Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2066: Chỉ nhanh không phá (2)

Nguyễn Ngữ có cảm giác như đám người Bạch Tiểu Thăng trong lúc vô ý mua vé xổ số đã trúng giải nhất.

Lão Hoàng lại không nhịn được nhắc nhở:

- Cậu chủ, đây cũng không phải là chuyện mấy doanh nghiệp đơn giản, liên quan đến hai nhân vật lớn hàng đầu. Riêng một Caroline đã rất khó khăn chấn động rồi. Nói không chừng kích thích bọn họ sẽ phản ứng kịch liệt trên phương diện nào đó, thậm chí liên thủ. Đây là chuyện rất phiền phức! Còn nữa, ngài Bạch Tiểu Thăng hình như không biết tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi có tính tình nóng nảy thế nào. Vị kia sắp về hưu, nếu như phía dưới xảy ra vụ bê bối, nói không chừng sẽ gây ra động tĩnh thế nào đó...

- Bằng không, ngài nói tình hình cho Bạch Tiểu Thăng kia, bảo bọn họ tạm dừng động tác, chúng ta thương lượng một chút lại nói tiếp?

Nguyễn Ngữ đề nghị.

- Tối thiểu không thể để cho Bạch Tiểu Thăng tung hoành ngang dọc, mang đến vấn đề cho chúng ta.

Lão Hoàng cũng nói.

Ôn Ngôn không nói tiếng nào, nghe hai người nói xong mà ánh mắt ung dung.

Hai người này ngược lại không biết nói gì cho phải.

- 'Người đàn ông kia', cho tới bây giờ còn chưa từng gặp mặt Bạch Tiểu Thăng.

Ôn Ngôn lẩm bẩm nói:

- So với tôi tích cực chủ động ở cùng một chỗ với Bạch Tiểu Thăng, hắn hình như không muốn tiếp xúc với Bạch Tiểu Thăng.

Nghe trong miệng Ôn Ngôn nói tới "người đàn ông kia", Nguyễn Ngữ và lão Hoàng đều nghiêm túc hơn.

Ôn Ngôn thình lình xúc động nói một câu nhắc tới người xa lạ, bỗng nhiên kéo sự chú ý trở lại chuyện này, bình tĩnh nói:

- Tôi tích cực kết bạn với Bạch Tiểu Thăng, làm bạn với hắn, vô tư giúp đỡ hắn. Mục đích không phải là muốn làm một người mẹ, chăm sóc hắn trong mọi chuyện. Bông hoa trong nhà ấm cuối cùng cũng chưa trưởng thành.

- Tôi cần chính là một người bạn liên minh dám nghĩ dám làm, còn có đầy đủ trí tuệ. Bạch Tiểu Thăng từng thể hiện ra tiềm chất trên phương diện này.

- Chuyện này cứ giao cho Bạch Tiểu Thăng, công lao và rắc rối sẽ do hắn một vai gánh vác. Tôi cho hắn quyền hạn, cho hắn ủng hộ, hắn phải xử lý hết!

- Nhưng sau này tôi sẽ không thật sự chỉ ra nơi nguy hiểm cho hắn biết, cho dù là tin tức tôi dễ dàng biết được nhưng hắn không biết. Con người làm việc, dám bước ra một bước thì phải hiểu rõ dưới chân là vòng xoáy hay là cát chảy. Đây cũng là năng lực cơ bản nhất để làm bạn liên minh của tôi!

Ôn Ngôn trầm giọng nói:

- Hi vọng hắn có thể nắm bắt vấn đề trước mắt, còn có rắc rối sau đó!

Nguyễn Ngữ, lão Hoàng nhìn nhau và đều khẽ gật đầu.

Từ trước đến nay bọn họ đều ủng hộ quyết định của Ôn Ngôn.

- Bây giờ, các người sắp xếp điều người phía dưới, bảo bọn họ hết sức phối hợp với Bạch Tiểu Thăng bên kia.

Ôn Ngôn quyết đoán nói:

- Trong vòng hai mươi phút, tôi muốn phải làm thỏa đáng!

- Vâng!

Nguyễn Ngữ và lão Hoàng đồng thanh trả lời.

Nửa giờ sau, Bạch Tiểu Thăng nhận được câu trả lời của Ôn Ngôn. Người đã sắp xếp xong xuôi, có thể lập tức thuyên chuyển. Bạch Tiểu Thăng không cần lo lắng về bên trụ sở chính, Ôn Ngôn làm người đứng đầu Bộ giám sát của trụ sở chính trong tập đoàn, cho dù là phó tổng giám đốc cũng không thể lay động được ông ta.

Bạch Tiểu Thăng vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của Ôn Ngôn, anh kết thúc cuộc gọi lại liên hệ với Lôi Nghênh.

Võ công trong thiên hạ chỉ nhanh không phá.

Bây giờ bọn họ cũng đánh một chữ "nhanh", bất kể đối thủ là ai, nhưng đối thủ giảo hoạt thế nào, làm cho đối thủ không kịp phản ứng thì phần thắng của bọn họ lại càng lớn hơn.

Chuyện cách một đêm khó có thể bảo đảm sẽ không xảy ra biến cố, vẫn nên nhân lúc này hành động mới tốt.

Lôi Nghênh vẫn chờ điện thoại của Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta có thể lấy ra chứng cứ, cho dù làm một thủ hạ, một khi người phụ nữ Jenny kia phát hiện có gì không thích hợp, khó bảo đảm sẽ không báo lên.

Vậy tình hình có thể sẽ có thay đổi.

Lôi Nghênh cũng cảm thấy hành động trong ngày tốt hơn, nếu đã quyết định chủ ý, cho dù có vội vàng, cũng phải hành động.

Bạch Tiểu Thăng vừa gọi điện thoại đến, Lôi Nghênh lập tức phấn chấn, nghe còn tìm được người cho mình, anh ta càng xoa tay.

Từ Bạch Tiểu Thăng đến Ôn Ngôn, lại đến Lôi Nghênh, tất cả mọi người đều gõ chiêng đánh trống, chuẩn bị hành động.

Mà giờ phút này, bên kia vừa được hưởng món ăn ngon.

Sau khi Jenny, lão John ăn xong điểm tâm ngọt, vừa nói vừa cười.

Bữa ăn này kéo dài hai, ba giờ, nhưng đối với tiết tấu chậm của cơm pháp cũng không tính là nhiều.

- Cô Jenny, thứ lỗi cho tôi mạo muội, tôi vẫn muốn xem hợp đồng của hai bên chúng ta trước, cũng xem như trong lòng đều biết, đương nhiên, tôi cũng sẽ mang hợp đồng bên tôi chuẩn bị. Trên thực tế, tôi còn mang theo đấy.

Lão John vỗ nhẹ vào cái túi mang theo bên người, nhìn Jenny cười.

Có một số việc vẫn nắm chặt một chút thì tốt hơn, sớm hoàn thành cũng sẽ vững tin hơn, sớm yên tâm hơn.

Cũng không biết sao, hôm nay lão John có cảm giác tâm thần không yên, lại không thể nói rõ nguyên nhân cụ thể.

Jenny nhìn lão John, lại nhìn túi công văn kia của ông ta và lập tức mỉm cười:

- Xem ra ngài John cũng là người nhanh gọn, quyết đoán, thế nào cũng không đổi được.

- Nếu đã vậy, được rồi.

Jenny đồng ý.

Lão John lập tức mừng rỡ.

Hai người cũng không ăn chè nữa, lúc này đứng dậy đi ra ngoài.

Tùy tùng canh giữ ở bên ngoài thấy hai vị đi ra thì lập tức vây quanh bọn họ đi ra khỏi nhà hàng.

Bọn họ lên xe, đi thẳng đến chỗ Jenny ở bây giờ, còn là do lão John sắp xếp cho, về phương diện an toàn không thể chê, Jenny cũng yên tâm.

Chờ hai người tới khách sạn, lại dẫn người đi qua gian phòng.

Đến bên ngoài nơi ở của Jenny, hai người cho tùy tùng canh giữ ở bên ngoài, một mình tiến vào phòng trong.

Loại gian phòng sang trọng của khách sạn với tiêu chuẩn cao này đều có két sắt an toàn đẳng cấp cực cao. Jenny mở két sắt lấy va li của mình ra.

Đó là một cái vali màu đen sẫm, ngoài mặt không phản quang, nhìn vô cùng vững chắc.

Lúc ăn cơm, lão John đã nghe Jenny liên tiếp khen ngợi, nói va li này được bảo vệ không thấm nước, phòng cháy, chất liệu là hợp kim titan, kiên cố tới không thể kiên cố hơn. Trong ngoài ba lượt khóa, mở sai bất kỳ một lượt khóa nào đều sẽ phải dùng tới một mật khẩu khác.

Sau khi Jenny lấy va li ra, thấy ánh mắt lão John nhìn đăm đăm vào va li này, lập tức dùng ngón tay trắng mịn nhỏ nhắn của mình vỗ nhẹ vào mặt va li, mỉm cười nói:

- Thế nào, tài liệu để ở chỗ này tuyệt đối an toàn!

Lão John cũng mỉm cười, có chút sốt ruột không chịu được nói:

- Vậy cô Jenny, cô có thể mở ra cho tôi xem thử hợp đồng không?

Jenny nghe vậy lập tức cười, cúi người, che nửa va li và bắt đầu thực hiện.

Ở một bước cuối cùng này, khóa mật mã này bỗng nhiên phát ra một tiếng "Két" rất nhỏ.

Không ngờ lại... lại khóa cứng!

Jenny lập tức sửng sốt.

Lão John càng ngẩn người ra.

- Làm sai rồi sao?

Lão John không nhịn được hỏi.

Jenny nhíu mày nói:

- Sao có thể thế được? Tôi rất quen với bộ mật mã này, chắc chắn như nhớ sinh nhật của tôi vậy.

- Vậy làm sao bây giờ?

Lão John cũng mặc kệ Jenny nhớ chắc tới mức nào.

Dù sao, lúc này va li đã bị khóa cứng rồi.

- Không sao, còn có mật mã dành để mở, chỉ có điều làm có hơi phiền phức.

Jenny nói.

Lão John gật đầu, thấy Jenny mở cơ quan nhỏ bên góc vali, tiến hành mật khẩu mở ra.

Bận rộn khoảng hơn nửa giờ, trán Jenny cũng lấm tấm mồ hôi hột.

Cuối cùng cạch một tiếng rất khẽ vang lên, trên mặt Jenny tươi cười, thở phào nhẹ nhõm.

- Ngài John, mời xem!

Jenny mỉm cười nhìn lão John, một tay mở cái rương ra.

Mắt lão John đều thẳng, lẩm bẩm nói:

- Va li của cô Jenny đúng là có rất nhiều cơ quan, vậy tài liệu ở đâu vậy?

- Vậy còn không phải là ở...

Jenny buồn bực nhìn sang, lập tức ngây người, đôi mắt đẹp trợn tròn.

Sau đó, Jenny phát ra một tiếng hét chói tai đầy hoảng sợ:

- Đồ của tôi đâu!

Tài liệu đặt ở tầng hai của két sắt đã không cánh mà bay.

Lão John thấy cảnh tượng như vậy thì càng không thể tin nổi.

Đúng lúc này, hai người nghe thấy phía bên ngoài có tiếng ồn ào náo động.

Có người la hét:

- Các người là ai, không thể đi vào!

Sau đó, một giọng nói dường như quen biết truyền đến:

- Không đi vào trong? Được, vậy các người mời ngài John của các người, và cả cô Jenny kia đi ra tiếp nhận điều tra!

Bạn cần đăng nhập để bình luận