Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1655

Thái Hư, trong cung điện bạch sắc.
Nữ hầu đi nhanh vào trong điện, khom người nói: “Chủ nhân, thanh liên giới có hiện tượng tứ mệnh đồng chi, có thể là người nắm giữ hạt giống Thái Hư đã xuất hiện. Thánh Điện đã phái người tới đó.”
Lam Hi Hoà gật đầu:
“Trước kia có mười hạt giống Thái Hư bị mất, chỉ cần có người sử dụng nó, sớm muộn gì cũng sẽ bị Thái Hư phát hiện. Những chuyện không liên quan đến Bạch Tháp thì không cần để ý, Thánh Điện sẽ tự thanh lý bọn hắn.”
Nữ hầu nói: “Nhưng mà Tháp chủ hiện tại của Bạch Tháp…”
“Nàng sẽ không bị bại lộ. Đó là đạo trường của ta, ngươi đừng quên ta cũng là cân bằng giả. Không ai biết cách tránh né Thái Hư rõ ràng hơn ta.” Lam Hi Hoà nói.
“Nô tỳ minh bạch.”
“Chuyện Diệp Thiên Tâm có hạt giống Thái Hư, ngươi chớ truyền đi. Nếu dám để lọt tin tức, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.”
Nữ hầu lập tức quỳ xuống: “Nô tỳ trung thành cảnh cảnh, có trời đất chứng giám. Nếu dám có nửa phần bất trung nguyện bị trừng phạt thiên đao vạn quả!”
Lam Hi Hoà bước lên đỡ nữ hầu dậy: “Ta đương nhiên tin tưởng ngươi. Chúng ta ở bên nhau đã nhiều năm, khi ta đến Bạch Tháp để duy trì cân bằng cũng có ngươi đi cùng. Nếu ngay cả ngươi mà còn không đáng tin thì trên đời này chắc chẳng còn ai để ta tin tưởng.”
Thái Hư lớn như vậy nhưng đến một người đáng giá để nàng tin cậy cũng không có.
Nữ hầu cười đáp: “Chủ nhân có thể tin Diệp tháp chủ nha.”
Lam Hi Hoà thở dài nói: “Nàng không tín nhiệm ta. Sở dĩ nàng chịu lưu lại Bạch Tháp làm tháp chủ cũng là vì Lục các chủ đã ra mệnh lệnh… Hầy, có phải ta làm người quá thất bại rồi không?”
“Không phải đâu, có rất nhiều người tin tưởng ở ngài mà.” Nữ hầu cố gắng an ủi.
“Bọn hắn thì tính cái gì, nếu không phải vì muốn trục lợi thì cũng là muốn chiếm tiện nghi.”
Nữ hầu im lặng, khẽ gật đầu: “Chủ nhân nói đúng.”
Lam Hi Hoà tiếp tục nói: “Nếu hạt giống Thái Hư đã hiện thế, vậy tám viên hạt giống còn lại cũng sẽ từ từ xuất hiện. Hạt giống Thái Hư có thể thay đổi tư chất tu hành giả, đẩy thiên phú của nhân loại lên hạn mức cao nhất. Có lẽ… hiện tượng mất cân bằng chính là dấu hiệu báo trước cho việc thiên hạ đại loạn.”
Nàng khẽ thở dài một tiếng.
Nữ hầu bèn an ủi: “Chủ nhân đừng quá lo lắng, việc của chúng ta là bảo hộ Diệp tháp chủ. Nô tỳ dù có phải chết cũng sẽ thay chủ nhân trông chừng Bạch Tháp cho tốt.”
Một chủ một tớ đứng trong đại điện nhìn ra không trung xanh thẳm bên ngoài, đôi bên lâm vào trầm mặc.
...
Trong đạo trường Nam Sơn.
Lục Châu nhìn bốn khu vực Mệnh Cách đang đồng thời sáng lên, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Một lần khai bốn Mệnh Cách, đây là chuyện hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ sự thật bày ra ở trước mắt, hắn chỉ có thể âm thầm tặc lưỡi, quả thật là kỳ ngộ khó lường.
“Tốn năm trăm năm chính là để đổi lấy cái này?” Lục Châu gật đầu, lộ vẻ hài lòng.
Thấy tốc độ Mệnh Cách Chi Tâm hấp thu thọ mệnh không nhanh, Lục Châu điều chỉnh tốc độ lưu chuyển của Trấn Thọ Thung từ 100 lần lên 400 lần.
Quả nhiên, tốc độ hấp thu thọ mệnh tăng lên không khác gì lúc trước khi bế quan.
“Pháp thân.”
Lam pháp thân xuất hiện, Lục Châu kinh ngạc phát hiện năng lượng bên trong pháp thân đã tràn đầy và sung mãn.
Nếu đã bão hoà, vậy thử đột phá xem sao!
Lục Châu điều động nguyên khí trong đan điền khí hải. Từng vòng tròn màu xanh lam xuất hiện quanh lam pháp thân, từ từ chạy xuống lam liên.
Nhưng càng xuống thấp, vòng tròn xanh lam càng chậm lại, cuối cùng bị đình trệ, không hề dễ dàng như khi đột pháp pháp thân kim liên.
“Lão phu quyết không từ bỏ!”
Lục Châu cố gắng điều động nguyên khí, lam pháp thân thu nhỏ lại, vòng tròn phóng đại lên. Trên trán hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Lục Châu cảm giác được không chỉ thân thể truyền đến đau đớn mà ngay cả tinh thần ý chí cũng bị công kích và áp bách liên tục, khiến hắn cảm thấy như mình bị đeo vòng Kim Cô của Tôn Ngộ Không.
Lão phu không phải hầu tử, muốn trói buộc lão phu?
Năm ngón tay Lục Châu nhấn xuống. Kim chưởng rơi vào vòng sáng xanh lam quanh lam pháp thân.
Ầm!
Vòng sáng rốt cuộc nhúc nhích, hạ xuống một chút. Mà bản thân Lục Châu cũng cảm giác được năng lượng bị đảo ngược, toàn thân bị đánh văng ra xa!
Oanh!
Lục Châu đâm sầm vào vách tường đạo trường, khí huyết dâng lên cuồn cuộn trong lồng ngực.
“Khó khăn như vậy?”
Lúc này, lam pháp thân cấp tốc xoay tròn, lực lượng Thiên Tướng bay ra lượn vòng tứ phương. Hai màu một vàng một lam toả ra quang mang rạng rỡ, quang mang hỗ trợ lẫn nhau.
Mà quang hoa tứ mệnh đồng chi trong Mệnh Cung cũng từ từ kết cấu thành một thể.
Lục Châu dừng lại, quyết định mặc kệ chúng nó.
Trên đời này chắc không có một người nào tu luyện hai pháp thân như hắn, nên những chuyện đang xảy ra đã nằm ngoài nhận biết của Lục Châu. Nhìn hai loại quang hoa và lực lượng đang kết nối với nhau, Lục Châu bỗng cảm thấy vui vẻ.
Những thứ xinh đẹp đều sẽ khiến tinh thần người ta vui lên.
Két.
Lúc này, bốn khu vực Mệnh Cách lại toả ra quang mang như một dòng điện truyền vào vòng sáng quanh lam pháp thân. Kim lam giao hoà, bay lượn mấy vòng, sau đó “soạt” một tiếng, vòng sáng xanh lam rơi xuống.
Bốn viên Mệnh Cách trong Mệnh Cung biến thành một thể, vuông vức và nhẵn bóng. Quá trình khai Mệnh Cách cứ thế mà hoàn thành, cảm giác đau đớn cũng biến mất hoàn toàn, thay vào đó là dòng nước ấm tưới vào đan điền khí hải khiến Lục Châu cảm thấy dễ chịu vô cùng.
Mà trên liên toạ của lam pháp thân, rốt cuộc mọc ra phiến lá thứ sáu.
“Thành công rồi?”
Lục Châu cũng rất mộng bức. Hắn không ngờ khi mình buông tay mặc kệ thì hai toà pháp thân lại đồng thời thăng cấp thành công.
Cảm giác áp bách tinh thần ý chí cũng biến mất, thức hải Lục Châu cảm thấy rất nhẹ nhàng và tươi trẻ.
Nhẹ nhàng tới mức muốn bay lên trời.
Lục Châu vươn tay ra, khẽ đẩy lên cao: “Nhảy.”
Lam pháp thân lập tức tung người nhảy lên cao một mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận