ngưng đọng.
Cảm nhận được đan điền khí hải có động tĩnh, Lục Châu bèn gọi ra liên tọa. Trong tứ đại lực lượng nội hạch có một lực lượng đang không ngừng tỏa ra quang hoa như thái dương.
“Thời gian chi hạch?” Trong đầu Lục Châu đột nhiên toát ra cái tên này.
Ký ức này ở đâu ra? Sau khi có được ký ức Ma Thần, Lục Châu đã nhiều lần hồi tưởng, rõ ràng trong đó không hề có cái tên này.
Bên tai đột nhiên truyền tới tiếng nói quen thuộc: “Ma Thần trở về.” Trong họa quyển có sức mạnh nào đó đang rung động không ngừng.
Soạt.
Lục Châu thu hồi họa quyển, lực lượng bên trong quả nhiên bình tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận