Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1003: Phân chia tốt xấu ư? Quá ngây thơ!



Buổi sáng ngày chủ nhật, Lý Khâu Sơn đã sớm thức dậy, tinh thần sung mãn tràn đầy lại phấn khởi vô cùng.

Hắn mới rửa mặt xong, liền liên tiếp nhận được điện thoại từ mấy người Phiền Tư Tuệ.

Tất cả mọi người đều rất kích động.

Ngày hôm qua tất cả mọi chuyện cứ như là đang nằm mơ.

Tối hôm qua bọn hắn ai cũng không yên tâm chìm vào giấc ngủ, cứ sợ hãi đến khi tỉnh dậy sẽ tỉnh giấc mộng và tất cả mọi chuyện hôm qua thực sự chỉ là một giấc mơ.

- Nhìn mấy người các người đi, thật là không có tiền đồ. Ông chủ là hạng nhân vật như thế nào cơ chứ, chỉ vì muốn trêu đùa dạng người như chúng ta đây, mà cần nháo ra động tĩnh lớn như thế sao? Tất cả mọi người đều đến công ty ngay, tôi sẽ đến ngay. Nếu đến muộn hơn so với tôi, thì chờ bị trừ tiền lương đi.

Lý Khâu Sơn lấy thân phận Tổng giám đốc của mình ra quở trách bọn họ một phen.

Một câu cuối cùng, như muốn trêu chọc bọn họ.

Tối hôm qua, Lý Khâu Sơn đã trực tiếp gọi điện thoại cho ông chủ của công ty nhỏ mà mình đang quản lý.

Không có gì khác, ngoài sự hung hăng quở trách hắn ngu xuẩn, còn có rất nhiều nhược điểm của công ty.

- Ngươi sáng mai đừng tới làm nữa.

Cuối cùng, ông chủ đó nổi giận, phán cho một câu xong liền tắt máy.

- Được rồi.

Lý Khâu Sơn vẫn kịp thời sảng khoái trả lời.

Nhân sinh hiếm thấy người tuỳ tiện thoải mái như thế, ngay cả người luôn luôn thận trọng như Lý Khâu Sơn, đều cố ý tỏ vẻ một chút, lấy đó làm lý do ăn mừng.

Tin tưởng những người khác, cũng sẽ xử lý như thế.

Địa điểm đặt văn phòng của Công Ty mới, sau một hồi phân vân đắn đo đến cuối cùng thì Lý Khâu Sơn lựa chọn chính là tòa cao ốc Thâm Hoành.

Địa điểm này là tốt nhất, hơn nữa Tề Long Đông Phó tổng giám đốc xúc tiến đầu tư của tòa cao ốc Thâm Hoành lại cấp cho điều kiện rất tốt, có một không hai.

Hai năm miễn thuế, cung cấp chế độ hậu cần cấp cao, còn có rất nhiều phúc lợi khác cho nhân viên.

Đây quả thực là giống như tăng không mặt bằng kinh doanh.

Chính bản thân Lý Khâu Sơn tự mình hỏi thăm qua Tề Long Đông, hắn được cho biết nếu như cùng với mấy người Lý Khâu Sơn bọn họ tiến hành hợp tác, thì cao ốc Thâm Hoành ở một phương diện kinh doanh khác cũng sẽ đạt thành hợp tác, không có thua thiệt.

Lý Khâu Sơn lúc này mới cảm thấy yên tâm.

Không có lợi nhuận thì không làm đó mới chính là thương nhân.

Cho tới mấy cái vấn đề khác, Lý Khâu Sơn cũng không có hỏi, nghĩ đến tất cả mọi chuyện không thể nghi ngờ nhất định là do Bạch Tiểu Thăng phát lực.

Chỉ cần biết rõ điểm này, như vậy là đủ rồi.

Chờ Lý Khâu Sơn đến địa điểm văn phòng mới, hắn lại cảm thấy kinh ngạc một hồi.

Tất cả mọi thứ đều mới tinh, thiết bị trong văn phòng cũng mới đặt về, ngay cả các bản hiệu hướng dẫn và thẻ bài của công ty đều đã làm xong.

Nhưng rõ ràng ngày hôm qua không có chút gì a.

Từ miệng của mấy người nhân viên quét dọn vệ sinh bọn họ biết là những thứ này đã được làm suốt trong đêm.

Sau đó, Lý Khâu Sơn nhận được cuộc điện thoại thông báo nhân viên mới đợt thứ nhất sẽ lập tức tới ngay. . .

Tòa cao ốc Thâm Hoành này, lầu trên lầu dưới, không phải là công ty nước ngoài, nó là một trong top 500 công ty hàng đầu cả nước.

Ở gần với người mạnh mẽ, sẽ làm động lực cho mình mạnh mẽ hơn.

Đây đều là sự tình để cho người khác phải kích động.

Lý Khâu Sơn chỉ cảm thấy, ngay cả trái tim bản thân cũng mình như là nhen nhóm một ngọn lửa, hưng phấn đứng ngồi không yên.

Hắn dứt khoát chạy đến cửa ra vào làm người giữ cửa chờ Phiền Tư Tuệ và những người khác tới.

Mấy người Phiền Tư Tuệ thì cùng hẹn nhau mà đến, nhìn thấy tình hình bên này, nghe nói đợt nhân viên mới lập tức sẽ đến trong chốc lát nữa, cũng vô cùng vui vẻ, mong mỏi trông mong.

Sau đó, Lý Khâu Sơn lại nhận được điện thoại của Lâm Vi Vi, nội dung điện thoại nói là Lễ khai trương sẽ được tổ chức ăn mừng vào buổi chiều, ngay tại Quảng Trường lớn ở lầu dưới.

Vào thời điểm đó, các quan chức của thành phố cũng sẽ tham gia vào lễ cắt băng khánh thành ...

Lý Khâu Sơn và những người khác nhất thời hoảng sợ, có chờ mong nhưng trong lòng lại thấp thỏm không yên.

Trong vòng hai ngày, lại có biến hóa long trời lở đất, khiến cho cuộc đời của bọn họ bị đảo ngược một vòng lớn.

- Về sau, công ty nằm dưới quyền kiểm soát của các anh, tất cả các khoản chi tiêu lợi nhuận, anh đừng để cho ông chủ phải thất vọng nha.

Lâm Vi Vi ở trong điện thoại trêu đùa một chút.

- Bác Lý, trong công ty này cũng có cổ phần của mọi người, công ty nếu kinh doanh hiệu quả và có nhiều lợi ích tốt, các ngươi cũng sẽ trở thành đại gia a.

Câu nói này, Lý Khâu Sơn bê nguyên xi nói lại cho Phiền Tư Tuệ và những người khác, khiến cho bọn họ vui mừng hớn hở, đôi mắt như được thắp sáng lên.

- Coi như vì chính chúng ta, cũng phải đem công ty này càng ngày càng lớn mạnh.

- Các ngươi ai dám không xuất ra toàn lực, Ngô Đông tôi chính là người thứ nhất không đáp ứng.

- Chính mình cũng có cổ phần trong công ty đó, nghĩ lại cảm thấy máu nóng dâng trào a, cứ như là thanh xuân tràn về trở lại cái thời hai ba mươi tuổi đầy nhiệt huyết vậy.

Những người này cứ như chiến xa được rót đầy nhiên liệu, chỉ chờ bùng nổ.

Một bên khác, ông chủ của bọn hắn, một vị chưởng quỹ thần bí Bạch Tiểu Thăng lại đang thoải mái nhàn nhã uống trà.

- Buổi chiều cắt băng khánh thành anh có đi không?

Lâm Vi Vi cố ý hỏi một tiếng.

- Không đi.

Bạch Tiểu Thăng uể oải nói.

- Anh chỉ là người đại diện công ty trước pháp luật thôi, chỉ cần giữ nó trên giấy là tốt rồi. Điệu thấp mới là chính đạo.

- Điệu thấp?

Lâm Vi Vi nở nụ cười, đem mấy chuyện phát sinh ngày hôm qua nói lại cho Bạch Tiểu Thăng biết.

Ron, Lục Thanh Phong và Trịnh Đông Tỉnh, trợ giúp công ty mới của hắn như thế nào, những hành động kia khiến cho Bạch Tiểu Thăng nghe được lại cảm thấy giật mình.

Một chút cũng không thấy điệu thấp a.

- Nếu không phải em ngăn cản, bọn hắn còn muốn trực tiếp ký hợp đồng cùng với công ty mới, đưa tiền đến tận cửa a.

Lâm Vi Vi cảm khái.

- Cái đám gia hoả này, quá tay rồi.

Bạch Tiểu Thăng dở khóc dở cười nói.

- Nói cho bọn hắn biết, mau mau đình chỉ hành động, Công Ty mới này anh chính là muốn bọn họ tự thân cạnh tranh, chứ anh không muốn công ty mới này biến thành bông hoa trong nhà ấm.

- Ừm.

Kết thúc câu chuyện liên quan tới công ty mới thành lập, Bạch Tiểu Thăng trầm mặc một chút, đột nhiên hỏi.

- Vi Vi, em nói xem, Lâm Ngọc này là người như thế nào?

- Cái gì như thế nào?

- Hắn là người tốt sao ?

- Tính như thế nào thì là người tốt ?

- Chuyện kia, em cảm thấy anh là người xấu sao?

- Không phải. Lâm Vi Vi vô cùng khẳng định.

- Nếu như, nếu như anh hãm hại Lâm Ngọc. . .

- Tuy rằng ấn tượng của em đối với hắn không xấu. Nhưng nếu như anh muốn đối phó với hắn, thì đó nhất định là hắn đáng đời.

Lâm Vi Vi khẳng định nói.

Lâm Vi Vi trả lời đều không mang theo chút do dự nào.

Bạch Tiểu Thăng vừa vui vẻ, lại có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.

- Được rồi, anh không hỏi em nữa, thiên hướng của em quá mức rõ ràng rồi.

- Lôi Nghênh, tôi hỏi cậu chuyện này. . .

Bạch Tiểu Thăng quay mặt qua một bên nhìn Lôi Nghênh đang chơi điện thoại di động nói.

- Đừng hỏi nữa, tôi cùng với Vi Vi có suy nghĩ như nhau thôi. Còn có, vấn đề này anh hỏi vô cùng dư thừa, lập trường không có đúng sai, chỉ cần không trái với Đạo Đức Pháp Luật, cái gì mà hãm hại với không bình thường, không ai trách anh cả. Còn có, phân chia người tốt người xấu, đưa ra cái tiêu chuẩn rất là ngây thơ a.

Lôi Nghênh cũng không ngẩng đầu lên, liền nói một mạch.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Cậu nói rất có đạo lý a.

Cùng lúc đó, ở quán cà phê nào đó.

Một nam một nữ ngồi đối diện với nhau.

Nam tướng mạo bình thản không có gì lạ, thái độ kính cẩn.

Nữ, rõ ràng chính là Dư Doanh trợ lý sự vụ quan của Triệu Bắc Thanh.

Dư Doanh ung dung thong thả, nhếch ngón út lên, lịch sự nhuần nguyễn dùng ngón cái và ngón trỏ nắm vuốt cái muỗng bạc nhỏ khẽ quấy đều tách cà phê thơm lừng, vừa nghe người nam nhân kia báo cáo cho mình.

- Lý Khâu Sơn và những người kia không cần tra xét.

Người đàn ông kia đưa điện thoại di động qua.

Phía trên đang mở ra một Website, công ty mới thành lập, có Tổng giám đốc mới, buổi chiều còn tổ chức Lễ khai trương ăn mừng ở Quảng Trường lớn.

Tin tức đều đã phát ra, hơn nữa rất nhiều.

- Mấy tên gia hỏa này, bỗng nhiên từ gà hoang biến thành Phượng Hoàng rồi?

Dư Doanh bĩu môi khinh bỉ, suy nghĩ một chút, lầm bầm nói trong miệng.

- Xem ra mình muốn lấy lợi dụ dỗ, dùng chức vị đến lừa dối bọn hắn là chuyện không thể thực hiện được.

- Được rồi, chỗ này không có việc của ngươi nữa, đi thôi.

Dư Doanh liếc mắt nhìn người đàn ông kia, nhanh chóng phân phó.

Người đàn ông kia lập tức cung kính gật đầu, đứng dậy rời đi.

Trên bàn, cà phê của hắn một chút cũng không có động tới.

Dư Doanh rút điện thoại ra, cả người lẫn khuôn mặt như biến đổi thành người khác, y như bộ dáng của người đàn ông vừa rồi, biểu lộ vô cùng cung kính.

- Vâng, buổi chiều, tất cả chứng cứ sẽ được đưa đến tận nơi của Lâm Ngọc sự vụ quan, ngài yên tâm.

- Lần này, tôi sẽ lấy chứng cứ ở chỗ bên kia, chỉ cần chúng ta đưa ra chứng cứ trước tiên trình báo lên trên.

- Lâm Ngọc sự vụ quan tất thắng.

Dư Doanh vừa nói chuyện, một cái tay khác cũng không nhàn rỗi, từ trong túi xách nhỏ, cầm ra một cây bút và một cuốn sổ tay nhỏ tinh xảo.

Nàng một tay viết viết vẽ vẽ lên trang giấy.

Bạch Tiểu Thăng, nàng viết chính là ba chữ này.

Ba chữ này, cùng với nét chữ mà Bạch Tiểu Thăng đích thân viết, giống nhau như đúc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận